Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 631 - Đại Ma Sơn



Chương 631 - Đại Ma Sơn




U Nguyệt thần bí từ từ bay lên kia cũng biến mất, như thể chưa từng tồn tại.
Vèo ...
Bóng người Đãng Kiếm lão tổ đột nhiên lao xuống dưới Huyết Ma Trì, vội vàng hô to:
- Huyết Ma Chi Tâm không còn!
Vèo ...
Hòa thượng Thực Nhân Ma của Thái Âm tự cũng xông ra từ Huyết Ma Trì, há miệng mắng to:
- Mụ nội nó! Huyết Ma Chi Tâm lại bị tiểu tử kia cướp đi!
- Ai!
- Rốt cuộc là ai!
- Lão đầu Tiên đạo kia là ai! Rốt cuộc U Nguyệt kia là chuyện gì. Còn có tiểu tử tu luyện luyện Thiên Ma Pháp Thân kia rốt cuộc là người nào!
Các lão tổ Xích Luyện Tông nhao nhao xông vào Huyết Ma Trì, sau khi xác nhận Huyết Ma Chi Tâm biến mất, cả đám đều điên rồi.
Chẳng quan tâm khiếp sợ, cũng không quan tâm hoảng sợ, lập tức nhảy lên, bay khắp Ma quật, cố gắng tìm kiếm Huyết Ma Chi Tâm.
Một phần tu sĩ còn lại đầy ngạc nhiên, đứng đó không biết làm sao, toàn bộ đều trợn tròn mắt.
Bọn họ suy nghĩ phá đầu ta cũng không nghĩ đến. Có một ngày Huyết Ma Chi Tâm lại bị người ta cướp đi.
Đó chính là Huyết Ma Chi Tâm.
Đó là Huyết Hà Ma Quân tự thân tế luyện Huyết Ma Chi Tâm!
Sở dĩ Huyết Ma Trì xưng là Huyết Ma Trì là vì có thể sinh ra Huyết Nguyên liên tục không ngừng, cung cấp cho mọi người tế luyện pháp khí, chính là dựa vào Huyết Ma Chi Tâm kia.
Hiện tại nó bị người ta cướp đi.
Huyết Ma Trì chỉ còn lại một đám phế huyết không dùng được.
Tu sĩ Xích Luyện Tông sao có thể tin tưởng được?
Tiếp nhận như thế nào?
- Từ, Từ Lạc... Vậy mà... Lại... Mang... Mang Huyết Ma Chi Tâm... Cướp đi như vậy?
Bạch Cốt phu nhân đứng ở đó, đầu óc mơ hồ, bản thân nàng chật vật. Nàng nhìn Huyết Ma Trì yên lặng, lẩm bẩm như mất hồn nói:
- Hơn nữa... còn ở trước mặt nhiều lão tổ, oanh liệt cướp đi Huyết Ma Chi Tâm trong Ma quật...
Có lẽ cảnh tượng này khiến Bạch Cốt phu nhân cảm thấy khó, cũng không thể tiếp nhận. Thế nên nàng nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, lập tức có loại cảm giác chóng mặt, đầu óc quay cuồng.
- Tại sao lại như vậy... Tại sao lại có thể như vậy...
Tuyết Vân Nghê cũng mặt xám như tro tàn, nhìn chằm chằm vào Huyết Ma Trì bình tĩnh:
- Hắn... Vậy mà thật sự cướp Huyết Ma Chi Tâm.
Rất nhanh.
Ma quật loạn thành một đoàn.
Lão tổ, trưởng lão các thế lực đều tìm kiếm bóng dáng Từ Lạc.
Rất nhiều người hoài nghi Từ Lạc đã rời khỏi Ma quật, thậm chí có thể hắn đã bỏ trốn khỏi Xích Luyện Tông.
Rõ ràng là kết đội gây án, hơn nữa kế hoạch này đã duy trì suốt mấy chục năm, hơn trăm năm. Sao có thể không chạy trốn, nói không đám giặc cướp này đang trốn ở góc nào đó chia tang vật.
Nhưng.
Không biết vì sao.
Đãng Kiếm lão tổ, hòa thượng Thực Nhân Ma, Huyết Phù lão tổ, Đan Đỉnh lão tổ... một đám cao thủ Xích Luyện Tông, dường như tuyệt đối chắc chắn đám người Từ Lạc không rời khỏi Ma quật, đám giặc cướp đang trốn trong góc nào đó.
...
...
Lúc này.
Một tòa động phủ.
Có lẽ đây là một động phủ nào đó.
Từ Lạc cũng không rõ.
Nói thật.
Những người khác trong Xích Luyện Tông đều ngơ ngác.
Kẻ cướp như hắn cũng có cảm giác như vậy, giống như nằm mơ, đầu óc hỗn loạn.
Lúc mới bắt đầu, khi nữ thần bí bảo nàng đoạt lấy Huyết Ma Chi Tâm, trong lòng hắn đã từ chối.
Sau đó bị uy hiếp nên bất đắc dĩ mới mạo hiểm sinh mệnh tiến vào trong Huyết Ma Trì.
Ngay từ đầu.
Hắn vốn không có ý định cướp lấy Huyết Ma Chi Tâm.
Một là.
Cảm thấy chuyện này quá nguy hiểm.
Thứ hai.
Cảm thấy không có hy vọng gì.
Dù sao Ma quật cũng là hậu hoa viên của Xích Luyện Tông, cao thủ như mây, sao có thể cướp Huyết Ma Chi Tâm.
Vạn vạn không thể nghĩ tới.
Thật sự lại cướp đi.
Đúng vậy.
Hắn cướp đi.
Hiện tại Huyết Ma Chi Tâm đang ở trong tay Từ Lạc, không chỉ rất nóng hổi, còn có thể cảm nhận được nhịp đập của Huyết Ma Chi Tâm.
- Đây không phải là nằm mơ!
Từ Lạc hung hăng véo bắp đùi của mình một cái, xác định không phải đang nằm mơ, trong lòng hắn nảy sinh nghi hoặc.
Lão giả tóc bạc kia là ai.
Nữ tử bí ẩn là ai.
Lão giả tóc bạc dựa vào một hóa thân thần hồn chọi cứng với cao thủ Xích Luyện Tông, nữ tử thần bí càng khủng bố đến cực điểm, giơ cao ngón tay, trong nháy mắt khiến tất cả tu sĩ trong Ma quật bất tỉnh.
- Vậy bọn họ đâu?
Hắn nhìn xung quanh. Hắn không thấy nữ tử thần bí nào cả, cũng không nhìn thấy lão giả tóc bạc, hai người giống như chưa từng tồn tại.
- Có phần tà dị!
Từ Lạc quan sát tòa động phủ này.
Bên trong rất rộng rãi nhưng cũng rất rách nát, có tường vỡ cũng có cột tròn sụp đổ, có phù văn mơ hồ, còn có trận pháp tàn khuyết, nhìn qua như một động phủ rách nát không thể tả, không người ở.
Không có linh khí.
Chỉ có một loại khí tức không nói rõ, cũng không tả rõ được.
Giống như một loại uy áp đáng sợ.
Pháp Thân bị đè ép cứng đờ.
Cũng đè ép thần hồn thống khổ không chịu nổi.
- Sao nơi này lại quen thuộc như vậy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận