Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 123 - Hỉ Đề Hắc Bào pháp y (2)



Chương 123 - Hỉ Đề Hắc Bào pháp y (2)




- Ngươi không hiểu ý ta.
Hử?
Từ Lạc không rõ ràng cho lắm.
- Ngươi giao Thanh Văn ấn lệnh cho ta, cái ấn lệnh này sẽ không còn thuộc về ngươi, đồng thời cũng không thuộc về ta mà thuộc về phu nhân, Huyết Văn ấn lệnh, ngươi có thể giữ lại, nhưng Thanh Văn ấn lệnh thì phải giao cho phu nhân.
Từ Lạc cũng không có bao nhiêu bất ngờ.
Lúc trước lão hói tử đã từng nói, Thanh Văn ấn lệnh đối với Bạch Cốt phu nhân rất quan trọng, thậm chí chỉ có Bạch Cốt phu nhân mới biết được pháp môn luyện hóa Thanh Văn ấn lệnh. Như loại ấn lệnh này, Bạch Cốt phu nhân tám chín phần mười sẽ giao cho môn nhân tín nhiệm của mình.
- Thanh Văn ấn lệnh này ta sẽ tranh thủ cho ngươi một danh ngạch, nhưng ngươi không nên ôm hy vọng quá lớn bởi vì môn hạ nhân tài đông đúc, ta cũng chỉ là một trong những môn hạ đệ tử của phu nhân mà thôi.
- Đệ tử hiểu rõ.
- Ngươi có thể cướp được một tấm Thanh Văn ấn lệnh, ta rất bất ngờ, cũng rất vui mừng, cần khen thưởng gì? Tư lương? Hay là pháp khí?
Cái này mà.
Từ Lạc cúi đầu trầm ngâm.
Hắn không thiếu tư lương.
Pháp khí mà nói, trong tay đã có hai mươi bốn cây trận kỳ, tạm thời cũng không cần, nhưng pháp y cực phẩm thiếu một kiện, thứ này rất trọng yếu, có thể bảo vệ tánh mạng, hôm qua ở trong đần chém giết với mập mạp, một trảo xuống, chẳng những không có cào nát pháp y của mập mạp, còn bị cấm chế trên pháp y phản chấn hai tay tê rần.
- Ngươi không cần khách khí, ta đã nói, tất cả môn nhân của ta đều phải tự mình tranh thủ, luận công ban thưởng.
- Đệ tử muốn một kiện pháp y.
- Chỉ có vậy?
- Chỉ có thế!
- Được!
Đại Hà mỗ mỗ phất tay, một kiện hắc bào bốc lên khói hung sát rơi vào tay Từ Lạc:
- Cái pháp y này là do Hắc Sát lão gia hao hết tâm huyết cả đời tế luyện mà thành, trên pháp văn hộ thể còn có cấm chế hung sát, luyện hóa cực kỳ khó khăn, lấy tu vi của ngươi tạm thời ôn dưỡng là được, chớ luyện hóa dễ dàng, nếu không sẽ bị cắn trả, đợi ngày sau ngươi bước vào cảnh giới Pháp Thân, lại tế luyện.
- Đệ tử bái tạ mỗ mỗ!
Trông thấy hắc bào này, Khuê lão bên cạnh thần sắc hơi đổi, ngay cả khóe miệng cũng co quắp hai cái.
Đây là hung thần pháp y Hắc Sát lão gia tế luyện cả đời, thôi động pháp lực sẽ hình thành hộ thể pháp cương cực kỳ cường đại.
Đúng vậy.
Pháp cương.
Pháp y nhập phẩm, nhiều nhất chỉ có chín tầng pháp quang hộ thể, nhưng cũng chỉ là hộ thể phát sáng mà thôi.
Chỉ có pháp cương hộ thể mới có thể được xưng là báu vật trong pháp y.
Đừng nói là tu sĩ Hóa Khí, cho dù là cảnh giới Pháp Thân cũng rất khó rung chuyển.
Đáng sợ nhất là, trên pháp y này có khắc tám mươi mốt đạo cấm chế hung thần, một khi cấm chế kích phát, bộc phát ra đại uy hung sát, cực kỳ đáng sợ.
Năm xưa, Hắc Sát lão gia dựa vào bộ hung thần pháp y này trực tiếp đánh chết ba vị tu sĩ Pháp Thân, có thể thấy tám mươi mốt đạo hung sát cấm chế kinh khủng đến mức nào.
Có lẽ Khuê lão không biết, nhưng Cừu chấp sự của Chấp Pháp đường và rất nhiều lão gia nổi danh của Lão Hòe Lĩnh, bao gồm cả lão già mù dưới trướng Bạch Cốt phu nhân, mỗi một vị đều ra giá trên trời, cho dù lấy chí bảo ra trao đổi, Đại Hà mỗ mỗ cũng không đồng ý.
Khuê lão tuyệt đối không nghĩ tới, Đại Hà mỗ mỗ lại tiện tay ném bộ hung thần pháp y này cho Từ Lạc.
Dù tiểu tử này nhặt được một tấm Thanh Văn ấn lệnh... cũng không cần thưởng cho hắn pháp y trân quý như vậy? Hắc Sát lão gia tu luyện hai ba trăm năm, gần như dồn hết tâm huyết vào pháp y.
Nếu Đại Hà mỗ mỗ không có tư tâm, Khuê lão sẽ không tin.
Đầu tiên là sáu lá Huyết Sát kỳ bao hàm rất nhiều chuyện cũ, hiện tại lại là hung thần pháp y, tiểu tử này... thật sự là thắng đến tê dại.
Chẳng lẽ... mỗ mỗ thật sự coi trọng tiểu tử này rồi hay sao?
Không thể nào?
Tiểu tử này tuy rằng da mịn thịt mềm, cũng còn có mấy phần tuấn tú, hẳn cũng có thể nhìn qua.
Nhưng... Tiểu tử này có chút non nớt.
Hơn nữa...
Mỗ mỗ đã nói... mỗ mỗ không thích nam nhân, nhất là loại tiểu bạch kiểm da non thịt mềm, càng ghét nhất.
Sao lại cố tình đối xử tốt với tiểu tử này như vậy?
Lộp bộp một cái.
Khuê lão nhớ tới chuyện vừa rồi mỗ mỗ nhắc tới chuyện tranh thủ danh ngạch, giống như là có bao nhiêu đoán ra dụng ý của mỗ mỗ.
Trong lương đình.
Đại Hà mỗ mỗ nhắm mắt, một bàn tay vuốt vuốt Thanh Văn ấn lệnh, hơi nhíu mày, như đang suy tư cái gì.
- Mỗ mỗ, danh ngạch chỗ phu nhân, sợ là có hạn... Lão nhân gia nàng ta hẳn cũng sớm chọn xong người được chọn Thanh Văn ấn lệnh, ngài... Có thể tranh thủ một danh ngạch không?
- Chỉ có thể thử xem.
Đại Hà mỗ mỗ lắc đầu:
- Nhưng mà, hy vọng rất xa vời.
- Lão phu cho rằng việc này hẳn nên suy nghĩ kỹ sau này, nếu như tranh thủ danh ngạch, chỉ sợ phu nhân bên kia sẽ có cảnh giác với ngài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận