Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 803 - Một kiếm Đãng Ma, dẹp yên Huyết Viêm Sơn



Chương 803 - Một kiếm Đãng Ma, dẹp yên Huyết Viêm Sơn




- Ai nói tên này mở huyết khiếu?
- Cả người hắn đều là Thiên Ma Sát Hoả Khiếu Huyệt chân chính!
- Vạn khiếu… Mấy tên chó già Ma Đạo kia! Mở to mắt chó ra cho lão tử, nhìn xem tên tiểu tử kia mở ra vạn khiếu thế nào! Chính xác là một vạn tám nghìn đạo Thiên Ma Sát Hoả Khiếu Huyệt!
Lão tổ tiên đạo điên rồi, các lão tổ Ma Đạo cũng choáng váng. Không phải họ cố ý lừa gạt bên Tiên Đạo, mà họ nghĩ, trong thiên hạ, không ai có thể tu luyện được Thượng Cổ Cấm Kỵ Thiên Ma Pháp Thân.
- Một vạn tám nghìn khiếu huyệt… Cái này… Sao có thể!
Nhìn một vạn tám nghìn khiếu huyệt lít nhít trên người Từ Lạc, lão tổ hai đạo Tiên Ma nín thở, không đám tin vào hai mắt mình.
- Một vạn tám nghìn khiếu huyệt…
Bạch Cốt phu nhân lẩm bẩm, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, hoa mắt chóng mặt, nhiều khiếu huyệt như vậy, đã vượt qua khả năng hiểu biết của nàng.
Nàng không biết, cũng không tưởng tượng nổi, đến cùng Từ Lạc là cái dạng gì, sao có thể mở ra được nhiều khiếu huyệt như thế trong thời gian ngắn vậy.
Không phải làm một nghìn tám trăm, mà là một vạn tám nghìn khiếu huyệt đấy!
Xưa nay, Pháp Thân Cửu chuyển đã là cực hạn, được gọi là thiên kiêu số một.
Vạn khiếu huyệt, Pháp Thân Thập chuyển trong hệ chữ Thiên, chỉ là thứ hư vô trong truyền thuyết.
Hiện tại, Từ Lạc không chi tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, mở ra vạn khiếu, mà còn mở được một vạn tám nghìn khiếu huyệt, ai dám tin cái này là thật.
Trên Tiên Linh Đài, rốt cuộc Tiên Linh Hoa đã nở rộ hoàn toàn.
Trong chốc lát, dị sắc đủ loại phủ kín Lâm Lang Động Thiên, ánh tiên hà chiếu rọi khắp trời. Nhưng dị sắc loé lên rồi biến mất, tiên hà rực trời thoáng qua rồi tiêu tán.
Mọi người không biết chuyện gì đang xảy ra, tới khi tỉnh táo lại, nhìn về Tiên Linh Đài, thấy đã có một người đứng đó. Là Từ Lạc.
Hắn đứng thẳng tắp trên Tiên Linh Đài, dung nhan tuấn mỹ như ẩn như hiện trong u hoả, mái tóc dài bay loạn trong khói đen, hắc bào phấp phới trong huyết vụ đỏ tươi, Tiên Linh Hoa cũng loé lên sinh mệnh hoa hoả trong tro tàn ngập trời.
Tiên Linh Hoa đã bị hái.
Từ Lạc giáng xuống, là người đầu tiên hái được Tiên Linh Hoa trong nghìn năm nay!
[1]Gậy quấn phân heo: ý chỉ những kẻ thích gây rắc rối, đổi trắng thay đen.
Ong! Trên Lâm Lang Sơn, sau khi Từ Lạc hái Tiên Linh Hoa, dưới chân Tiên Linh Đài bỗng phát sinh biến hoá, các phù văn đại đạo trên đó như bị kích hoạt, bắt đầu diễn hoá, các hoa văn huyền diệu đan xen vào nhau, Tiên Linh Đài biến ảo không ngừng, hoá thành một ngọc đài rực rỡ muôn màu, trên đó, tiên vụ ngập tràn, tiên khí lượn lờ.
