Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 231 - Chuẩn bị chiến đấu, đăng môn đại điển (3)



Chương 231 - Chuẩn bị chiến đấu, đăng môn đại điển (3)




Một tháng trước, ở Tí Hộ Sở bị Từ Lạc tát cho mặt mũi sưng vù, mất hết mặt mũi.
Lúc này đây.
Đặng Phong một lần nữa ngẩng đầu cao ngạo, bước lên đỉnh nhân sinh, hưởng thụ thời khắc vinh quang cao thượng mà hắn từng đứng.
Bây giờ.
Lục Kiếm Minh nằm trên giường nửa chết nửa sống, phế đi.
Từ Lạc cảm ngộ thần tích không thu hoạch được gì.
Nên biết rõ.
Đặng Phong biết hiện giờ tu vi của mình còn không bằng Từ Lạc, hai bộ Bắc Đẩu đại thần ý cũng chênh lệch rất xa, nhưng lần này lại hợp nhất hai đại thần ý, hắn có lòng tin trong ba năm sẽ vượt qua Từ Lạc, sẽ một mình ở trong Thần miếu.
Đối với việc này
Từ Lạc chỉ muốn nói.
Ngươi nên ra sức nhiều hơn, sớm ngày trở thành Thần miếu đệ nhất nhân.
Cái trách nhiệm này.
Từ Lạc không muốn.
Đang phát sầu làm sao ném nó đi.
Mà tốt rồi, Đặng Phong tiếp nồi của hắn...
...
...
U Nguyệt biến mất, Minh Nhật lại hiện ra.
Thế giới tận thế lại khôi phục dáng vẻ âm u u như ngày xưa.
Lần này thần tích hiện thế, mặc dù nói mình không thể thu hoạch được gì, nhưng Đại trưởng lão vô cùng thất vọng. Nhưng mà lão tiền bối không trách cứ gì cả, còn an ủi hắn, đường còn rất dài, về sau U Nguyệt còn hiện thế, thần tích cũng sẽ xuất hiện.
Đại trưởng lão vẫn ký thác kỳ vọng vào Từ Lạc, chuẩn bị dẫn hắn vào Thần miếu, tự mình dạy dỗ.
Từ Lạc tìm một cái cớ, nói với bọn họ rằng bên ngoài còn có chút chuyện chưa làm xong, hắn không đi theo bọn họ đến Thần miếu.
Trở lại Thanh U sơn của mình.
Nắm chặt thời gian mở khiếu huyệt, bế quan nửa tháng.
Cho đến khi lột da lần thứ bảy, Từ Lạc vòng trở về thế giới Tiên Ma.
Hắn vốn định đúc thành Thiên Ma khiếu cung thứ nhất rồi mới lo lắng chuyện nội môn.
Hiện tại chờ không được.
Cũng không phải hắn chờ không được.
Mà khoảng cách tới “Đăng môn đại điển” chỉ còn lại thời gian ba tháng ngắn ngủi.
Đăng môn đại điển, mười năm một lần, là cơ hội duy nhất thăng cấp nội môn tại Xích Luyện Tông.
Nếu bỏ lỡ, cần thêm mười năm nữa.
Hiện tại Từ Lạc vẫn nhưng mà đệ tử ngoại môn cấp thấp nhất, nhất định phải đoạt được danh ngạch đệ tử cấp một, mới có thể tham gia đăng môn đại điển.
Hôm nay.
Lão Hòe Lĩnh, Thanh U động.
Từ Lạc chuẩn bị rượu ngon và thức ăn mời Khuê lão tới nhiệt tình chiêu đãi.
Thấy Từ Lạc.
Khuê lão lập tức ngẩn người, nhìn chằm chằm hắn và không ngừng đánh giá, vẻ mặt kinh ngạc:
- Ta nói Từ huynh đệ, ngươi... Ngươi... ăn linh đan diệu dược gì vậy. Sao mấy tháng không gặp đã đẹp trai như thế... Vừa rồi ta còn tưởng rằng mình nhận nhầm.
Từ Lạc thay đổi.
Ít nhất.
Khuê lão cảm thấy hắn thay đổi.
Càng trở nên thanh tú, đẹp đẽ, càng trắng nõn hơn.
Trên người lộ ra một loại khí chất khó tả, tạo cho người ta một cảm giác giống như kiểu thánh hiền đọc sách, siêu phàm thoát tục.
- Tiên đan!
Từ Lạc cười thần bí.
Khuê lão bĩu môi, không nói tiếp, trong lòng suy đoán có lẽ có liên quan đến Bạch Cốt phu nhân.
Sau khi uống rượu ba tuần, thấy Từ Lạc vẫn luôn rãnh rỗi tán gẫu, Khuê lão không nhịn được hỏi:
- Từ huynh đệ, ngươi có chuyện gì tìm ta hỗ trợ chứ? Nói ra thì chúng ta quen biết cũng không ngắn, có chuyện gì không ngại nói đi. Nếu có thể giúp, ta sẽ không từ chối.
Từ lúc nghe Đại Hà mỗ mỗ nói, Bạch Cốt phu nhân coi trọng Từ Lạc.
Khuê lão cũng không dám khinh thường hắn. Trước kia thấy Từ Lạc đều mở miệng gọi một câu tiểu tử. Bây giờ ngang hàng luận giao, trực tiếp gọi huynh đệ.
- Ta nói Khuê tử nha...
Từ Lạc đưa qua một chén rượu, nghiền ngẫm cười nói:
- Không có việc gì sẽ không thể tìm ngươi uống rượu sao?
- Khuê tử?
Có lẽ do không nghĩ tới Từ Lạc sẽ gọi mình là Khuê tử. Khuê lão cũng ngẩn người.
Tung bay!
Hắn đang phiêu.
Ngay cả Khuê lão cũng không gọi nữa, trực tiếp gọi là Khuê tử...
Lúc này còn chưa thành trai lơ của phu nhân đã không coi lão phu ra gì, nếu ngày sau thật sự trở thành trai lơ của Bạch Cốt phu nhân, chẳng lẽ tiểu tử này sẽ gọi lão phu là tiểu tử!
Mặc dù biết trong lòng Khuê lão có chút khó chịu nhưng cũng biết Từ Lạc của ngày hôm nay có Bạch Cốt phu nhân chống lưng, thân phận địa vị khác nhau.
- Ha ha ha ha!
Nhìn vẻ mặt buồn bực của Khuê lão, Từ Lạc không khỏi vui sướng cười ha ha:
- Khuê lão, khỏi nên đặt ở trong lòng. Ta cũng chỉ nói đùa với ngươi mà thôi, trêu đùa ngươi vui vẻ, ha ha ha...
...
- Hôm nay tìm ngài đến đúng là có chút chuyện muốn thỉnh giáo.
Từ Lạc nhấc chén uống một ngụm rượu, thu hồi ý cười, hơi nghiêm túc hỏi:
- Ta muốn thăng cấp đệ tử cấp một, ngươi giúp ta chọn một người thích hợp.
Nghe vậy.
Khuê lão không đáp lại, mà suy nghĩ một lát mới mở miệng nói:
- Từ huynh đệ, ta khuyên ngươi tốt nhất chờ một chút, chờ ba tháng lại tăng cấp đệ tử cấp một.
- Chờ?
- Ba tháng sau chính là đăng môn đại điển.
- Bởi vì ba tháng sau là đăng môn đại điển, cho nên ta mới vội vã thăng cấp thành đệ tử cấp một.



Bạn cần đăng nhập để bình luận