Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 442 - Rốt cuộc ngươi là ai! (2)



Chương 442 - Rốt cuộc ngươi là ai! (2)




- Thương...
Tư Linh Vũ nhìn chằm chằm Từ Lạc với ánh mắt phức tạp:
- Ngươi không phải tu sĩ Kim Hà Tông chúng ta, càng không phải đệ tử Không Động Tiểu Nam Phong chúng ta?
Từ Lạc gật gật đầu.
- Nói vậy thì ngươi thật là tu sĩ Ma đạo?
Từ Lạc nhún vai, từ chối cho ý kiến.
- Vì sao?
Tư Linh Vũ nói một câu, trực tiếp khiến Từ Lạc nghi ngờ hỏi:
- Vì sao lại gì? Ta chính là tu sĩ Ma đạo, thích làm gì thì làm!
- Không! Ta hỏi... Ngươi vì sao cứu ta?
Một vị tu sĩ Ma đạo, giả mạo đệ tử Kim Hà Tông, vẫn đi theo đám người mình.
Theo Tư Linh Vũ nghĩ, tu sĩ Ma đạo này tám chín phần mười là vì muốn giết người cướp của.
Kim ngọc năm màu xuất hiện.
Cuối cùng tu sĩ Ma đạo cũng lộ ra thân phận thật sự.
Chỉ là.
Tư Linh Vũ không hiểu.
Đối phương không những giết mình, ngược lại còn cứu mình.
Từ Lạc mỉm cười đáp:
- Trả lại nhân tình cho ngươi!
- Trả, trả nhân tình cho ta?
Tư Linh Vũ đầy mặt khiếp sợ, khó mà tin được, thậm chí hoài nghi mình có phải nghe lầm hay không:
- Ta, ngươi, ta... trước kia chúng ta chưa từng gặp nhau, ngươi còn nói trả nhân tình gì cho ta?
- Trước kia ta cũng là đệ tử Không Động của Kim Hà Tông, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, năm đó chúng ta cũng miễn cưỡng được xem như sư huynh muội đồng môn.
Giọng nói của Từ Lạc cũng không lớn, truyền vào trong tai Tư Linh Vũ, lại giống như tiếng sấm nổ vang, chấn động đầu óc nàng trống rỗng.
Hắn trước kia cũng là đệ tử Kim Hà Tông?
Cũng là sư huynh đệ đồng môn của Không Động?
Cái này...
- Ngươi chờ chút! Này...
Tư Linh Vũ còn muốn hỏi cái gì, đáng tiếc, Từ Lạc đã rời đi.
Nàng đứng lên muốn đuổi theo nhưng bóng dáng Từ Lạc đã sớm biến mất không đâu nữa.
Tư Linh Vũ ngơ ngác đứng đó, trong đầu trống rỗng nhớ lại lời của Từ Lạc nói.
Nghĩ tới nghĩ lui.
Dù thế nào cũng không nghĩ ra thân phận của đối phương.
- Linh Vũ tiên tử, ở chỗ này rất nguy hiểm, chúng ta phải nhanh rời khỏi nơi này.
Hồng Đại Sơn khập khiễng đi tới, ba người không dừng lại.
Thừa dịp sau khi khôi phục một chút pháp lực vội vàng rời Kim Sơn.
Bên ngoài.
Trên Kim Sơn vẫn đang có ngọn lửa hừng hực thiêu đốt.
Từng đợt tu sĩ như thiêu thân lao vào trong huyệt động Kim Sơn.
Không biết rốt cuộc có bao nhiêu tu sĩ.
Cũng không biết đã chết bao nhiêu người.
Hắn không quan tâm đến cái này.
Mọi người chỉ có một ý nghĩ.
Đó chính là vào núi, đào móc càng nhiều Tiểu Kim Ngư.
- Thật sự là quá khó tin... Không nghĩ tới bên cạnh chúng ta lại ẩn giấu một tu sĩ Ma đạo.
Rời khỏi Kim Sơn.
Ba người cũng không rời đi, mà tìm tới một nơi khôi phục pháp lực, Hồng Đại Sơn nói:
- Lúc mới bắt đầu ta thật sự cho rằng hắn là đồng môn đạo hữu của chúng ta, căn bản không nghĩ tới lại là tu sĩ Ma đạo, bây giờ ngẫm lại, thật sự sợ hãi.
- Nếu như hắn mưu đồ bất chính, đám người chúng ta, không ai sống nổi.
Tư Linh Vũ bổ sung một câu.
- Đúng là như thế!
Hồng Đại Sơn nặng nề gật đầu.
Lúc trước khi ở hoang nguyên, lần đầu tiên tận mắt chứng kiến sự đáng sợ của tên cuồng đồ Ma đạo kia.
Sau đó lại ở trong sơn cốc, tận mắt chứng kiến thực lực khủng khiếp của hắn lần nữa.
Hồng Đại Sơn biết rõ, tất cả bọn họ còn không đủ cho người ta giết.
- Đúng rồi! Linh Vũ tiên tử, hắn nói trước đây hắn cũng là đệ tử Kim Hà Tông, còn là người của Không Động, đây là...
Tư Linh Vũ lắc đầu, nàng cũng không biết.
- Hơn nữa... Hắn còn nói nợ ngươi một ân tình, chứng tỏ trước kia các ngươi quen biết, ngươi biết là ai chứ?
Biết thì làm sao?
Tất cả những người mà Tư Linh Vũ quen biết cả đời đều nghĩ một lượt, vẫn không thể đoán ra thân phận của đối phương.
Nàng tính tình tương đối im lặng, cũng không thích kết giao. Bạn bè cũng không tính là nhiều. Từ sau khi bái nhập Kim Hà Tông phần lớn thời gian đều tu luyện. Nàng cũng không nhớ ai nợ ân tình của mình.
Hồng Đại Sơn suy đoán nói:
- Trước kia là người Kim Hà Tông chúng ta, hiện tại lại là tu sĩ Ma đạo, nói cách khác... Hắn là đầu tiên bái Kim Hà Tông, sau đó nhập Ma đạo.
Kim Hà Tông hàng năm đều có lượng lớn đệ tử, vì đủ loại nguyên nhân mà rời đi.
Có người gây chuyện không nên chọc vào.
Có người là phạm tội.
Còn có khả năng giết người mình.
Cũng có người không nhìn thấy hy vọng và nguyên nhân khác, sau khi rời khỏi Kim Hà Tông, có lựa chọn trở lại thế tục hưởng lạc, có người bái nhập tiểu môn tiểu phái kiếm sống, có lựa chọn con đường tán tu, đương nhiên, cũng có người không chịu nổi cám dỗ, từ đó bái nhập Ma đạo.
Những người này có quá nhiều người, từ các đại chủ phong Kim Hà Tông đều có, lông mày Tư Linh nhíu lại, đầu óc hỗn loạn, trong lúc nhất thời cũng nghĩ không ra ai là ai!
- Hắn nói nợ ngươi một ân tình, các ngươi nhất định biết. Trong số những người ngươi quen biết, chẳng lẽ không biết ai đã bái nhập Ma đạo sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận