Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 538 - Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng hoàn toàn thể (2)



Chương 538 - Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng hoàn toàn thể (2)




- Đây là...
Từ Lạc kinh ngạc!
Lần này, hắn thật sự kinh ngạc!
Trước đây.
Lúc không có tu ra Âm Thần, hóa thân thành Bắc Đẩu Thiên Cương Liêm Trinh Thần Tướng chỉ có hình thái.
Sau khi tu ra Âm Thần hóa thân Bắc Đẩu Thiên Cương Liêm Trinh Thần Tướng hình thần đều có.
Hiện tại sau khi kế thừa Liêm Trinh chi tâm, lần nữa hóa thân Bắc Đẩu Thiên Cương Liêm Trinh Thần Tướng Thần Tướng, không chỉ có hình, có thần, cũng có linh!
Như thế nào là linh.
Hình ý.
Thần ý!
Tâm ý!
Ba thứ hợp nhất, chính là linh.
Là thần linh hoàn toàn xứng đáng, Âm Thần chi linh.
Nếu như Liêm Trinh Thần Tướng không tu ra Âm Thần, nó như cái xác không hồn.
Vì vậy Liêm Trinh Thần Tướng sau khi tu ra Âm Thần đã có ý thức riêng của mình.
Mà Liêm Trinh thần tướng kế thừa Liêm Trinh chi tâm lại có thần hồn.
Đại khái đây là Bắc Đẩu Thiên Cương Liêm Trinh Thần Tướng hoàn toàn thể.
- Được lắm!
- Thật sự rất tốt!
Vào lúc này, Từ Lạc cảm thụ được Bắc Đẩu Thiên Cương Liêm Trinh Thần Tướng hóa thân. Hắn thật sự cảm thấy mình giống như thần linh phụ thể.
Cho dù nhảy lên, đạp không phi hành.
Bước ra một bước, lại xuất hiện, đã ở ngoài ngàn dặm.
...
...
Đi trên không trung.
Minh Nhật màu xanh u ám bao bọc một tầng quang hoa màu tím.
Trước khi U Nguyệt xuất hiện.
Toàn bộ thế giới tận thế, không chỉ có âm u vô hạn, cũng nhiều thêm mấy phần quỷ mị tà dị.
Từng trận âm phong cuốn lấy âm hồn, giống như thủy triều lăn lộn nhấc lên từng cơn gió mạnh quét qua đường phố.
Từ Lạc hóa thân Bắc Đẩu Thiên Cương Liêm Trinh Thần Tướng cứ đi trên đường như vậy, âm hồn đếm mãi không hết giống như chuột thấy mèo, chạy trốn xung quanh.
Từ Lạc vung tay lên, trong nháy mắt sóng gió to lớn tan rã, âm hồn đầy trời bỗng chốc tan thành tro bụi.
Lúc này.
Hắn như thần linh trên đời, nơi hắn đi qua, vạn ngàn âm hồn đều phải tránh lui!
- Đây chính là Bắc Đấu Thiên Cương Liêm Trinh Thần Tướng hòa toàn thể?
Quá mạnh.
Không nói những thứ khác, chỉ cần một luồng uy thế dữ dội ẩn chứa tâm ý đã khiến người ta sợ hãi ba phần.
Một lần nữa trở lại Thanh U sơn.
Âm Thần cũng quay về thân thể.
Trong lòng Từ Lạc tràn đầy kích động, lần này hắn cảm thấy mình thắng lớn. Nếu Dương Nhược Lâm ở chỗ này, kiểu gì cũng phải lấy thân báo đáp, biểu đạt cảm ơn trong lòng.
- Dương Nhược Lâm thật sự là một nữ nhân tốt! Ừm! Đại mỹ nữ tuyệt đối là đại mỹ nữ! Đại mỹ nữ của thế giới tận thế!
- Bây giờ ta đã kế thừa Liêm Trinh chi tâm, Âm Thần có thể hóa thân Bắc Đẩu Thiên Cương Liêm Trinh Thần Tướng. Nếu như... Lại kế thừa Cự Môn chi tâm... Chẳng phải cũng có thể hóa thân thành Cự Môn Thần Tướng sao?
- Liêm Trinh chi tâm, thần hồn của ta mạnh mẽ, nhạy cảm, di chuyển nhanh chóng.
- Cự Môn chi tâm chủ đánh uy vũ hung mãnh, nếu kế thừa thì... Âm Thần của ta, chẳng phải cũng trở nên uy vũ hung mãnh hay sao?
Nghĩ đến đây.
Từ Lạc không kìm được hưng phấn, nhìn mặt trời phía chân trời, lẩm bẩm nói:
- Xem ra không mất bao lâu nữa U Nguyệt sẽ xuất hiện...
Nói xong.
Hắn tế ra thanh tinh kiếm bí ẩn kia.
- Dương Nhược Lâm không thể không biết Liêm Trinh chi tâm mạnh mẽ. Cho dù như vậy nàng vẫn truyền phương pháp dung hợp cho ta. Không chỉ có như vậy, thậm chí chỉ cần ta giao ra thanh tinh kiếm này, nàng cũng sẽ mang ta đi vào Cự Môn tinh cung.
- Nói cách khác, Dương Nhược Lâm dùng hai tinh đấu truyền thừa, đổi thanh tinh kiếm trong tay ta.
- Hoặc tinh kiếm giá trị vượt quá tưởng tượng của ta, ít nhất giá trị lớn hơn hai tinh đấu truyền thừa.
- Nếu không thì Dương Nhược Lâm thật sự là loại ngốc bạch ngọt đại công vô tư, cũng có lẽ là nữ nhân bụng dạ cực sâu muốn lợi dụng ta.
Từ Lạc lắc đầu, hiện tại hắn có chút không nhìn thấu Dương Nhược Lâm.
Điều mấu chốt là tinh kiếm trong tay hắn có bí mật gì, hắn thật sự không nghiên cứu ra được.
- Dương Nhược Lâm nói... Cho dù ta không giao tinh kiếm ra, nàng cũng sẽ tiến vào Cự Môn tinh cung...
Nói thật.
Từ Lạc không quá tin tưởng, Dương Nhược Lâm thật sự có lòng tốt như vậy, nàng cũng là nữ nhân sinh tồn trong thế giới tận thế.
Càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này lộ ra tà ác.
Nghĩ tới nghĩ lui, dự định đi theo Dương Nhược Lâm tiến vào Cự Môn tinh cung trước tiên rồi nói sau.
Tinh kiếm, hắn sẽ không giao.
Tiện nghi, nên chiếm vẫn phải chiếm.
- Chờ chút!
- Liêm Trinh không phải là mồi nhử của Dương Nhược Lâm dành cho ta?
- Mục đích là dẫn dụ ta tiến vào Cự Môn tinh cung?
- Cự Môn tinh cung, chẳng lẽ... Là nàng chuẩn bị dẫn ta vào bẫy rập?
Chuyện này đúng là khó nói.
- Nếu thật sự như vậy, ta còn muốn kiến thức thức một chút!
Đứng lên.
Từ Lạc ngước nhìn Minh Nhật ở giữa trời, khí chất siêu phàm thoát tục, nhìn tiên khí phiêu phiêu, gương mặt thanh tú đẹp trai. Lúc này hắn cũng phát ra nụ cười đầy tà khí âm u.
Cho dù Cự Môn tinh cung có phải cạm bẫy do Dương Nhược Lâm bố trí hay không.
Hắn đã quyết định đi xông xáo một lần.



Bạn cần đăng nhập để bình luận