Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 76 - Lại vào đại mộ (2)



Chương 76 - Lại vào đại mộ (2)




- Cầm đèn!
Không gian đại mộ vẫn có hắc phong gào thét, bao trùm lông trắng giống như tơ liễu bay loạn khắp nơi, xuyên thấu qua ánh sáng của đèn lu mờ, cũng có thể thấy rõ vô số hung sát chi khí tràn ngập như sương mù.
- Hai người các ngươi ở lại!
Huyền Thủy lão gia dẫn theo những người khác tiến vào đại mộ, để lại Từ Lạc và Trương Diệu Huy mới tới phụ trách đốt đèn. Bởi vì Trương Lão Ngũ bị Từ Lạc lén giết chết, bên trong thiếu nhân thủ, Liễu Khinh Nhu đã thuận lợi thay thế, Từ Lạc thì thay thế vị trí đội trưởng cầm đèn của Liễu Khinh Nhu.
Ngẩng đầu nhìn lên, trên đỉnh Đại Mộ sơn, một Quỷ Hồn Phiên mọc đầy lông trắng vẫn cắm ở đỉnh núi.
Cũng không biết là hỏng rồi, hay là khô kiệt, Quỷ Hồn Phiên cắm ở nơi đó, không nhúc nhích, ngay cả đuôi cờ cũng chưa từng lắc lư một chút nào.
- Có chút tà quái... Theo lý thuyết hắc phong lớn như vậy, Quỷ Hồn Phiên cho dù đã khô kiệt, cờ cũng nên bay vài cái...
Đây là lần thứ ba Từ Lạc đến không gian đại mộ, mỗi lần nhìn Quỷ Hồn Phiên đều có một loại xúc động, hận không thể xông lên rút ra.
- Còn có bộ thây khô kia... Vừa nhìn không giống chết bất đắc kỳ tử, mà giống như ở trên đỉnh núi tọa hóa chết già...
Nhìn cửa động tối như mực của đại mộ, Từ Lạc thở dài, trước đó vài ngày, hắn vốn muốn lặng lẽ âm thầm giết chết một môn nhân, để cho mình thuận vị bổ sung vào, thế nhưng, chỉ lo tu luyện ở thế giới tận thế, trong lúc nhất thời quên mất chuyện này.
- Ngươi lên thắp đèn đi.
Từ Lạc cầm đèn trong chốc lát, trực tiếp dập tắt chính mình, để Trương Diệu Huy cầm đèn.
- Tiểu ca nhi, ngươi vừa chưởng chưa bao lâu a?
Trương Diệu Huy cau mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm Từ Lạc, đưa ra lời nghi vấn.
- Tu vi của ta thấp, pháp lực yếu kém, có thể chưởng trong chốc lát như vậy.
Mặc kệ đối phương có đồng ý hay không, Từ Lạc trực tiếp ngồi xuống, ném vào miệng một viên đan dược, ở chỗ này, hắn phải tùy thời bảo đảm pháp lực của mình sung túc.
Trương Diệu Huy hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa, thôi động pháp lực, cầm ngọn đèn lên.
Rất nhanh.
Liễu Khinh Nhu từ bên trong chạy ra, sắc mặt của nàng rất khó coi, tái nhợt không có một tia huyết sắc, không giống như pháp lực khô kiệt, càng giống bị kinh sợ.
Ngay sau đó, Trần Hồng Vũ cũng từ bên trong lăn một vòng chạy ra.
Không sai!
Chính là vừa lăn vừa bò, không hề khoa trương chút nào, chạy đến nơi đây, vẻ mặt vô cùng kinh hoảng.
Sau khi trở về, hai người lập tức ngồi xếp bằng xuống, ăn vào một viên đan dược, khôi phục.
- Vừa rồi, vừa rồi, bên trong là ai đang nói chuyện?
Âm thanh mềm mại của Liễu Khinh Nhu cũng có chút run rẩy.
Trần Hồng Vũ lắc đầu:
- Ta, ta cũng không biết.
- Trước kia ngươi ở trong đại mộ chưa từng nghe qua?
- Không có, đây cũng là lần đầu tiên ta nghe thấy.
Liễu Khinh Nhu hít sâu mấy hơi nhưng vẫn không thể áp chế nỗi sợ trong lòng, nàng ngẩng đầu nhìn cái xác khô trên đỉnh núi, run run nói:
- Giọng nói kia...nói chúng ta hôm nay đều phải chết ở chỗ này...
Nhìn bộ dáng sợ hãi của hai người, Từ Lạc cảm thấy kinh nghi, hỏi:
- Nhu tỷ, xảy ra chuyện gì?
- Ta cũng không biết, vừa rồi trong đại mộ hình như có người đang nói chuyện.
Liễu Khinh Nhu bị dọa không nhẹ, dù cho đã rời khỏi đại mộ thì vẫn còn kinh hồn chưa tỉnh, nàng vẫn nhìn chằm chằm cửa động của đại mộ, nói:
- Nói cái gì mà Thái Âm Quỳ thụ không thể đụng vào, còn nói toàn bộ chúng ta đều chết không yên lành.
- Nơi này còn có những người khác?
- Không phải người!
- Đó là vật gì?
- Không rõ lắm.
Không phải người nói.
Đó sẽ là cái gì?
Âm hồn?
Âm Linh?
Từ Lạc lắc đầu, âm hồn vô niệm, Âm Linh vô thức, càng không thể mở miệng nói chuyện.
Chẳng lẽ... là Âm Quỷ?
Âm Quỷ tất nhiên đáng sợ, cảnh giới Hóa Khí có lẽ không đối phó được, nhưng ba vị lão gia tu luyện ra Pháp Thân đối phó Âm Quỷ vẫn rất nhẹ nhàng?
Huống hồ, cho dù thật sự là Âm Quỷ, Liễu Khinh Nhu, Trần Hồng Vũ cũng không có khả năng bị dọa thành như vậy, dù sao đều là tu sĩ Ma đạo ăn âm hồn lớn lên, trong đầu Huyền Thủy lão gia trực tiếp nuôi một đầu Âm Quỷ.
Hử?
Đợi đã!
Liễu Khinh Nhu vừa nói cái gì?
Thái Âm Quỳ Thụ?
Lúc trước, lần đầu tiên tiến vào đại mộ, ở bên trong nhặt được Thái Âm Quỳ Diệp, Từ Lạc liền vô cùng hiếu kỳ, những Thái Âm Quỳ Diệp hiếm thấy này ở đâu ra, hiện tại xem ra, bên trong đại mộ hẳn là có một gốc Thái Âm Quỳ Thụ.
Thái Âm Quỳ Diệp vô cùng quý giá, nếu có một cây như vậy, chẳng phải sẽ dễ dàng hơn sao?
Nhớ tới trong đại mộ nhặt được Thiên Ma Kim Quyên, chẳng lẽ năm đó, có người ở trong đại mộ dùng Thái Âm Quỳ Diệp mở vạn khiếu, tu luyện Thiên Ma Pháp Môn?
Lúc này.
Bạch Tuấn Nghiệp cũng từ trong huyệt động đại mộ chạy ra.
Hắn nhìn có chút chật vật, sau khi trở về đầu tiên là ăn vào đan dược, khôi phục pháp lực.



Bạn cần đăng nhập để bình luận