Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 812 - Thiên Ma hoành hành (3)



Chương 812 - Thiên Ma hoành hành (3)




Nhìn quanh, hơn nghìn người vừa động thủ, trong nháy mắt, đã chết hơn tám trăm, tất cả đều hoá thành thây khô nghìn năm.
Xong rồi ư? Không, còn chưa xong đâu!
Từ Lạc ôm Tuyết Vân Nghê, đại khai sát giới, tay nâng chưởng rơi, người ngã xuống. Bộp! Đầu Vạn Vân Phi nở hoa! Bốp! Huyết nhục Khương Long Võ văng tung toé! Bộp! Hài cốt Hạ Diệu Linh biến mất!
Từng thiên kiêu tuấn kiệt đều nối gót chết bất đắc kỳ tử trước mặt hắn.
Ma diễm cuồn cuộn, u hoả hừng hực, khói đen mịt mù, huyết vụ tràn ngập, tro trắng tung bay, đằng đằng sát khí, phảng phấp như Thiên Ma hạ phàm, hoành hành thế gian.
Cảnh tượng này quá kinh thiên địa, khiếp quỷ thần.
Không phải Từ Lạc bị Khổn Thần Tác trói rồi hả? Thần hồn bị nhốt đấy ư? Thần niệm không thể ngưng tụ? Chẳng phải hắn đã bị Trấn Ma Tháp trấn áp?
Vì sao Thiên Ma Pháp Thân của hắn không hề yếu đi, ngược lại còn đáng sợ hơn trước. Tại sao? Không ai biết, cũng chẳng ai hay.
- U hoả đốt thương khung, khói đen che nhật nguyệt, sát khí tận trời xanh, tro trắng bay ngập trời… Thiên Ma hoành hành thế gian.
Bạch Cốt phu nhân hít sâu một hơi, vẫn không thể bình ổn lại nội tâm đang run rẩy, ánh mặt không thể tin nổi và cực kỳ sợ hãi nhìn Từ Lạc trong động thiên chằm chằm:
- Cho đến hôm nay, ta mới chính thức hiểu rõ hàm nghĩa của mấy chữ Thiên Ma hoành thành trên thế gian này.
- Ta cũng hiểu ra một chuyện.
Khương Sơ Tầm trầm giọng nói:
- Biết vì sao Thiên Ma Pháp Thân được gọi là Thượng Cổ Cấm Kỵ, ngay cả khi hắn còn chưa dựng thành căn cơ đại đạo, thực lực đã khủng bố như vậy, nếu trúc được căn cơ đại đạo, thiên địa này, ai làm gì được hắn nữa.

Có lẽ phát hiện Từ Lạc còn đáng sợ và kinh khủng hơn tưởng tượng rất nhiều, Hoa Đông Phương, Diệp Lăng Phong. Đoan Mộc Phong, Thuỷ Vân công tử vội bung hết sức, liên thủ trấn sát Từ Lạc.
Hoa Đông Phương khoác bạch hồng vạn trượng, hoá thành một đại nhật sáng rực. Toàn thân Diệp Lăng Phong toả kim hà, Sất Trá Kim Lôi trên đỉnh đầu. Đoan Mộc Phong, kiếm mang trùng thiên, người như thiên kiếm. Trên người Thuỷ Vân công tử lại là một Giao Long.
Hoa Đông Phương, Diệp Lăng Phong có Tiên Thiên Pháp Tướng, Đoan Mộc Phong Tiên Thiên Kiếm Cốt, Thuỷ Vân công tử có Tiên Thiên Huyết Mạch, đều ẩn chứa uy thế Tiên Thiên.
Uy thế tứ đại Tiên Thiên ào ạt đè xuống.
Đột nhiên, tinh quang trên người Từ Lạc vọt thẳng lên, Thiên Quân Lôi Đình nổ vang giữa trời, Thiên Cương Liệt Diễm tinh hoả liệu nguyên, như sóng lớn toả ra.
Một Cự Linh xuất hiện, nghìn vạn quang mang tụ lại thân, tinh nguyệt lơ lửng trên đỉnh đầu, người khoác Bắc Đẩu, chân đạo Thiên Cương, thần uy cuồn cuộn, như Thiên Thần hiển thánh ở nhân gian.
Cự Linh giơ cao hai tay, mười ngón nắm chặt lại, đập một cái, tiếng nổ ầm vang.
Bốp! Bốp! Bốp! Hoa Đông Phương – người hoá thành một vòng đại nhật sáng rực - bị chấn như đại nhật xuống núi, rơi xuống, bắn ra ngoài.
Sất Trá Kim Lôi trên đỉnh đầu Diệp Lăng Phong như ẩn như hiện, kiếm cốt của Đoan Mộc Phong toán loạn, Ly Giao của Thuỷ Vân công tử cũng vặn vẹo mơ hồ, pháp cương hộ thể ba người bị chấn không thành hình, thất khiếu phun máu.
- Đợi ta ở ngoài!
Từ Lạc nắm lấy Tuyết Vân Nghê, phất tay đẩy nàng ra ngoài môn đình động thiên.
Hắn quay đầu, bước một bước, súc địa thành xích, phế tích dưới chân như mây gió thoảng qua, một khắc sau xuất hiện trước mặt Thuỷ Vân công tử.
Thuỷ Vân công tử sợ đến hồn phi phách tán, vừa muốn tránh, đã bị một bàn tay trắng nõn bóp cổ.
- A!
Thuỷ Vân công tử nổi giận gầm lên một tiếng, pháp lực toàn thân bộc phát.
Từ Lạc xuất một chưởng, đè đỉnh đầu hắn, chưởng như ma sơn, đại uy vô lượng, Thiên Sát Ma Sơn núi này cao hơn núi kia, đại uy vô lượng ngày một nặng!
- Từ Lạc! Ta liều mạng với ngươi!
Thuỷ Vân công tử mặt mũi dữ tợn, huyết mạch bộc phát, Ly Giao như rồng, uốn lượn mà tới. Nhưng Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng trên đỉnh đầu Từ Lạc vẫy tay đè xuống, Ly Giao biến mất tại chỗ.
Bốp! Bốp ! Bốp! Chín chưởng liên tiếp chồng lên nhau, như chín toà ma sơn với đại uy vô lượng đè xuống.
Sau chín chưởng này, pháp thân Thuỷ Vân công tử bị chấn thành một đống thịt nát.
Chết! Thuỷ Vân công tử có huyết mạch Ly Giao bị Từ Lạc trấn sát bằng chín chưởng.
Bên ngoài, lão tổ Ly Giao thế gia phẫn nộ gào thét, gầm lên, muốn chém Từ Lạc thành muôn mảnh, nhưng cũng chỉ có thể nổi trận lôi đình ở bên ngoài, căn bản không dám vào, cũng không có gan xâm nhập Lâm Lang Động Thiên có cấm chế đại đạo đầy trời.

Lâm Lang Động Thiên chìm trong mây mù, Tiên Linh Chi Khí ẩn chứa sinh cơ bừng bừng lại càng toả ra ánh sáng lung linh, chiếu rọi toàn bộ động thiên lộng lẫy yêu kiều, rực rỡ muôn màu, nơi được xưng là thánh địa Trúc Cơ, giờ lại chứa đầy thây khô.
Tận mắt thấy Từ Lạc ra tay liên tiếp, trấn sát Thuỷ Vân công tử có huyết mạch Ly Giao, Đoan Mộc Phong cực kỳ sợ hãi. Lúc này hắn không còn cuồng vọng phách lối như trước nữa, cả khuôn mặt xám như tro, toàn thân run rẩy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận