Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 895: Một bài thơ tình (3)

Chương 895: Một bài thơ tình (3)Chương 895: Một bài thơ tình (3)
Chương 895: Một bài thơ tình (3)
Từ Lạc lác đầu, cảm khái một câu, đúng là nữ nhân. Trong hoàn cảnh Hắc Thuỷ Hà cu6n cuộn dữ đội, trên đỉnh đầu có Trọc Linh Vân Hà, hắc phong sương độc quanh trời, Tiểu Y Tiên này vẫn còn tâm tình đọc thơ. Chỉ có thê nói, quá vô tư, đúng là không bị đời đập mà.
Từ Lạc không thể tin được khi thây Tiểu Y Tiên đứng đó, ngửa đầu nhìn, hốc mắt ằng ac nước.
- Đờ mờ, chuyện gì đây?
Đọc thư tình người ta lưu lại, bản thân còn cảm động rơi lệ? Tiêu Y Tiên tức cảnh sinh tình, hay bài thơ này là của nàng? Không giống lắm.
Một lúc sau, Tiêu Y Tiên lau nước mắt, không biết phát hiện cái gì, nàng quay lại nhìn rừng già sau lưng. Tiêu Y Tiên nhíu mày, che ngực, vẻ mặt hơi ngạc nhiên.
- Đỉnh thật!
Thấy Tiêu Y Tiên đi vào sâu trong rừng, Từ Lạc cảm thấy khiếp sợ và khó hiểu. Trong ấy có rất nhiều Xà Hạt Thảo và các cám chê thiên nhiên như dải cầu vồng quý di.
- Tiểu Y Tiên này điên rồi hả? Dám một mình xông vào rừng già? Chán sống à? Đến cùng nàng phát hiện cái gì?
Từ Lạc thôi động thần thức, cân thận đi theo phía sau, hình như có tiếng gì đó truyền tới từ trong rừng già, nghe kĩ, tiếng này... Giống tiếng sáo. Từ Lạc cảm thấy không bình thường, tim chợt nảy mạnh.
- Không ôn, có thê là Kỳ Dị Thảo!
Hắn từng gặp một ít kỳ hoa di thảo trong Bong Chuỳ Lão Lâm tại Lão Kim Câu, trong đó có Kỳ Dị Thảo.
Nó phát ra âm thanh quỷ dị, khi truyền vào tai, nếu tu sĩ không đủ kiên định, tâm thần bất ồn, dễ bị mê hoặc tâm trí, sẽ chìm đắm, không thể tự thoát được, chết thế nào không biết.
- Tiêu Y Tiên nghe được tiếng Kỳ Dị Thảo, bị mất tâm trí?
Đang nghi hoặc, Từ Lạc lại cảm thây không đúng lắm, hắn không biết có phải Tiểu Y Tiên bị mất tâm trí do tiếng của Kỳ DỊ Thảo không, nhưng hắn khăng định, tâm trí mình bình thường.
- Không đúng!
Từ Lạc càng thấy quỷ dị, bản thân tu luyện Thần Đạo, không chỉ tu ra Âm Thần, trong tâm thần còn có ngũ đại Thần Đạo Ý Tham Lang, Phá Quân, Lộc Tôn, Cực Môn, Liêm Trinh. Đừng nói là tiếng Kỳ DỊ Thảo, thiên âm Thần Ma cũng chưa chắc đã mê hoặc được tâm trí hắn.
Cứ coi như tâm trí hắn bị mê hoặc thật, tim cũng không thể đập nhanh như vậy. Tâm trí và trái tim là hai khái niệm khác nhau.
- Đây chỉ là một đạo thần thức, nhục thê ta ở xa như vậy, không thê bị ảnh hưởng được... Vi sao tim lại đập nhanh như vậy?
Càng nghe, tim đập càng mãnh liệt, loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như nghe thấy một âm thanh quen thuộc đến mức khắc cốt ghi tâm.
- Rốt cuộc là thế nào đây?
Từ Lạc chắc chắn, trước đây mình chưa từng nghe qua âm thanh này.
Thịch thịch thịch! Hắn phát hiện Huyết Ma Chi Tâm mình đã luyện hoá trong cơ thê đập ngày một mãnh liệt, khí huyết toàn thân cũng bl ảnh hưởng mà căng tràn.
- Đợi chút! Tiểu Y Tiên đâu?
Không thấy Tiêu Y Tiên nữa, không biết biến mắt như thế nao, tựa như bốc hơi khỏi thể gian.
Người đâu rồi? Từ Lạc thôi động thần thức tìm kiếm thân ảnh Tiểu Y Tiên, tìm tới tìm lui không thấy, tựa như nàng đã bốc hơi khỏi nhân gian, vô tung vô ảnh.
Duy chỉ có âm thanh thần bí kia, không biết truyền tới từ đâu, khiến trái tim hắn đập mãnh liệt.
Loại cảm giác này cực quỷ dị, kích động khó hiểu. Sao lại như thế? Từ Lạc nghĩ nát óc không ra, chỉ biết lại âm thanh kia cho hắn cảm giác đã từng nghe qua, phảng phất như trong mộng.
- Đến cùng là sao? Tiểu Y Tiên đâu?
Từ Lạc không tìm được Tiêu Y Tiên, cũng không thấy nguồn âm thanh. Hắn cần thận lắng nghe, âm thanh như an như hiện, vang vọng, càng nghe tim càng đập nhanh, khí huyết toàn thân dâng trào. Bỗng nhiên, Từ Lạc chợt phát hiện ra cái gì đó.
- Huyết Ma Chị Tâm, chắc chắn là Huyết Ma Chi Tâm! Tiếng này không mê hoặc tâm trí, cũng không ảnh hưởng đến tâm thân của ta, thứ chịu ảnh hưởng ở đây là Huyết Ma Chi Tâm!
Hắn đã sớm dung luyện Huyết Ma Chi Tâm với tim mình, hiện tại, trái tim đang đập trong thể nội chính là viên Huyết Ma Chi Tâm kia.
- Nhưng đang yên đang lành, sao Huyết Ma Chi Tâm bị ảnh hưởng? Sao tiếng này lại khiến Huyết Ma Chi Tâm kích động đến thế?
Khó hiểu! Thân ảnh Tiểu Y Tiên lại xuất hiện, khi biết mất là hư không tiêu thây, lúc xuất hiện cũng đột ngột. Sau khi xuất hiện, trên mặt Tiêu Y Tiên đầy sự ngạc nhiên, nàng vừa đi vừa nhìn, lại đi về phía rừng già, người chợt biến mất. Chăng bao lâu, xuất hiện lần nữa.
Hình như nàng đang thử nghiệm gì đó, cứ biến mắt rồi lại xuất hiện như thế. Thấy cảnh này, trong đầu Từ Lạc hiện lên hai chữ, kết giới! Đúng vậy! Chắc chắn sâu trong rừng già có một kết giới thân bí.
Xem ra, Tiêu Y Tiên không chỉ phát hiện được lối vào, mà còn tìm được cách ra.
Một lúc sau, không thấy Tiêu Y Tiên ra nữa, xem chừng đi tìm thiên tài địa bảo gì ở trong đó rồi. nghĩ tới đây, Từ Lạc không chân chờ nữa, thu hồi thần thức ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận