Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 289 - Thiên  Âm Lâu



Chương 289 - Thiên  Âm Lâu




Từ Lạc cảm khái.
Đại sư huynh trước kia là đệ tử ngoại môn của Kim Hà tông.
Bởi vì làm người tương đối trượng nghĩa, nên quan tâm đến đám tạp dịch bọn họ, cho nên mọi người đều thân thiết gọi hắn là đại sư huynh.
Trước đây Từ Lạc từng bị đệ tử ngoại môn bắt nạt, có rất nhiều lần đều là đại sư huynh ra mặt giải vây cho hắn.
Cũng chính vì nguyên nhân này, biết được lần tụ hội này do đại sư huynh tổ chức, hắn mới không từ chối.
- Ngươi gặp qua nhân tình của đại sư huynh chưa? Có phải nữ lớn ba trăm, trực tiếp ôm núi vàng.
- Cái này ta cũng chưa thấy qua.
Lý Đại Quang nói:
- Nhưng mà Tiểu Lạc, khi gặp đại sư huynh, tuyệt đối đừng nói con rể tới cửa. Bây giờ thân phận đại sư huynh khác biệt, chúng ta không thể đắc tội, không thể tùy tiện đùa giỡn giống như trước kia.
- Yên tâm, ta cũng không phải trẻ con, biết chừng mực.
Ba người vừa đi vừa tán gẫu, đột nhiên trong lúc đó, Từ Lạc nghe thấy có người đang gọi mình.
- Từ Lạc công tử?
Người nói chuyện là tiểu cô nương.
Tiểu cô nương trông khoảng 16 - 17 tuổi, mặc một bộ áo xanh váy vàng, nhìn nhỏ nhắn xinh đẹp, chính là Kiếm Linh Nhi của Đãng Kiếm sơn trang.
- Từ Lạc công tử, ngươi cũng tới đây chơi sao?
Có lẽ là bởi vì ngày thường trong nội môn Xích Luyện Tông tiếp xúc với tu sĩ, không phải kẻ kiêu ngạo thì chính là thiên kiêu công tử cuồng ngạo bốc đồng, cũng là loại người ăn thịt không nhả xương.
Giống Từ Lạc dáng vẻ trắng nõn, nhã nhặn, tuấn tú như thư sinh si tình, thật sự quá hiếm thấy, quá hiếm có.
Thế cho nên từ lần trước quen Từ Lạc, Kiếm Linh Nhi rất có thiện cảm với hắn. Đặc biệt là hôm nay lại nhìn thấy Từ Lạc, cho dù thân mặc một bộ hắc bào, bao bọc rất nghiêm ngặt, nhìn vẫn có loại siêu phàm thoát tục như cũ, giống như một vị tiên công tử mới vào phàm trần, làm cho Kiếm Linh Nhi si mê.
- Ta tới đây đi dạo.
Từ Lạc cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải Kiếm Linh Nhi, hắn nhìn xung quanh một chút, thấy nàng lẻ loi một mình, nghi hoặc hỏi:
- Ngươi đi một mình?
- Hả? Không phải.
Kiếm Linh Nhi lắc đầu, cười nói:
- Ta đang muốn đi tìm Vân Nghê tỷ tỷ đây.
Nghe thấy Tuyết Vân Nghê, lông mày Từ Lạc nhíu lại:
- Nàng cũng ở chỗ này?
- Ừm ừm ừm! Từ Lạc công tử, nếu như ngươi còn không có chuyện gì khác, nếu không cùng ta đi tìm Vân Nghê tỷ tỷ đi, còn nữa...
Kiếm Linh Nhi lộ vẻ bí ẩn nói:
- Sơ Tầm tỷ tỷ cũng sẽ đến đó, nàng muốn gặp ngươi.
...
Từ Lạc xấu hổ cười cười.
Một Tuyết Vân Nghê hận không thể chém mình thành muôn mảnh.
Cộng thêm Khương Sơ Tầm thích động chân động tay với hắn.
Không nhanh tìm chỗ trốn đi, hắn sao dám tự tìm tới cửa
- Ngày khác đi, hôm nay ta có hẹn với bằng hữu.
- A? Như vậy a...
Kiếm Linh Nhi rõ ràng hơi mất mát:
- Vậy được rồi...
...
...
- Tiểu Lạc, vừa rồi tiểu cô nương kia là ai?
- Bằng hữu.
- Tiểu cô nương nhìn rất tốt.
- Cũng chỉ là nhìn mà thôi.
Mấy người vừa đi vừa trò chuyện, chẳng được bao lâu đã đi một tòa hoa lâu.
Đây thật sự là một tòa lầu hoa.
Tựa như đóa hoa hồng nở rộ khoe sắc, trên mỗi cánh hoa đều có một mái vòm mọc lên. Bên trong lầu các cũng có ba năm tu sĩ tụ tập nói chuyện vui vẻ, uống rượu náo nhiệt.
Trong nhụy hoa chính giữa, còn có vũ cơ xinh đẹp đang múa động thân thể uyển chuyển.
- Đây là hắc khoa học kỹ thuật gì thế?
Nhìn thấy hoa lâu tự động biến hóa trước mặt, Từ Lạc nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Hắn biết rõ thế giới này có rất nhiều thứ kỳ diệu, như Tiểu Thanh Lương Trận có thể điều hòa không khí. Hỏa diễm trận có thể nấu nướng, các loại trận pháp thần kỳ, nhiều không đếm xuể. Cũng biết một ít được kiến trúc được vận chuyển bởi trận pháp, cũng có thể huyền diệu trùng điệp.
Nhưng nếu nói vòng tròn xoay trái phải như cánh đồng trước mắt, lắc lư trên dưới, toàn bộ phương vị 360 độ không góc chết có thể thưởng thức hắc khoa học kỹ thuật của nhụy hoa nhảy múa thì đây là lần đầu tiên nhìn thấy. Đúng là sống càng lâu càng cảm thấy thế giới xa lạ.
- Vẫn là các tiền bối Ma đạo thật biết chơi, biết hưởng thụ!
Trong phần lớn tiểu trấn trong sơn cốc, những lầu hoa to nhỏ không đếm hết, nhưng chỉ có hai nơi cực kỳ nổi tiếng.
Một tòa là Bách Hoa cốc Quần Phương Lâu.
Một tòa lầu khác nằm ở Tiên Nghệ trấn Thiên Âm Lâu.
Hai tòa lầu hoa khác nhau.
Quần Phương Lâu được gọi là động tiêu tiền, chủ yếu là một nơi phóng túng, chỉ bán thân, không bán nghệ thuật.
Thiên Âm Lâu hoàn toàn ngược lại, chỉ bán thủ nghệ, không bán thân, phương châm là thăng hoa tư tưởng.
Kỹ nữ trong Quần Phương Lâu đều xinh đẹp quyến rũ, câu hồn đoạt phách và tinh thông Hợp Hoan thuật.
Các cô nương trong Thiên Âm Lâu đều có tiếng đàn diệu thủ, một khúc đàn không chỉ khiến tâm thần ngươi nhộn nhạo, cũng có thể khiến ngươi muốn làm trái phải, ma âm rót vào tai, tinh thần hòa âm.
Trong tin đồn, hoa khôi Tiếu tiên tử xinh đẹp của Thiên Âm Lâu, một khúc đàn càng có thể khiến thần hồn ngươi thông suốt, mộng du cửu thiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận