Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 704 - Thần đạo đại mộ (2)



Chương 704 - Thần đạo đại mộ (2)




Vương Hổ há hốc miệng, muốn nói lại thôi.
Trong động.
Cho dù là Âm Thi lão Quỷ Quân hay là Tinh Cương Sơn Quân. Hai vị đại lão đều đứng rất xa, nhìn chằm chằm cửa mộ, người nào cũng đề phòng Sở Kiều Hồng.
Nói thật.
Đoàn trưởng Tinh Diệu mạo hiểm Vương Hổ, bao gồm cả ba vị Phó đoàn trưởng, một đám cao thủ Hiển Thánh. Mặc dù bọn họ có kiêng kỵ một chút, nhưng chỉ là kiêng kỵ.
Đối với Sở Kiều Hồng, Âm Thi lão Quỷ Quân và Tinh Cương Sơn Quân và những người còn lại, bọn họ đều đề phòng Sở Kiều Hồng.
Nếu như là ngày thường, ở bên ngoài gặp phải Sở Kiều Hồng, bọn họ không nói hai lời đã quay đầu bỏ chạy.
- Tương truyền trong thế giới Thần đạo, có một nhánh lưu phái Tu La Tà Thần. Lấy Âm Thần người khác làm hạt giống, lại thông qua thủ đoạn xấu xa, luyện nó thành Thần Tàng Hoa, dùng hoa này, có thể nhanh chóng tăng trưởng tu vi thực lực, khiến Âm Thần tăng vọt. Nhưng... Nghe nói nếu thời gian dài dùng hoa này, không chỉ dễ dàng bứt rứt, thậm chí còn khiến người ta đánh mất nhân tính, mê hoặc tâm trí...
Người nói chuyện là một lão giả khoảng sáu bảy mươi tuổi.
Rất nhiều người đều biết hắn ta, là một trong những phó đoàn trưởng Tinh Diệu mạo hiểm đoàn, Trần Bảo Sơn.
Không chỉ có tu vi thâm hậu, thực lực mạnh mẽ, đồng thời hắn cũng là một vị tiền bối kiến thức rộng rãi.
- Nếu như ta không nhớ lầm mà nói, chi nhánh Tu La lưu phái này gọi là Đại Tàng Tu La.
- A?
Sở Kiều Hồng liếc mắt nhìn Trần Bảo Sơn, cười nói:
- Không nhìn ra, Trần lão tiên sinh cũng biết đến Đại Tàng Tu La.
- Hồng tỷ quá khen, ta chỉ nghe nói mà thôi.
- A.
Sở Hoành oanh cười đỏ nói:
- Vậy chúng ta hãy nhìn xem, đây không phải thần mộ Đại Tàng Tu La hay không.
Những thần văn kia rơi vào cửa mộ, cũng không biết diễn hóa thành một bức thần tượng huyền diệu cỡ nào, tiếp theo đó có tiếng nổ vang lên, cửa mộ bị phá vỡ.
Tang long long ...
Kèm theo cửa mộ bị phá vỡ, mộ địa Thần đạo giống như núi cao rung chuyển, thần nguyên đầy trời càng rung chuyển dữ dội, toàn bộ không gian cũng chấn động.
Trong chớp mắt, Sở Kiều Hồng xông vào đầu tiên, Vương Hổ, Trần Bảo Sơn, Âm Thi lão Quỷ Quân, Tinh Cương Sơn Quân đều theo sau.
Tiếp theo, Tinh Diệu mạo hiểm đoàn, Thập Thi Cương, tu sĩ Cáp Mô lĩnh cũng tranh nhau vào sau.
Từ Lạc vẫn như trước, không hành động khinh thường, mà cảm nhận được hai đạo thần thức lạc ấn ở bên ngoài vết nứt. Hắn phát hiện không gian không có nguy hiểm đổ sụp nên mới yên lòng.
Đang định tiến vào ngôi mộ Thần đạo xem thử, bên trong bỗng truyền đến tiếng kêu thảm thiết sợ hãi, chỉ thấy đám tu sĩ mới xông vào bên trong lại liều mạng lao ra.
- Thần Sát! Trong mộ có thần sát!
Xuyên qua cửa mộ, mơ hồ có thể thấy thần sát sương mù đang tràn ra ngoài.
Những thần sát này khác với thần nguyên.
Thần nguyên như khói bụi, nhẹ nhàng như sương khói, như sương mù bình thường.
Mà thần sát thì giống như bóng ma.
Trong tin đồn.
Người bình thường bị thần sát bao phủ, thần hồn lập tức tan thành mây khói.
Cho dù là tu sĩ tu ra Âm Thần, nếu bị thần sát bao phủ, Âm Thần của hắn cũng thống khổ không chịu nổi, giống như bị liệt hỏa đốt cháy.
Nhìn thấy không ít tu sĩ đều lao ra khỏi đại mộ, chỉ duy nhất không thấy Sở Triệu Hồng và đám cao thủ Hiển Thánh như Vương Hổ.
Do dự một hồi, Từ Lạc cũng đi theo vào.
Hơi mát!
Đây là cảm giác đầu tiên của hắn.
- Ta cảm thấy lạnh.
Đây là cảm giác thứ hai của hắn.
Ngoài ra, thân thể cũng không có cảm giác đặc biệt gì khác.
Về phần Âm Thần của bản thân, không biết là vì quá tinh thuần, cũng có thể quá mạnh mẽ. Mặc dù có dị dạng nhưng chỉ thế mà thôi, không có đang sợ như trong tưởng tượng.
- Đây... Thật sự là một ngôi mộ lớn?
Tiến vào cửa mộ là một hành lang dài, cuối hành lang là một mộ thất rộng rãi. Còn rất nhiều cửa đá, đáng tiếc bên trong đều là thứ bừa bãi.
- Mộ lớn này không biết bị trộm hay bị ảnh hưởng khi thế giới Thần đạo sụp đổ.
Từ Lạc hoài nghi trước khi thế giới Thần đạo sụp đổ đã bị trộm mất. Bởi vì trong phế tích căn bản không tìm được một vật bồi táng giá trị.
Đương nhiên.
Cũng không loại trừ khả năng thế giới Thần đạo không phổ biến vật bồi táng.
Hắn cẩn thận thăm dò trong mộ lớn, lại hóa thân thành lão già xấu xí một lần nữa, suy nghĩ có thể tìm được thứ tốt ở phế tích hay không. Sự thật chứng minh, hắn đã suy nghĩ nhiều.
Ngược lại các loại thần ngọc vỡ vụn cũng không ít, hơn nữa phẩm chất tương đương không tệ, xem như tìm được một số tiền lớn, chí ít không đến không công.
- Sao nơi này lại có nhiều thần tượng tiên tử như vậy?
Lại tiến vào một mộ thất rộng rãi, trên vách tường nơi này có rất nhiều thần tượng tiên tử khác nhau. Hơn nữa tiên tử trong những thần tượng này đều không ngoại lệ, đều cho người ta cảm giác như tiên tử trên trời.
- Chẳng lẽ chủ nhân ngôi mộ lúc còn sống là kẻ háo sắc?



Bạn cần đăng nhập để bình luận