Chẳng ai biết đây là gì, bởi nghìn năm qua, chưa có người nào hái được Tiên Linh Hoa.
- Phu nhân…
Ở cửa động thiên, Kiếm Linh Nhi không hiểu lắm, khẩn trương hỏi:
- Đấy là gì vậy?
- Lâm Lang Động Thiên, hoa nở sinh cơ, hoa rơi đầy màu…
Lúc này, trong đôi mắt câu hồn đoạt phách của Bạch cốt phu nhân, cũng đầy sự khó tin, nàng nhìn chằm chằm Tiên Linh Hoa như mỹ ngọc trong tay Từ Lạc, lẩm bẩm:
- Hoa nở bất bại Trúc Tiên Đài.
Tiên Linh Hoa đã bị hái, mặc dù Lâm Lang Sơn vẫn ngập tràn Tiên Linh Chi Khí tinh thuần nồng đậm, sinh cơ dạt dào như cũ, nhưng cũng chỉ thế mà thôi, không còn sinh sôi không ngừng, mãnh liệt như lửa nữa.
Vụt! Quán Nhật công tử Hoa Đông Phong vọt lên ngay, bay tới Tiên Linh Đài trên đỉnh núi, đầu tiên là nhìn thoáng qua Tiên Linh Hoa trong tay Từ Lạc, rồi nhìn dưới chân Tiên Linh Đài, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Từ Lạc:
- Ngươi chính là vị vạn khiếu chủng sát hoả, pháp thân hoá Thiên Ma Từ Lạc trong truyền thuyết?
Vụt vụt vụt! Mấy người tiểu hầu gia, Thuỷ Vân công tử, Ba Tiêu tiên tử, Diệp Lăng Phong, Lục Trường Thiên, Đoan Mộc Phong, Bất Tứ hoà thượng cũng theo sau.
Theo sau là mấy người Hạ Diệu Linh, Vạn Vân Phi, Khương Võ Long, Kiếm Thập Thất, thiên kiêu tuấn kiệt các đại môn phái thế gia chạy từ chân núi lên, không đến mấy giây, đỉnh Lâm Lang Sơn đã đầy người, Từ Lạc bị vây lại, chật như cối nêm.
- Từ Lạc, ngươi…
Tuyết Vân Nghê chăm chú nhìn nam tử vừa quen thuộc vừa xa lạ, người khiến nàng vừa yêu vừa hận, lại cực kỳ mê mẩn, lo lắng nhớ mong, cứ đứng nhìn như thế, nàng đã từng huyễn tưởng vô số lần, nếu gặp lại Từ Lạc, sẽ nói gì, làm gì, nhưng khi người đó xuất hiện, nàng lại không nói lên lời, sau một hồi, mới hỏi được câu:
- Ngươi… Sao lại tới đây?
Đúng vậy, sao lại tới đây, chẳng lẽ ngươi không biết đây là chỗ nào sao? Chẳng lẽ ngươi không thấy lão tổ các đại môn phái đều đang ở cửa động thiên ư? Ngươi… Muốn chết à?
- Nhớ ngươi đấy!
Không biết Từ Lạc làm gì, gốc Tiên Linh Hoa đã biến mất, vốn khuôn mặt trắng nõn, tuấn mỹ không tỳ vết không biểu tình, khi thấy Tuyết Vân Nghê, lại như xuất hiện ý cười dịu dàng, tủm tỉm trêu chọc:
- Nghe nói hôm nay ngươi còn chuẩn bị hợp đạo với ta ở Lâm Lang Động Thiên, nên ta tới rồi đây… Ngươi biết không, con người ra chẳng có sở thích gì, nhưng rất hợp đạo với ngươi đấy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận