Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 468 - Một kiếm chém bảy (3)



Chương 468 - Một kiếm chém bảy (3)




Nói cách khác... Tỷ lệ rất lớn nữ nhân này muốn cướp của La Ưng?
Không tốt!
Thực sự là như vậy!
Tuyết Vân Nghê đang đi về phía La Ưng, hắn lập tức căng thẳng.
Những người ở đây.
Cho dù là Kiếm Thập Thất, Hoa Nam Đình, bao gồm lão già đầu trọc và Bất Tứ hòa thượng, hắn đều không kiêng kỵ.
Chỉ có Tuyết Vân Nghê, tiên thiên pháp tướng của nữ nhân này quá mức tà dị.
Từ Lạc từng giao thủ với nàng.
Bởi vì đã từng giao thủ qua nên mới biết Tuyết Vân Nghê không dễ chọc.
Lần trước liều mạng cũng không thể giết chết Tuyết Vân Nghê.
Mặc dù so với đăng môn đại điển lúc trước, hiện tại thực lực của mình tăng lên một mảng lớn. Vấn đề là, Tuyết Vân Nghê cũng đang trưởng thành. Có quỷ mới biết thực lực của nữ nhân này bây giờ khủng bố cỡ nào. Lúc trước ở hoang nguyên, Tuyết Vân Nghê bị nhiều cao thủ Tiên đạo vây công như vậy, đều có thể an toàn. Hắn đối mặt với nàng ta, có chút không đủ!
- Nếu như Kim Ngọc Nhân Sâm của La Ưng rơi vào tay Tuyết Vân Nghê, đến lúc đó sẽ rắc rối!
Nghĩ đến đây.
Từ Lạc quay sang, quyết định ra tay trước.
Hai nắm đấm nhấc lên, pháp lực trong cơ thể bộc phát, sáu khiếu cung lập tức quay tròn.
Một cước đá qua, răng rắc! Trực tiếp đạp gãy rễ cây quấn quanh trước người.
...
...
La Ưng không hổ là cảnh giới Pháp Thân đại viên mãn, càng không hổ là chấp sự của Đan Đỉnh Sơn.
Một thân thực lực quá hung hãn.
Tu chính là Âm Quỷ Pháp Thân, hộ thể pháp cương lưu chuyển, người như lệ quỷ, đến vô ảnh đi vô tung, phiêu hốt bất định, giống như quỷ mị.
Hai tay hắc sát sôi trào, mười móng vuốt sắc bén giống như bạch ngân, móng vuốt hung dữ phát ra tiếng xé gió.
La Ưng tu hành pháp môn chiêu bài của Xích Luyện Tông, Hắc Sát Trảo âm tàn quỷ dị.
Cho dù bị bảy vị tu sĩ vây quét cũng chỉ hơi hạ phong. Hơn nữa, một vị tu sĩ trong đó còn bị Hắc Sát Trảo của La Ưng phanh ngực mổ bụng.
Đột nhiên.
La Ưng đột nhiên phát hiện ra một luồng khí tức nguy hiểm, trong nháy mắt xoay người lại, lại không biết sau lưng mình từ khi nào xuất hiện một người.
Cái gì gọi là người.
Không có nhìn rõ ràng.
Chỉ thấy một tay.
Một tay nhìn mảnh khảnh trắng nõn, da dẻ mịn màng, thon dài mà đẹp đẽ.
Nhưng mà.
Một cánh tay mảnh khảnh trắng nõn như vậy, năm ngón tay mở ra, giống như núi cao, lòng bàn tay như bầu trời, ẩn chứa uy lực đại uy vô lượng ép xuống.
Bành!
La Ưng căn bản không kịp phản ứng, đỉnh đầu của hắn đã trúng một chưởng.
Hộ thể pháp cương trên người bị chấn động, đầu óc chấn động choáng váng.
Lúc này đây.
La Ưng đã nhìn rõ người tới.
Đó là một nam tử.
Một nam tử bình thường không có gì lạ, mặt nam tử là một gương mặt rỗ, hai con ngươi u ám lạnh lẽo vô tình.
Thấy rõ ràng.
Nhưng mà cũng trễ.
Ngay trong nháy mắt khi chưởng thứ nhất hạ xuống, chưởng thứ hai nối gót đánh tới.
Bành!
Hộ thể pháp cương của hắn méo mó, mơ hồ!
Bành!
Chưởng thứ ba hạ xuống, chấn tan hộ thể pháp cương của La Ưng..
Còn chưa đủ!
Cũng không xong!
Bành!
Chưởng thứ tư!
La Ưng da tróc thịt bong, gân cốt bị chấn đứt.
Bành!
Chưởng thứ năm!
Pháp y trên người vỡ ta, khiếu cung tan vỡ, pháp tuyền bị hủy.
Bành!
Chưởng thứ sáu!
Cả người La Ưng đều bị chấn thịt nát xương tan, huyết nhục mơ hồ!
Nhanh!
Thật sự quá nhanh!
Nhanh đến mức khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng.
Sáu chưởng của Từ Lạc đánh ra trong nháy mắt, uy lực vô cùng bá đạo.
Bảy vị tu sĩ đang vây quét La Ưng, thậm chí không biết xảy ra chuyện gì. Lúc bọn họ lấy lại tinh thần, La Ưng bị đánh thành một đống thịt vụn.
Thế cục biến hóa quá nhanh.
Bảy vị tu sĩ phản ứng lại, nhìn vị tu sĩ đột ngột xuất hiện trước mặt, trên mặt là mặt rỗ, cũng là nam tử sát khí nóng hổi, có lẽ cảm nhận được sát ý trên người Từ Lạc, bảy vị tu sĩ này ra tay đầu tiên.
Từ Lạc không né không tránh, lắc người nhoáng một cái, ngọn lửa u ám hừng hực thiêu đốt, khói đen tràn ngập, lông trắng quái dị như tuyết bay khắp nơi.
Ngọn lửa u ám, ma diễm cuồn cuộn.
Khói đen tràn ngập, cuộn trào mênh mông.
Lông trắng quỷ dị, sát khí ngút trời.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Lúc ma diễm tối tăm thiêu đốt, bọn chúng phát ra tiếng gầm rú chói tai.
Lúc khói đen cuộn trào tung toé, kèm theo tiếng sói tru quỷ khóc.
Trong nháy mắt, một luồng khí mênh mông, uy thế bá đạo bùng nổ ra.
Bảy vị tu sĩ ngay cả hừ cũng không kịp hừ một tiếng, hộ thể pháp cương trên người bị chấn động vặn vẹo mơ hồ, không nhịn được kêu một tiếng, lui về phía sau.
Ông...
Từ Lạc tế ra một thanh kiếm.
Một thanh bạch cốt đại kiếm.
Kiếm dài chín thước, thân kiếm u ám. Tuy trọng kiếm rất sắc bén, nhưng cũng đốt u hỏa, bốc khói đen.
Hắn nhấc bạch cốt đại kiếm lên, hai tay quét ngang một kiếm.
Keng!
Đêm tối chợt lóe!
Chỉ thấy một đạo kiếm quang dài ngắn như một đạo đao hoàn cong như trăng đen, lướt ngang qua.
Răng rắc...
Một kiếm!
Chỉ có một kiếm.
Bảy vị tu sĩ không ngoại lệ, toàn bộ bị chém ngang hông!
...




Bạn cần đăng nhập để bình luận