Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 733 - Công cụ luyện đan hình người (2)



Chương 733 - Công cụ luyện đan hình người (2)




Thấy Từ Lạc gật đầu, nam tử lại hỏi:
- Muốn ứng tuyển môn khách thế gia hả?
A? Từ Lạc cảm thấy có chút kỳ quái:
- Chẳng lẽ mấy người cũng thế?
- Ha ha ha! Đúng vậy! Ba người chúng ta cũng đang tới Nam Phong thế gia, ứng tuyển môn khách.
- Vậy thì tốt quá rồi.
- Nếu đạo hữu không biết đường, vậy thì đi cùng chúng ta.
Trò chuyện trên đường, Từ Lạc biết được tên của nam tử uy vũ là Chu Quảng, hai người còn lại là một đôi đạo lữ, nam gọi Vương Khắc Quân, nữ là Phùng Vân. Ba người đều nói mình là tán tu, còn có thật không thì không biết được, dù sao Từ Lạc cũng nói như vậy.
- Nghe người ta nói, Nam Phong thế gia tuyển môn khách cực kỳ khắt khe, không biết chúng ta có thể được chọn không?
- Chu Quảng đại ca quá lo rồi. Với tu vi thực lực của ngươi, chắc chắn không thành vấn đề, vợ chồng chúng tôi mới phải sợ đây.
- Đúng đấy, Chu Quảng đại ca có tu vi Pháp Thân đại viên mãn, cách Trúc Cơ chỉ một bước, nếu ngươi không được mời thì vợ chồng chúng ta lại càng không có cửa.
- Hai người… Quá khiêm nhường rồi, ta chỉ lớn hơn các ngươi mấy tuổi, tu luyện hơn mấy năm thôi, còn cái gì mà cách Trúc Cơ có một bước, ha ha!
Chu Quảng lắc đầu, cười khổ. Người ta vẫn nói Pháp Thân đại viên mãn cách Trúc Cơ chỉ một bước, nhưng có biết bao nhiêu tu sĩ không vượt qua được. Ngọn núi lớn Trúc Cơ này, thực sự quá cao, cao tới nỗi vô số tu sĩ không nhìn thấy được chút hi vọng nào.
- Hai người không cần lo lắng quá mức, theo ta được biết, lần này Nam Phong thế gia sẽ chiêu mộ rất nhiều môn khách, chăc chắn sẽ hạ thấp yêu cầu.
Chu Quảng an ủi:
- Với tu vi của vợ chồng các ngươi, không khó lắm đâu.
- Hi vọng là thế.
- Nếu như lần này có thể thành môn khách của Nam Phong thế gia, vậy cũng tốt… Nghe nói mỗi tháng, môn khách Nam Phong thế gia sẽ nhận được kha khá nguyên thạch và đan dược, có được một động phủ đầy linh khí.
Đôi đạo lữ Vương Khắc Quân và Phùng Vân mơ ước có được cuộc sống tốt đẹp khi thành môn khách của Nam Phong thế gia.
Mấy năm nay, họ đã ngược xuôi, xông xáo khắp nơi, đôi khi gặp nguy hiểm tới tính mạng, cũng chỉ có thể cố gắng duy trì được việc tu luyện.
Bọn họ cực kỳ muốn ổn định, khi ấy, mới có thể tập trung tu luyện.
- Nhưng…
Chu Quảng cau mày, nói thêm:
- Ta nghĩ tốt nhất các ngươi cũng nên chuẩn bị tâm lý đi, lần này Nam Phong thế gia tuyển nhiều môn khách như vậy, là vì môn khách của bọn họ chết rất nhiều trong hai năm nay.
Nghe đến đây, Từ Lạc thấy hơi khó hiểu, sao nghe bọn họ nói chuyện xong, tự dưng thấy công việc này có phần nguy hiểm:
- Đạo hữu, những môn khách kia chết thế nào?
- Còn thế nào nữa, đương nhiên là bị giết rồi.
- Bị ai giết?
Chu Quảng nghĩ, tiếp tục nói:
- Đại nghiệp của Nam Phong thế gia lớn, nắm giữ một linh mạch, có rất nhiều linh điền trồng thuốc và tài nguyên hiếm có. Lúc Nam Phong lão tổ còn khoẻ mạnh, không ai dám động, sau khi Nam Phong lão tổ vẫn lạc, họ đã bị rất nhiều thế lực ở Mãng Khâu để ý đến.
Thế gia môn phiệt, thường tuyển chọn mấy loại môn khách. Một là xông pha chiến đấu, tranh đoạt địa bàn, cái còn lại là bảo tiêu trông nhà hộ viện, trấn thủ sản nghiệp. Một loại khác chính là công cụ hình người các nghề luyện đan, luyện khí, luyện phù.
- Đúng rồi, Chu Quảng đại ca, ta nghe nói, Nam Phong thế gia còn kinh doanh một chút sản nghiệp Ma Đạo. Xem ra đường tu luyện của đệ tử ở đây không quá chính tông, phải vậy không?
- Đại vực Mãng Khâu là nơi hỗn tạp, thế gia môn phiệt sừng sững ngàn năm ở đây, có mấy nơi đi theo con đường Tiên Đạo chính tông? Chớ nói thế gia môn phiệt kia, tán tu như chúng ta, bao nhiêu người sạch sẽ? Ai mà chưa từng ăn qua mấy viên Âm Nguyên Hồn Đan chứ? Pháp bảo phi kiếm trong tay, cái nào không từng huyết tế qua? Ai chưa từng tu luyện mấy bộ pháp môn của Ma Đạo?
Chu Quảng cảm khái nói:
- Thời đại này, đã sớm không phân Tiên Ma rồi.
- Các ngươi nhìn kìa! Đó chính là Kim Bích môn phiệt, Nam Phong thế gia!
Tiếng Chu Quảng vang lên, Từ Lạc ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một vùng mờ mịt, mây khói ngập tràn. Sương toả quang hoa màu vàng kim nhàn nhạt, mây khói bồng bềnh với những dải cầu vồng lấp lánh.
Đây là trận pháp hộ sơn cỡ lớn của Nam Phong thế gia, nhìn từ ngoài vào, chỉ mơ hồ thấy được một bia đá cao vút trong mây. Trên bia đá khắc hai chữ lớn rực rỡ, Kim Bích! Vần điệu hùng hồn, phảng phất như ẩn chứa uy thế cuồn cuộn.
- Bên ngoài là trang viên của Nam Phong thế gia, chúng ta tới đó đi.
Kim Bích môn phiệt chính là thế gia truyền thừa nghìn năm. Nghìn năm, không ngắn cũng chẳng quá dài, chí ít, chẳng là gì khi so với mấy hào môn thế gia cổ xưa ở tu chân giới.
Nhưng có thể lăn lội nghìn năm ở nơi hỗn tạp, Tiên Ma chém giết quanh năm như Mãng Khâu, dùng đầu ngón chân cũng biết Nam Phong thế gia bất phàm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận