Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 815 - Mộ chôn thiên kiêu (3)



Chương 815 - Mộ chôn thiên kiêu (3)




Kim Hà Tông đang trông chờ vào Hoa Đông Phương, nếu hôm nay hắn chết ở đây, đám lão tổ bọn hộ còn mặt mũi nào về gặp người, bàn giao thế nào với tông chủ.
Nghĩ tới đây, các lão tổ Kim Hà Tông không do dự nữa, đồng loạt xuất thủ, chuẩn bị liều chết cứu Hoa Đông Phương.
Bọn họ không xâm nhập Lâm Lang Động Thiên, cũng muốn đấy, nhưng trong đấy cấm chế đại đạo ngập trời, chỉ cần vận pháp lực, căn cơ đại đạo sụp đổ ngay, đến lúc đó chẳng những không cứu được Hoa Đông Phương, có khi dâng cả cái mạng già theo.
Không còn cách nào, chỉ có thể xuất thủ ở bên ngoài.
Cách một môn đình, phảng phất như cách một đời, không đánh pháp quyết vào được, cũng không thể ném pháp khí vào được. Chỉ có tế thần niệm, cưỡng ép xuyên qua môn đình, dùng uy thế thần niệm trấn áp Từ Lạc.
Dù chỉ là thân niệm, nhưng căn cơ đại đạo của các lão tổ Kim Hà Tông cũng có nguy cơ đổ dụp, bởi sau khi căn cơ đại đạo dựng thành, tinh khí thần hợp nhất, đều ở trong căn cơ.
Nhưng hiện tại không lo được nhiều như thế, chỉ có thể bất chấp xông tới.
Phốc! Thần niệm vừa mới xuyên qua môn đình, lập tức căn cơ đại đạo các lão tổ Kim Hà Tông rung lên, ngay sau đó miệng mũi phun máu, cắn răng, thôi động thần niệm tiếp.
Giờ khắc này, sáu mươi ba Bạch Cốt Trận Kỳ diễn hoá thành Đô Thiên Đại Sát Ngũ Tuyệt Trận trấn áp Hoa Đông Phương ở trong, Từ Lạc đứng giữa trời, thôi động pháp lực điên cuồng, vận Đãng Ma Huyết Kinh, cộng thêm Huyết Ma Chi Tâm, tế cả Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng, dùng hết sức đánh ra từng đạo Đại Uy Vô Lượng Thiên Ma Thủ, muốn trấn sát Hoa Đông Phương triệt để.
Thần niệm lão tổ Kim Hà Tông, cái hoá thành cự thủ, cái thành quyền phong, có thể là lợi kiếm, hàn phong rít gào, đánh tới trấn áp Từ Lạc từ khắp nơi.
Từ Lạc cũng không thèm nhìn, mặc kệ, dối cứng với đại uy thần niệm của các lão tổ Kim Hà Tông luôn, vung hai tay như điên, tế từng đạo Đại Uy Vô Lượng Thiên Ma Thủ.
Oành! Oành! Oành! Từng toà ma sơn cùng đại uy vô lượng nặng nề trấn áp xuống, trấn Hoa Đông Phương trầy da tróc vẩy, gân cốt toàn thân đứt đoạn, khiếu huyệt vỡ nát, người cũng thành đống huyết nhục.
Điều khiến Từ Lạc thấy khó tin là, ngay cả như vậy, Hoa Đông Phương vẫn còn sống. Hắn phát hiện mình không đánh chết được Hoa Đông Phương, giống như có sức mạnh thần bí nào đó che chở cho tên này, dù có điên cuồng trấn sát thế nào, cuối cùng vẫn không thể giết được.
Chợt, một đạo kim phù trên người Hoa Đông Phương ngưng diễn, phù lục kim sắc loé ra hào quang, hoá thành một hư ảnh, là một nam tử trung niên.
Trông thấy nam tử xuất hiện bất ngờ này, mọi người ở ngoài động thiên không khỏi kinh hãi, Tông chủ Kim Hà Tông hiện thân, chính xác thì không phải là nhục thân, chỉ là một đạo kim phù biến thành hoá thân thôi.
Ngay khi hoá thân Tông chủ Kim Hà Tông xuất hiện, có hai hư ảnh không biết chui ra từ chỗ nào.
Một hư ảnh gió tuyết đầy trời, cái khác yêu khí trùng thiên, hai hư ảnh một trái một phải, đánh úp về phía Tông chủ Kim Hà Tông.
Bang! Vừa chạm phải, ba hư ảnh đều không thành hình, vặn vẹo mơ hồ, như ẩn như hiện.
- Hừ!
Tông chủ Kim Hà Tông hừ lạnh một tiếng, hư ảnh nhất chuyển, cuốn Hoa Đông Phương máu me be bét lên, hoá thành một đạo kim hà rời khỏi động thiên, cùng lúc đó, hai hư ảnh khác cũng biến mất, như chưa từng xuất hiện.
Màn này diễn ra quá nhanh, quá đột ngột, nhanh tới mức Từ Lạc không kịp phản ứng lại, chưa chuẩn bị chút tâm lý nào.
Hắn biết Hoa Đông Phương còn một lát bài tẩy cuối cùng vẫn chưa lộ ra, nhưng không thể ngờ, lá bài này lại chính là Tông chủ Kim Hà Tông. Hai hư ảnh còn lại là ai? Từ Lạc không biết, bây giờ cũng lười nghĩ.
Hắn có chút tiếc nuối khi không thể giết được Hoa Đông Phương, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ trách bản sự của mình chưa đủ, chưa luyện được kỹ năng giết người đến nơi đến chốn, sau này cần tôi luyện thêm.
Từ Lạc liếc Lâm Lang Động Thiên trống rỗng, rồi nhìn môn đình động thiên, hắn không tính rời đi, hôm nay, không phải tới để giết người, mà là đến trúc căn cơ đại đạo.
Bộn rộn lâu như thế, chính sự vẫn còn chưa làm.
- Chết rồi… Chết con mẹ nó hết rồi!
- Lục Trường Thiên bị tiểu tử này tát cho ba cái, hài cốt chẳng còn, Huyết Viêm Song Sát và Huyết Viêm lão tổ cũng bị hắn trảm chết bằng một kiếm.
- Thuỷ Vân công tử của Ly Giao thế gia hôi phi yên diệt.
- Đoan Mộc Phong của Lưu Vân Kiếm Phái, kiếm cốt bị chém vỡ đầy đất.
- Diệp Lăng Phong nát thân vỡ xương, ngay cả thiên kiêu số một đời này của Kim Hà Tông cũng bị hắn đánh cho huyết nhục mơ hồ, Pháp Thân Bát chuyển tàn phế, còn chẳng biết có sống nổi không.
Lâm Lang Động Thiên, Bích Nhãn đại hoà thượng trốn trong xó xỉnh, nhìn từng thi thể khô quắt như xác chết nghìn năm trên mặt đất, nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, nhưng vẫn chẳng bình phục được nội tâm đang run rẩy của mình, lẩm bẩm:
- Kim Hà Tông, Xích Luyện Tông, Vân Tiên Tông, Lưu Vân Kiếm Phái, Ly Giao thế gia, Ngũ Tuyệt Môn… Thiên kiêu các đại môn phái thế gia tới đây ngày hôm nay, mẹ nó… Chết gần hết, chắc phải chết hơn nghìn người?



Bạn cần đăng nhập để bình luận