Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 550 - Quỷ đả tường



Chương 550 - Quỷ đả tường




Sau một khắc.
Một lần nữa trở lại thế giới hiện thực, Âm Thần lập tức trở về thân thể, mi tâm lấp lánh thần quang, ngẩng đầu lên, tế ra thần lực phá tan thần văn.
Thần môn.
Hắn không mở ra được, cũng không biết bố trí thần văn.
Nhưng phá hư những thần văn này vẫn không có vấn đề gì, gần như trong chớp mắt đã phá hủy bảy tám phần thần văn trên mặt đất, cột sáng của thần môn đi thông Cự Môn tinh cung cũng tùy tiện dập tắt.
Cho đến khi hoàn toàn đóng cửa thần môn, tảng đá treo trong lòng mới rơi xuống.
Hơn hai mươi vị tu sĩ Thần đạo Nhất Tuyến Thiên, hơn nữa tu vi của người nào mạnh hơn người kia, Từ Lạc thật sợ bọn họ theo thần môn đi vào nơi này.
- Bọn họ có thể từ thế giới Thần đạo mở thần Môn, đến chỗ chúng ta hay không?
- Thần môn chỉ là hai hướng, nếu có thể tiến vào thế giới Thần đạo từ hiện thực, đương nhiên cũng có thể bước vào thế giới Thần đạo, nhưng không thể nào...
Dương Nhược Lâm cau mày, nói:
- Hẳn bọn họ vẫn chưa có năng lực như vậy, nếu không... tu sĩ Nhất Tuyến Thiên đã sớm tới chỗ chúng ta.
Từ Lạc suy nghĩ một chút, dường như đúng là lý này. Đột nhiên hắn nhớ tới Lâm Động, hỏi:
- Tên Lâm Động kia ngươi có quen biết sao?
- Ngươi không biết?
Dương Nhược Lâm hỏi ngược lại:
- Trước đây hắn là người của Thần miếu Vân Châu của các ngươi.
- Lúc ta tới Thần miếu thì Lâm Động đã sớm biến mất rồi, vì sao hắn lại tới Nhất Tuyến Thiên?
Dương Nhược Lâm lắc đầu. Mặc dù nàng cũng biết Lâm Động, nhưng chỉ quen biết nhau không quá sâu, giống như rất nhiều người. Chỉ biết Lâm Động biến mất vào mấy năm trước. Về phần biến mất như thế nào nàng cũng không rõ. Hiện tại sao hắn lại xuất hiện ở chỗ Nhất Tuyến Thiên?
- Cho ngươi!
Từ Lạc lật bàn tay, tinh kiếm xuất hiện.
- Khanh...
Dương Nhược Lâm ngạc nhiên nhìn hắn:
- Ngươi... chịu đưa tinh kiếm cho ta?
- Vì cái gì không?
Ban đầu Từ Lạc còn hoài nghi, chẳng lẽ Dương Nhược Lâm dẫn mình tiến vào Cự Môn tinh cung là một cái bẫy?
Hiện tại xem ra bản thân hắn lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Lúc Cự Môn chi tâm xuất hiện trên mái vòm, thậm chí Dương Nhược Lâm còn không cướp với mình. Chẳng những không cướp, ít nhiều còn nhờ Dương Nhược Lâm kích hoạt thần văn trên đỉnh mái vòm mới khiến Cự Môn chi tâm xuất hiện.
Bản thân tinh kiếm không thể hiểu nổi.
Thay vì như vậy nên cho nàng thì hơn.
Dù sao Dương Nhược Lâm cũng biết mở thần môn, nói không chừng sau này còn có rất nhiều chỗ cần đến người ta.
- Cảm ơn ngươi!
Dương Nhược Lâm nhận lấy tinh kiếm, trịnh trọng cảm ơn.
- Khách khí gì chứ, chúng ta là bằng hữu cùng sống cùng chết. Sau này chuyện của ngươi chính là chuyện của ta, đừng nói chỉ là một thanh tinh kiếm, cho dù toàn bộ tinh cung, chỉ cần ngươi muốn, ta sẽ cho ngươi..
...
Có lẽ không nghĩ tới Từ Lạc lại đột nhiên nói ra một câu như vậy. Dương Nhược Lâm ngẩn ra, há miệng nhỏ, muốn nói lại thôi.
...
...
Ngay giữa trời.
U Nguyệt treo trên cao, tỏa ra hào quang màu tím quỷ dị.
Trên đường phố, vô số âm hồn tụ tập cùng một chỗ, giống như biển gầm không ngừng nhấc lên một trận hoảng hốt.
Tiễn Dương Nhược Lâm đi, Từ Lạc đi tới một đình viện giữa sườn núi, nói đại khái những gì gặp được trong Cự Môn tinh cung.
Nghe thấy Từ Lạc ở Cự Môn tinh cung còn đụng phải tu sĩ Thần của ở nơi khác, Tần lão rất ngạc nhiên.
- Đại Xuyên Nhất Tuyến Thiên? Đó là nơi nào? Sao ta chưa từng nghe nói tới?
- Ta còn muốn hỏi ngươi.
Từ Lạc vốn định hỏi Tần lão vài câu. Thế nhưng Tần lão cũng chưa từng nghe nói tới chuyện Đại Xuyên Nhất Tuyến Thiên.
- Hai đại địa giới Thương Châu, Vân Châu này ngoại trừ một số nơi nguy hiểm, nơi nên đi đều đã đi, cái gọi là Đại Xuyên Nhất Tuyến Thiên, hẳn không phải chỗ chúng ta, rất có thể là bên ngoài.
- Bên ngoài có ý gì?
- Chính là nơi nằm ngoài địa giới Thương Châu và Vân Châu.
- Ta nói Tần lão.
Từ Lạc vẫy tay, ra hiệu Tần lão ngồi. Hai người vừa uống rượu vừa trò chuyện:
- Ngươi ở chỗ này nhiều năm như vậy còn chưa rời đi, đi ra ngoài xem sao?
- Ai dám!
- Có gì mà dám hay không. Hiện tại ngươi đã tu thành Âm Thần, còn sợ âm hồn hay sao?
- Âm hồn, ta thật không sợ. Vấn đề là bên ngoài không chỉ có âm hồn còn có Âm Quỷ. Rời đi một mẫu đất ba phần ruộng này. Vạn nhất đụng phải một đám Âm Quỷ thì làm sao đây? Quan trọng nhất là không có quá nhiều lương thực, thân thể kiên trì không được bao lâu.
Từ Lạc có chút dở khóc dở cười.
Thế giới tận thế, văn minh Thần đạo vừa mới khởi bước, tu sĩ nơi này không biết luyện đan, cũng không tích cốc, lương thực quả thật là một vấn đề lớn.
- Hơn nữa... Còn có!
Tần lão ngửa đầu uống một ngụm rượu, còn nói:
- Mấy năm trước ta đi theo mấy vị Âm Thần Sơn Quân cũng từng ra ngoài thăm dò. Kết quả... Thiếu chút nữa đã chết bên ngoài, gần như sắp không về được.
- Sao vậy, đụng phải Âm Quỷ?
- Vậy thì không. Nói như thế nào đây…



Bạn cần đăng nhập để bình luận