Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 739 - Trốn giết (2)



Chương 739 - Trốn giết (2)




Từ Lạc gật đầu, không nói gì. Lúc ở Xích Luyện Tông, có âm hồn nhưng không dám dùng lượng lớn, cũng là vì sợ bị người ta để mắt tới.
Lần đầu dùng âm hồn luyện được đan dược, có thể bán ra thuận lợi, không ngờ mới được một năm, lại bị chú ý.
Lăn lộn nhiều năm trong tu chân giới, hắn hiểu, dù tu luyện, hay là kiếm tiền, đều phải có một chỗ dựa, nếu không sẽ chẳng đứng vững gót chân được.
Vấn đề là, cái chỗ dựa này cũng có thể đè ép mình. Nếu tìm các thương hội lớn hợp tác, nhẫn nhịn làm công cụ luyện đan hình người cho bọn họ, cũng không kiếm được mấy đồng, quan trọng là, mình phải dùng một lượng lớn âm hồn khi luyện đan dược đại bổ như Bách Hồn Đan liên tục, sau một thời gian, tất sẽ bị chú ý về lai lịch âm hồn.
Hắn tìm Vạn lão quỷ hợp tác cũng là vì lý do này. Vạn lão quỷ là người đơn thương độc mã, hắn dễ kiểm soát hơn, còn phía sau các thương hội đều là môn phái thế gia, cao thủ nhiều như mây.
Từ Lạc hỏi một câu:
- Bọn họ biết ngươi bán à?
Vấn đề này rất quan trọng. Trước mắt, ở Thiên Cẩu Vịnh, chỉ có Vạn lão quỷ biết hắn là người luyện chế ra Thái Âm đan dược.
Vạn lão quỷ nói:
- Cái này…Ta cũng không dám chắc.
- Cái gì mà không chắc chắn!
- Lão ca, ngươi bình tĩnh, nghe ta nói đã, thực sự ta không dám chắc, xem chừng bọn họ còn chưa tra ra, nếu không thì đã sớm tìm ta rồi. Bây giờ còn chưa có động tĩnh gì, chứng tỏ họ vẫn chưa biết là ta bán.
Vạn lão quỷ không phải là người ngu. Hắn biết đan dược Thái Âm Từ Lạc luyện chế vừa tốt vừa rẻ, trong thời gian ngắn không có vấn đề gì, nhưng sau này chắc chắn sẽ bị các thương hội lớn để ý tới.
Từ lúc mới đầu, hắn đã ngầm bán qua rất nhiều người trung gian. Lúc đầu, hắn định tìm một khách hàng lớn, tỉ như chuyên môn cung cấp cho thế gia hoặc môn phái, sau này một chọi một, về mặt an toàn, tối thiểu cũng không bị các thương hội lớn để mắt tới.
Chỉ là, cung cấp trực tiếp như thế, Từ Lạc sợ dẫn tới hoạ sát thân. Vạn Lão quỷ cũng vậy.
Từ Lạc để Vạn lão quỷ đi đàm phán với các thế gia môn phiệt, còn bản thân thì tránh đi để đảm bảo an toàn. Vạn lão quỷ cũng tìm người khác, tới đàm luận với thế gia môn phiệt.
- Lão ca, ta nghĩ, bây giờ chúng ra cứ tránh đi đã, để ta tìm thêm mấy người tin được về, chuyên môn đi cung hoá cho khách hàng lớn, kiểu này chúng ta sẽ an toàn hơn.
- Vạn lão quỷ, hơn nửa năm trước, ta đã bảo ngươi đi đàm luận với môn phái thế gia, sao bây giờ còn chưa thành?
- Lão ca!
Vạn lão quỷ nói:
- Không phải ta không muốn, chuyện này rất phiền phức. Ngươi nghĩ một chút, kể cả môn phái, hay là thế gia, người ta đều nuôi một đám Luyện Đan Sư, ngươi đi đàm luận với bọn họ, không phải là tự chui đầu vào lưới à? Huống hồ, những môn phái thế gia này, đấu đá nội bộ rất ác liệt, nếu tìm nhầm người, chuyện sẽ đổ vỡ.
- Được rồi.
Từ Lạc khoát tay, không nói gì thêm, hắn làm công cụ luyện đan hình người ở Nam Phong thế gia nửa năm, nên cũng biết mấy chuyện đó.
- Mẹ nó! Chuyện này thật khó xử lý!
Từ Lạc có chút bực bội, tu vi đang ở bình cảnh, cần mua rất nhiều tài nguyên đắt đỏ bồi bổ. Cái lúc thiếu tiền, thì gặp đủ chuyện xui xẻo.
Điều này khiến hắn nhớ về xã hội pháp trị trước tận thế của thế giới Lam Tinh. Làm ăn ở Lam Tinh, vẫn có chèn ép nhau, nhưng cùng lắm thì phá sản thôi, chẳng có gì to tát.
Buôn bán ở tu chân giới, nói không chừng đến cái mạng nhỏ cũng chẳng còn, những cao thủ môn phái thế gia kia bóp chết ngươi còn dễ hơn giết kiến, cũng không có chỗ nào để kiện cáo đâu.
- Lão ca, mấy ngày gần đây, ngươi ẩn náu ở bên ngoài đi, đừng về Thiên Cẩu Vịnh.
- Để làm gì? Theo ý ngươi nói, nếu bọn họ tìm đến, ngươi định khai ta ra à?
- Lão ca!
Nghe mấy lời này, Vạn lão quỷ vội giải thích:
- Hai chúng ta cũng đã biết nhau hơn một năm rồi, lão đệ là người như thế nào, ngươi còn không hay ư?
Từ Lạc cười không nói, đúng là hắn không tin Vạn lão quỷ.
- Lão ca! Nói một câu thật lòng, ngài là thần tài của ta, chúng ta hợp tác với nhau, ngài ăn thịt, lão đệ ta cũng được ngụm canh, nếu khai ra thì lão đệ được lợi gì? Kể cả các thương hội có cho một núi vàng, lão đệ cũng sẽ không khai ngươi. Lão đệ sợ những người khác.
- Những người khác? Còn ai nữa?
- Lão ca, ngươi đừng quên, tiệm ta có rất nhiều tiểu nhị, bọn họ đều từng gặp ngươi, mặc dù ta tin tưởng tiểu nhị của mình, nhưng biết người không biết lòng, lỡ như… Các thương hội lớn bắt bọn họ trước, dụ dỗ uy bức, nghiêm hình tra tấn thì sao? Không dám dối gạt lão ca, hai ngày trước, năm, sáu tiểu nhị đã biến mất, không rõ sống chết.
- Ý ngươi là, những tiểu nhị Vạn Kim Lâu không rõ tung tích, có thể họ bị bắt đi?
- Ta cảm thấy có lẽ vậy.
- Mẹ nó!



Bạn cần đăng nhập để bình luận