Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 398 - Lọt vào vây quét



Chương 398 - Lọt vào vây quét




- Ngươi chính là ma nữ Tuyết Vân Nghê! Đã sớm nghe nói ngươi cũng có Tiên Thiên Pháp Tướng, xem ra quả nhiên không giả!
Diệp Lăng Phong bay đến, nhìn chằm chằm Tuyết Vân Nghê, cười ngạo nghễ nói:
- Nhưng mà Ma đạo cuối cùng vẫn là Ma đạo, nếu ngươi chịu đầu hàng, đầu nhập vào Diệp Lăng Phong ta. Hôm nay, có lẽ ta sẽ cho ngươi một con đường sống, bằng không, nhất định sẽ giết ngươi ở chỗ này!
- Ha ha ha...
Tuyết Vân Nghê nở nụ cười:
- Tại sao lại có nhiều quái vật xấu xí như thế! Ngươi cũng không nhìn xem dáng vẻ của mình ra sao, đã sắp xấu như ngựa còn vọng tưởng muốn ta đầu nhập vào? Cho dù ngươi quỳ xuống liếm ngón chân cho bà cô, ta cũng chướng mắt ngươi!
- Muốn chết!
Ầm! Ầm!
Diệp Lăng Phong không ngừng tức giận, thề phải trấn áp giết Tuyết Vân Nghê.
Từ Lạc quét mắt nhìn một cái.
Nhưng cũng chỉ lướt qua một cái.
Sự tồn tại của Tuyết Vân Nghê quá đáng chú ý, không chỉ người đẹp như tiên nữ mà còn có tiên thiên pháp tướng.
Hôm nay sợ rằng lành ít dữ nhiều, có lẽ sẽ có khả năng vẫn lạc ở chỗ này.
Từ Lạc không muốn quản nhiều chuyện.
Năng lực có hạn.
Tự bảo vệ mình, nhất định phải mạnh.
Sống chết của những người khác, hắn không muốn quản, cũng không quan tâm.
Không có dừng lại, thi triển Thiên Ma Truy Ảnh Bộ, một đường đạp không, đuổi theo phi thuyền của Mạnh lão hán, quát:
- Chạy mau!
Lời còn chưa dứt, một đạo kiếm mang đánh tới, Từ Lạc tay mắt lanh lẹ, nhảy lên một cái, răng rắc! Phi thuyền lập tức bị chém đứt. Mạnh lão hán ngay cả hừ cũng không hừ một tiếng, cũng bị kiếm quang chém chết tại chỗ.
- Con mẹ ngươi!
Từ Lạc nổi giận mắng một tiếng, tế ra bạch cốt đại kiếm, một kiếm phóng ra, hắc mang xẹt qua, răng rắc! Một vị tu sĩ Tiên đạo trực tiếp bị chém đứt thành hai nửa.
- Hoành nhi!!
Keng!
Hơn mười tu sĩ lập tức xông tới. Lão giả cầm đầu đang phẫn nộ muốn chém Từ Lạc thành hai khúc.
- Ma đạo tặc tử! Trả mạng cho con ta!!!
Sát...
Trong gian này.
Từ Lạc mặc một bộ hắc bào, tay cầm bạch cốt đại kiếm, một đường chém giết!
Phía trên áo bào đen có từng hoa văn đan xen nhau, sẽ có ánh sáng nhạt, diễn hóa sát khí, hình thành từng đạo hắc sát.
Bạch cốt đại kiếm đốt cháy quỷ hỏa dài gần chín thước, bốc lên quỷ sát.
Một kiếm xuất ra.
Kiếm kiều cuồn cuộn lăn tròn trên mặt đất, lao thẳng về phía đường chân trời.
Ầm!
Một vị tu sĩ Pháp Thân trực tiếp bị kiếm kiều nghiền ép tan xương nát thịt ngay tại chỗ.
Một kiếm.
Lại một vị tu sĩ bị nghiền ép.
Đúng vậy.
Nghiền ép.
Hoàn toàn bị kiếm kiều dồi dào ép thành bụi.
Chính xác hơn, không phải bị nghiền ép.
Mà là bị kiếm kiều nuốt chủng, san bằng...
Không có ngừng.
Ta giết.
Chỉ cần giơ tay lên, kiếm chưa hạ, người đã chết.
Một người tiếp nối một người.
Ai cũng không được.
Ai cũng không ngăn cản được.
Cảnh giới Pháp Thân, Từ Lạc có thể xưng là vô địch.
Mặc dù, hiện tại tu vi của hắn chỉ mới đạt tới Pháp Thân tầng năm.
Nhưng mà.
Hắn tu luyện chính là Thiên Ma Pháp Thân, mở ra hơn năm ngàn khiếu huyệt trên toàn thân, pháp lực trong cơ thể không chỉ cuộn trào mênh mông, thao thao bất tuyệt, cũng vô cùng tinh thuần.
Nếu như nói đơn độc pháp lực thì cho dù tu sĩ Pháp Thân đại viên mãn cũng không sánh kịp.
So tinh thuần, Từ Lạc càng vượt qua quá nhiều.
So thuộc tính pháp lực?
Ngại quá.
Năm Thiên Ma khiếu cung của Từ Lạc đều luyện hóa hóa Thiên Sát Hôi Tẫn, một thân pháp lực ẩn chứa uy lực của thiên sát.
Uy lực của Thiên Sát Hôi Tẫn!
Vừa hung tàn lại bá đạo!
Hơn nữa.
Hắn cầm kiếm bạch cốt trong tay, chính là ma kiếm.
Kiếm này quá mạnh.
Uy lực mênh mông cuồn cuộn, hung hãn không ai có thể cản nổi.
Như vậy.
Ai có thể địch lại?
Đáp án là khẳng định.
Từ Lạc cứng rắn giết ra một con đường máu, mắt thấy có thể thuận lợi chạy trốn. Đột nhiên cảm giác có gì đó không thích hợp, ngẩng đầu lên nhìn, một ngọn núi sương mù từ trên trời rơi xuống.
Đây không phải là một ngọn núi.
Mà là một cái đại ấn.
Là pháp khí!
Ầm!
Giống như một đại ấn to lớn nện xuống, Từ Lạc lập tức dừng lại, vắt lên hai tay, lòng bàn tay hướng lên trên, đùng một tiếng, mạnh mẽ dựa vào Thiên Ma Pháp Thân đối cứng một kích này
- Không ngờ tới Xích Luyện Tông còn có tu sĩ Ma đạo thâm tàng bất lộ như ngươi, chỉ dựa vào Pháp Thân lại có thể kháng được Đại Uy Kim Ấn của ta!
Một luồng ánh sáng cắt qua bầu trời, rơi vào phía trên đại ấn, là một nam tử.
Một nam tử trẻ tuổi.
Nam tử dung mạo tuấn lãng, thần sắc phóng túng, người khoác hồng hà, khí độ bất phàm, trầm giọng nói:
- Nhưng mà, ta ngược lại muốn xem ngươi có thể kiên trì được mấy lần, trấn áp cho ta!
Tiếng nói vừa dứt cũng không thấy nam tử có động tác gì. Hồng hà trên người phóng lên trời, đại ấn dưới chân lóe ra đạo đạo phù văn, phù văn biến hóa, đại ấn càng thêm nặng nề. Như núi lớn chồng chất lên nhau, đột nhiên đè xuống lần nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận