Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 894: Một bài thơ tình (2)

Chương 894: Một bài thơ tình (2)Chương 894: Một bài thơ tình (2)
Chương 894: Một bài thơ tình (2)
Như Hợp Hợp đạo nhân, Chu mập, Hoàng Bì Tử, khi Trúc Cơ đã bảy, tâm mươi tuôi, giờ mới có bộ dáng già như vậy.
Nghe nói, nếu dựng thành căn cơ đại đạo loại siêu phàm chuyên hoá, thậm chí dung mạo còn cải lão hoàn đồng như Quán Nhật công tử, hạc phát đồng nhan.
Đừng thấy Tiêu Y Tiên là thiên kiêu sáu mươi năm trước, giờ nhìn nàng vẫn như thiêu nữ mười bảy, mười tám.
Dáng vẻ Chu Hán Sinh khoảng ba chục tuổi, tướng mạo đường hoàng, khí độ bất phàm, phảng phất như công tử tuân dật.
Quan hệ giữa Đan Hà Cốc và Ngũ Tuyệt Môn không tệ, mấy người nói chuyện phiếm với nhau.
Chu Hán Sinh nói họ đã tới đây từ nửa tháng trước, bởi Hắc Thuỷ Hà phát sinh hỗn loạn, rất nhiều người bị kẹt ở chỗ này, ngoài Ngũ Tuyệt Môn, còn có người của Ly Giao thế gia, hai đội ngũ Xích Luyện Tông, Quỷ Khốc Phần, Viêm Dương Sơn, như hắn nói, có ít nhất bảy, tám đội ngũ hạ trại bày trận trên bờ Hắc Thuỷ Hà.
Sau khi người Ngũ Tuyệt Môn rời khỏi, Triều Hoá chân nhân cũng bay đi, hắn là đi do xét tình hình. ...
Một ngày trôi qua, hắc phong càng thêm mạnh, sóng ở Hắc Thuỷ Hà cũng hung mãnh hơn. Hai ngày qua đi... Hắc Thuỷ Hà vẫn cuộn sóng, Trọc Linh Vân Hà ngày càng hỗn loạn.
Nương theo hắc phong, trong Hắc Thuỷ Hà xuất hiện các xoáy nước, hình thành long hấp thuỷ, chảy ngược vào Trọc Linh Vân Hà. Cảnh tượng rất hùng vĩ, nhưng cũng cực kỳ khủng bồ.
Hai ngày qua, có các tu sĩ đi tuần sát, như Chu Hán Sinh nói, có Ly Gia thế giao, đội ngũ Xích Luyện Tông, Quỷ Khốc Phân, đội ngũ tán tu do đại bả đầu tô chức như Kim ngũ gia.
Ngày thứ ba... Từ Lạc không nhịn được nữa, bắt đầu tế thần thức dò xét. Đương nhiên, cũng không phải là lành sẹo quên đau, nhưng rảnh rỗi sinh nông nôi, tế thần thức đi thăm dò Hắc Thuỷ Hà và Trọc Linh Vân Hà. Dò xét bằng thần thức có chỗ hay, nhìn trộm thân không biết quỷ không hay, nếu gặp nguy hiêm, có thê rút về kịp.
- Ngũ Tuyệt Môn, Ly Giao thế gia, Quỷ Khốc Phân, Viêm Dương Sơn... Còn có hai đội ngũ của Xích Luyện Tông... Ba đội tán tu...
Từ Lạc thăm dò tình hình của các đội ngũ này xong, nghĩ thầm, nếu bọn họ hạ trại ở đây, chắc cũng tính đợi sau khi Hắc Thuỷ Hà yên ả lại, rồi tiến về U Minh Chiểu Trạch, không biết mục đích là Âm Linh Bảo Sơn, hay Cửu Âm Tuyên Nhãn.
- Đều là cao thủ...
Đội ngũ nào cũng toàn là tu sĩ Trúc Cơ, phân lớn sẽ có một hai chân nhân dẫn đội, chỉ ba đội tán tu do đại bả đầu dẫn đội là tu sĩ Tử Phủ.
- Chuyến này khó đây!
Từ Lạc không quá lo lăng về tu sĩ Tử Phủ, hắn cảm thấy với thực lực của mình, vẫn ứng đối được. về phần các chân nhân thực lực cường đại kia, ai cũng sâu không lường được, khó đối phó. - A?
Khi đang thăm dò, hắn thấy một thân ảnh quen thuộc. Nữ tử ngôi xếp bằng, dáng người cao lớn, mặc trường bào, tóc buộc đuôi ngựa, bên cạnh Căm Thanh Long Yên Nguyệt Đao.
Đại Hà mỗ mỗ lẻ loi, không cùng chỗ với hai đội ngũ của Xích Luyện Tông, xem chừng tới một minh.
Từ Lạc khiếp sợ khi thấy có bảy, tám thi thê cạnh nàng. Những thi thể này còn mới, huyết nhục mơ hồ, cái bl chặt ngang, cái chỉ còn tàn chi thịt nát, trên Thanh Long Yến Nguyệt Đao cắm cạnh Đại Hà mỗ mỗ còn có vương máu.
- Quả là Đại Hà mỗ mỗi
Không cần đoán, là thủ tác của nàng, Từ Lạc thầm hô trong lòng một câu, Đại Hà mỗ mô thật trâu bò! Tới một người, giết một người, chắc chắn là kẻ hung hãn, không hồ là chỗ dựa đầu của ta ở Xích Luyện Tông!
Từ Lạc không quấy ray Đại Hà mỗ mỗ, thúc giục thần thức đi dò xét tiếp, số đội ngũ còn nhiều hơn tưởng tượng, Chu Hán Sinh nói chí ít bảy, tâm đội, xem ra, hắn quá hạn hẹp rồi.
Một đường này, Từ Lạc đã thấy mười lăm đội, đây chỉ là hạ trại trên bờ thôi, có quỷ mới biết ở xó xinh khác còn đội nảo nữa không.
- Hắc Thuý Hà dài vậy sao?
Lúc đầu Từ Lạc định dò xét xem Hắc Thuỷ Hà dài đến đâu, kết quả, mãi không thấy điểm cuối, mặc dù thần thức hắn cường đại, có thê cách nhục thân rất xa, nhưng cũng có giới hạn.
Đang chuẩn bị dẹp đường hồi thân, hăn chợt thấy một người quen, là Tiểu Y Tiên. Cô nương này một mình chạy tới đây làm gì?
Đúng vậy, Từ Lạc nhìn quanh, không thấy ai khác, chỉ có Tiêu Y Tiên đứng bên bờ Hắc Thuỷ Hà. Chính xác là đứng dưới một khối đá ngầm đen, ngửa đầu nhìn chữ trên mặt đá.
Bàn Long Lĩnh quen biết sơ qua, gặp lại nhất tiêu mẫn ân cừu, gặp lại nhau ở bờ Hắc Thuỷ Hà, khi đó đã là ý trung nhân...
Từ Lạc đọc chữ trên đá, cảm giác như ai đó lưu lại một bài thơ tình ở chỗ này, tựa hồ là một đôi tình lữ quen nhau ở Bàn Long Lĩnh, về sau kết ân oán, lúc chạm mặt lần nữa ở bờ Hắc Thuỷ Hà, hai người lại vừa ý nhau, hắn là vậy.
- Cô nương Tiểu Y Tiên này... Còn rảnh hơn cả ta! Thanh niên ế còn chạy xa, tới đây đọc thơ tình của người khác lưu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận