Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 559 - Ta không đi, ngươi nuôi ta?



Chương 559 - Ta không đi, ngươi nuôi ta?




Cho dù ăn qua tiên đan diệu dược, chỉ sợ cũng làm không được?
- Phu nhân, ngươi có thể tìm được Từ Lạc không?
Bạch Cốt phu nhân hơi lắc đầu, chuyển nói:
- Nhưng... ta có cách khiến hắn tự mình ra ngoài.
- Cách gì?
- Ha ha, sơn nhân tự có diệu kế!
Đứng lên, Bạch Cốt phu nhân đi đến bên vách đá, tùy ý để cuồng phong cuốn váy áo màu đỏ tùy ý bay lung tung. Nàng ngẩng đầu nhìn lá hoè già, khóe miệng nở nụ cười mị hoặc:
- Từ Lạc đệ đệ tốt, tỷ tỷ đã không kịp chờ đợi muốn gặp ngươi lần nữa!
Thế giới tận thế.
Thanh U sơn, trên cô phong.
Từ Lạc ngồi xếp bằng, hai mắt hơi khép lại, mi tâm thần tuyền như một dòng nước xoáy, chậm rãi xoay tròn, càng giống như một ngôi sao chợt lóe sáng.
Mỗi một lần lóe lên, thần tuyền đều sẽ phóng ra một tầng thần hồng.
Thần hồng kia giống như màn nước kim ngân giao thoa không ngừng chảy xuôi trên người hắn.
Tu luyện Âm Thần là một công việc chậm rãi, càng là công việc lâu dài, không thể gấp gáp, cũng không thể ăn một miếng thành một kẻ mập.
Hắn từng nghe Dương Nhược Lâm nói qua, ở thế giới Thần đạo khác, tu luyện ra Âm Thần cũng không khó, chỉ cần có chút thiên phú đại bộ phận đều có thể tu ra Âm Thần.
Cho dù không có thiên phú, nhưng sau khi có cao nhân tiền bối giúp tẩy lễ dẫn dắt cũng có thể tu ra Âm Thần dễ dàng.
Chẳng qua.
Hai chữ Thần đạo.
Tu ra Âm Thần, chỉ có thể miễn cưỡng tính là chính thức bước lên con đường Thần đạo.
Thật sự khó khăn là sau khi tu ra Âm Thần, quá trình này cần minh tường lâu dài và mài luyện
Dương Nhược Lâm nói, trong mười tu sĩ Thần đạo ở thế giới Thần đạo, ít nhất có bảy tám người cũng không thể hóa sinh, càng không thể hiển thánh.
Hóa sinh là một đạo khảm.
Ngăn cản hơn phân nửa tu sĩ Thần đạo.
Rất nhiều tu sĩ Thần đạo cả đời chỉ có thể tu luyện Âm Thần đến cảnh giới đại thành.
Có thể vì tuổi thọ của thân thể quá ngắn, tuổi già suy yếu, tinh thần bắt đầu suy yếu.
Cũng có Âm Thần không đủ tinh thuần, quá hư nhược, dẫn đến hóa sinh thất bại.
Nói cách khác.
Nếu như muốn Âm Thần hóa sinh.
Chỉ có tu thân dưỡng tính, mới sống đủ dài.
Hơn nữa mỗi ngày kiên trì minh tưởng tu luyện, để cho Âm Thần mạnh mẽ dần dần.
Như vậy mới có cơ hội hóa sinh.
- Ta cách Trúc Cơ đại đạo chỉ một bước chân, chỉ cần Trúc Cơ thành căn cơ đại đạo, thọ nguyên trực tiếp tăng lên ba trăm...
Mở hai mắt ra, thần tuyền ở mi tâm dần dần tiêu tán.
Từ Lạc tự lẩm bẩm.
Vấn đề thọ nguyên, hắn vốn không lo lắng.
Hắn không thiếu thời gian.
Về phần Âm Thần tinh thuần...
Thật ngại quá.
Vừa vặn không khéo.
Trong cơ thể có một viên hắc liên đạo ẩn chứa Tam Muội Chân Hỏa không ngừng đốt cháy suốt hai mươi bốn tiếng, khiến thân thể và thần hồn của hắn càng tinh thuần hơn, thân thể không có bất kỳ tạp chất nào, thần hồn cũng không tồn tại bất kỳ suy yếu gì.
Nếu nói bề ngoài thuần khiết không chút khuyết điểm, ít nhiều gì cũng có chút phóng đại.
Nhưng muốn nói tinh thuần.
Cho dù là thế giới Tiên Ma hay thế giới tận thế. Từ Lạc nhận thứ hai tuyệt đối không có ai dám nhận thứ nhất.
Cảm nhận được Âm Thần càng ngày càng mạnh mẽ của mình, Từ Lạc gật đầu vừa ý:
- Dựa theo tiến độ này, không bao lâu nữa Âm Thần của ta sẽ có thể tiểu thành... Rất tốt, khá tốt, khá tốt.
Đứng lên.
Nhìn lên một vòng Minh Nhật âm u ở chân trời, Từ Lạc duỗi người lười nhác. Hắn đang muốn trở về tắm rửa sạch sẽ thì đột nhiên phát hiện cách đó không xa có một nữ tử đang đứng.
Nữ tử thân hình cao gầy, mặc một bộ váy dài màu trắng, dáng người uyển chuyển rất hấp dẫn.
Toàn bộ thế giới tận thế.
Chỉ có một người biết Từ Lạc đang ở Thanh U sơn.
Cũng chỉ có một người có thể tiến vào.
Không phải người khác.
Chính là Ngu Yến Thanh.
Khác biệt chính là.
Trên mặt Ngu Yến Thanh không có vết sẹo như con rết. Dung mạo thật lộ ra, là một gương mặt lạnh lẻo.
- Yến Thanh, ngươi...
Từ Lạc cau mày, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn chằm chằm Ngu Yến Thanh.
Hắn đã rất lâu chưa từng gặp Ngu Yến Thanh.
Đương nhiên.
Đây cũng không phải nguyên nhân khiến hắn ngạc nhiên.
Chỉ cần Ngu Yến Thanh trở về đều sẽ lấy vết sẹo giả xuống.
Váy dài màu trắng cũng là thứ Từ Lạc mang về từ thế giới Tiên Ma.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy Ngu Yến Thanh mặc trên người.
Chân chính khiến hắn không thể tin nổi là mái tóc dài của Ngu Yến Thanh vậy mà biến thành màu xám trắng.
- Ngươi làm gì vậy?
Từ Lạc vuốt mái tóc của Ngu Yến Thanh:
- Tại sao tóc của ngươi lại biến trắng? nhuộm?
Ngu Yến Thanh không cười.
Chí ít Từ Lạc chưa từng thấy nàng cười.
Trong ấn tượng, từ khi quen biết Ngu Yến Thanh đến nay, nàng vốn không cười.
Lúc này.
Nàng đứng ở bờ vực Thanh U sơn, nhìn Minh Nhật trên bầu trời.
Gió nhẹ thổi qua, thổi mái tóc xám trắng phía sau tùy ý bay lung tung trên gương mặt lạnh lẽo kia.



Bạn cần đăng nhập để bình luận