Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 742 - Cao thủ ẩn hiện



Chương 742 - Cao thủ ẩn hiện




Tử căn cơ và hoạt căn cơ có khác biệt vô cùng to lớn. Tử căn cơ tương đương đã bước một chân vào tiên thiên, một chân còn ở siêu phàm, tiên thiên đã đủ, siêu phàm thì không.
Sau khi chân chính dựng thành căn cơ đại đạo, có nghĩa căn cơ pháp thân đã bước hẳn vào tiên thiên siêu phàm, thoát ly phàm thai, trên thân sẽ lộ ra khí tức tiên thiên.
Cho đến bây giờ, Từ Lạc chưa từng giao thủ với tu sĩ Trúc Cơ chân chính. Giả không thể so được với thật, khác nhau một trời một vực. Hắn vẫn khá kiêng kỵ tu sĩ Trúc Cơ chân chính.
Mặc dù chưa từng giao thủ qua, nhưng đã thấy không ít người ra tay. Cảnh giới này, có người thoạt nhìn không quá lợi hại như đã nghĩ, nhưng có người còn kinh khủng hơn cả tưởng tượng. Thí dụ như những tu sĩ Trúc Cơ ở Lão Kim Câu, tựa như không lợi hại đến vậy.
Tu sĩ Trúc Cơ ở Xích Luyện Tông lại cực kỳ đáng sợ, điển hình như Bạch Cốt phu nhân. Hắn từng nghe Đại Hà mỗ mỗ nói, cùng là tu sĩ Trúc Cơ, trước mặt Bạch Cốt phu nhân, các tu sĩ Trúc Cơ khác đứng còn không vững, nàng chỉ cần dùng một đầu ngón tay là có thể dí chết, ngay cả chạy cũng không có cơ hội.
- Người còn lại là cái quỷ gì?
Có hai người đang truy sát Từ Lạc, người đang theo sát là tu sĩ Trúc Cơ, người còn lại thì che giấu khá kỹ, phi nhanh như một lưu tinh bay phía chân trời.
- Không biết hai người này có phải là người của thương hội Quang Diệu không?
Lúc trước nghe Vạn lão quỷ nói, không chỉ có thương hội Quang Diệu, còn có cả mấy thương hội lớn như Bách Luyện, Đại Dịch để mắt tới họ.
Từ Lạc thi triển Thiên Ma Truy Ảnh Bộ, chân không chạm đất, nhìn như dạo bước trong hư không, súc địa thành xích, lướt qua trăm sông ngàn núi, để lại sau lưng từng đạo tàn ảnh, như quỷ quái quần ma loạn vũ.
Trên đường, hắn vừa quan sát, vừa đắn đo, có nên thử giao thủ với tu sĩ Trúc Cơ kia trước không?
Nếu đánh được thì đánh, không đánh lại sẽ chạy ngay, bản thân có thể trở về thế giới tận thế bất cứ lúc nào, không quá lo lắng về vấn đề an toàn.
Ngay khi hắn đang do dự, người còn lại chợt lao xuống, nhưng điều khiến Từ Lạc kinh ngạc là, không phải hướng về phía mình, mà nhằm vào tên tu sĩ Trúc Cơ kia.
Xoẹt! Lưu tinh rơi xuống, hoá thành một ngọn núi to lớn toả kim quang lấp lánh. Dưới đáy chạm khắc hai hàng chữ rồng bay phượng múa lớn.
- Phục Sơn Kim Ấn, ngươi là Đoạn Mai Sinh của Nhất Dược Trang!
Tu sĩ Trúc Cơ nhận ra thân phận của đối phương, hắn nhảy lên, cả người như hoá thành một thanh kiếm xông tới.
Oanh! Kiếm hồng bị đụng vỡ tan, rơi xuống như mưa, Phục Sơn Kim Ấn không hề xê dịch chút nào.
Từ Lạc nhìn quanh, thình lình thấy một vị nam tử trung niên đứng ở đỉnh ấn.
Nam tử trung niên đứng thẳng tắp, một tay chắp sau lưng, tay còn lại để trước người, mặt uy nghiêm, thần sắc nghiêm nghị, không thấy hắn có động tác gì, nhưng Phục Sơn Kim Ấn ép xuống không ngừng, trấn áp tu sĩ Trúc Cơ kia trên đất.
- Đạo hữu!
Nam tử trung niên vẫn không nhìn tu sĩ Trúc Cơ phía dưới, bình tĩnh nhìn Từ Lạc, hỏi:
- Có thể nói chuyện chứ?
Nói chuyện? Nói cái gì? Từ Lạc không đáp, chờ đối phương nói tiếp, đồng thời chuẩn bị chạy bất cứ lúc nào.
Hắn chưa từng nghe cái tên Đoạn Mai Sinh này, có nhớ Vạn lão quỷ từng nhắc qua về Nhất Dược Trang, hình như là một sơn trang bán thuốc?
Không phải! Sao một kẻ bán thuốc lại có tu vi mạnh như vậy? Chỉ nện một kim ấm đã có thể trấn áp một tu sĩ Trúc Cơ không biết tu luyện mấy trăm năm rồi.
- Đại vực Mãng Khâu là nơi hỗn tạp, Thiên Cẩu Vịnh lại là nơi tập trung của nhiều phương, không ai ngăn cản ngươi mua bán nhỏ ở chỗ này, nhưng nếu ngươi chỉ có một mình, các thế lực sẽ không cho ngươi phép ngươi có chút thành tựu về mặt hàng đan dược.
Đoạn Mai Sinh ngạo nghễ đứng trên kim ấn, giọng nói bình tĩnh, tu sĩ Trúc Cơ bị đè ở dưới dang khổ sở chống đỡ.
- Hiện nay, Thái Âm Dưỡng Thân Đan của ngươi đã động tới lợi ích của các thương hội, Thái Âm Bách Hồn Đan lại càng khiến Đan Hà Cốc, thậm chí là Đan Đỉnh Sơn chú ý. Đoạn mỗ có lòng nói cho ngươi hay, ngươi sẽ bị giết hoặc làm đan nô cho bọn họ, ngoài ra, không còn cách nào khác.
Điều này, đối phương không nói, Từ Lạc cũng biết, hắn hỏi một câu:
- Cho nên?
- Đoạn mỗ là người có chút mặt mũi ở Thiên Cẩu Vịnh này, nếu đạo hữu tin tưởng, Đoạn mỗ có thể bảo hộ ngươi chu toàn.
Dừng một chút, Đoạn Mai Sinh lại nói tiếp:
- Đoạn mỗ sẽ không hỏi lai lịch tài nguyên Thái Âm Dưỡng Thân Đan và Bách Hồn Đan, thậm chí có phải ngươi luyện chế không, ta cũng chẳng quan tâm, lại càng không ép buộc ngươi làm gì, giữa ta và ngươi, chỉ là hợp tác, ngươi xuất đan, ta đưa tiền!
Chậc chậc, nghe hay quá, chỉ là, tin được không? Nếu được như thế thì Từ Lạc đã sớm tìm nơi dựa dẫm rồi, cũng không phải hợp tác với con buôn lòng dạ hiểm độc như Vạn lão quỷ, chỉ sợ khi đó sẽ bị giam giữ làm đan nô, hoặc ép hỏi lai lịch tài nguyên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận