Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 441 - Rốt cuộc ngươi là ai!



Chương 441 - Rốt cuộc ngươi là ai!




Thi thể lông xanh nghĩ nát đầu cũng không hiểu. Ngay khi hắn chuẩn bị liều mạng thúc giục Huyết Hồn Phiên, Từ Lạc ngẩng đầu lên, lấy ra một thanh kiếm xương trắng.
Một kiếm xuất ra.
Trong nháy mắt, không gian biến thành đêm tối.
Uy lực của Đãng Ma Kiếm Kinh cuồn cuộn tràn ngập, phô thiên cái địa, trong nháy mắt san bằng huyết hỏa, dùng khí thế hủy diệt như bẻ gãy cành khô đánh tới.
Ầm ầm ầm...
Kiếm uy thật sự quá mạnh mẽ, giống như một con sông lớn trực tiếp phá vỡ ngọn núi. Trong lúc nhất thời, ngọc thạch bay đầy trời, bụi bay lên, ngọn núi không ngừng sụp đổ.
- Đãng Ma Kiếm Kinh! Tiểu tử đáng giận, đáng giận! Ngươi diệt thi thân lão tổ khổ cực khổ tu luyện ba trăm năm, lão tổ nhớ kỹ ngươi! Ngươi chờ cho ta!
Trong lúc lờ mờ.
Từ Lạc thấy lệ quỷ huyết sát hóa thành một đoàn sương máu thừa dịp loạn chạy đi.
- Thứ này là cái gì!
Vốn dĩ Từ Lạc nghĩ đối phương là một tu sĩ Ma đạo đi theo đường Huyết Quỷ.
Hiện tại mới ý thức được đối phương căn bản không phải là người.
Là một con huyết quỷ!
Thi thể lông xanh cũng không phải là Pháp Thân của nó, mà là một thi thể.
Thế giới này.
Bởi vì tu sĩ Tiên đạo thường xuyên trừ ma vệ đạo.
Tu sĩ Ma đạo lại săn bắt âm hồn.
Cho nên.
Quỷ quái hoang dã rất khó trưởng thành.
Đương nhiên là vậy.
Cũng không có nghĩa là không có.
Bên trong Xích Luyện Tông.
Hắc lão quỷ dưới trướng Bạch Cốt phu nhân chính là một trong số đó, hắn cũng nghe nói dường như trong nội môn Xích Luyện Tông có một Âm Quỷ lão tổ cường đại.
Hắn lại không nghĩ tới hôm nay lại đụng phải một cái.
Về phần Âm Quỷ này lai lịch gì.
Từ Lạc không biết.
Bây giờ cũng không có hứng thú suy xét vấn đề này.
Quay người nhìn về phía cột đá.
Có thể thấy rõ ràng bên trong cột đá trong suốt có ba đạo cấm chế.
Thứ này hắn không hiểu nên phá giải như thế nào.
Nếu cưỡng ép phá vỡ.
Một khi cấm chế kích phát, không biết sẽ bộc phát ra lực lượng gì.
Chuyện này không quan trọng.
Quan trọng là sau khi cấm chế bị xúc phạm thì rất dễ bị hư hao kim ngọc năm màu bên trong.
Nhìn Tư Linh Vũ.
Không biết nàng bị dọa đến choáng váng hay có chuyện gì đó mà đứng ngây ra ở đó, không biết làm sao.
Từ Lạc nghĩ thân phận Ma đạo của mình bây giờ bị lộ ra ánh sáng, có lẽ cũng không trông cậy vào Tư Linh Vũ.
Không có cách nào.
Chỉ có thể cưỡng ép phá vỡ, đụng vận khí.
Nếu đợi thêm, không biết còn có thể có kẻ khác hay không.
Đi tới.
Hít sâu một hơi.
Đi tới trước mặt cột đá.
Một quyền nện qua.
Một tiếng nổ ầm vang.
Cùng lúc cột đá sụp đổ, ba đạo cấm chế trong nháy mắt phát ra, hình thành từng ngọn lửa màu vàng.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Lúc ngọn lửa màu vàng kim va chạm với ngọn lửa u ám của Từ Lạc, phát ra một loạt tiếng nổ giòn tan khiến không khí không ngừng nổ tung.
- Ngọn lửa thật hung ác!
Từ Lạc thôi động pháp lực, dùng pháp cương Thiên Ma Sát Hỏa hình thành hộ thể ngăn cản ngọn lửa màu vàng.
Uy lực của thứ này đáng sợ hơn nhiều so với tưởng tượng.
Cho dù hộ thể pháp cương của hắn có thể ngăn cản.
Nhưng pháp lực trong cơ thể lại tiêu hao với tốc độ cực nhanh.
Sau khi cấm chế kích phát, rất nhiều Tiểu Kim Ngư bên trong cột đá đều bị đốt nứt ra thành từng mảnh. Còn may, kim ngọc năm màu hoàn hảo không chút tổn hao, nhân lúc này Từ Lạc nhanh chóng bắt nó lại và bỏ vào trong túi.
Bên trong cột đá ngoại trừ kim ngọc năm màu, còn có một ít kim ngọc ba màu, cùng với kim ngọc hai màu, cho dù là vỡ vụn cũng là trân bảo, hắn lập tức quét sạch Tiểu Kim Ngư, không để lại một viên nào.
Cho đến khi thu toàn bộ Tiểu Kim Ngư vào trong túi, tinh thần Từ Lạc vẫn căng thẳng. Lúc này mới yên lặng lại, cảm ứng pháp lực trong cơ thể, tốt lắm, tiếp cận khô kiệt.
- Cấm chế này quá mạnh.
Cấm chế thiên nhiên không hổ là cấm chế thiên nhiên, không biết đã trải qua bao nhiêu năm hình thành, uy lực thực sự rất mạnh, người bình thường không chịu nổi.
Hắn cũng cảm thấy may mắn, lúc trước bản thân vẫn bình tĩnh, không có lập tức ra tay tranh đoạt kim ngọc năm màu. Bằng không thì khi pháp lực cạn kiệt, lại bị thi thể lông xanh kia đánh lén, hậu quả không chịu nổi.
Đứng lên.
Ngọn lửa u ám tắt.
Rốt cuộc không thấy khói đen xuất hiện.
Lông trắng cũng biến mất không còn bóng dáng tăm hơi.
Hắn giũ giũ tay áo, phủi phủi bụi trên tay.
Từ Lạc lại khôi phục thành một nam tử bình thường không có gì lạ.
Quét mắt nhìn một cái.
Ánh mắt xẹt qua Vạn Vân Phi, Hồng Đại Sơn, cuối cùng nhìn lên người Tư Linh Vũ, hơi cười nhạt nói:
- Tiên tử, sau này không gặp lại!
Từ xưa đến nay, tiên ma không đội trời chung, đạo bất đồng, bất tương vi mưu.
Thân phận Ma đạo bị phơi bày, Từ Lạc biết cũng không thể tiếp tục đi theo người ta, hắn khoát tay, đang chuẩn bị rời đi, âm thanh Tư Linh Vũ truyền đến.
- Đợi một chút!
Hử?
Từ Lạc dừng bước, nghi hoặc nhìn y.



Bạn cần đăng nhập để bình luận