Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 809 - Hắn là nam nhân của ta, lý do này là đủ (3)



Chương 809 - Hắn là nam nhân của ta, lý do này là đủ (3)




- Trên người Hoa Đông Phương có ba đạo khí tức đáng sợ, một là của Khổn Thần Tác, một thuộc Trấn Ma Pháp, hẳn là còn một lá bài tẩy nữa, không biết là gì…
- Dù lá bài tẩy cuối cùng là gì, chỉ cần ta có thể khiến hắn suy yếu dần, chắc chắn sẽ trấn sát được hắn!
Sau khi Từ Lạc bái nhập Xích Luyện Tông, những cái khác không học được bao nhiêu, nhưng giết người thì lại học được được rất kỹ, kinh nghiệm cũng nhiều.
Người như Hoa Đông Phương, không xuất thủ trấn sát ngay, mà phải chờ cơ hội, khi xuất thủ trấn sát, phải dồn hết sức, không cho một cơ hội nào, giết ngay tại chỗ!
Cho nên thời cơ động thủ rất quan trọng. Đây là một kỹ thuật, chính mình tự tạo ra, hoặc chờ đợi thời cơ.
Từ lạc phân vân nên tự tạo và và chờ đợi, phải chọn một cái chắc chắn nhất.
Ngay khi Từ Lạc đang cân nhắc, một giọng nói truyền tới:
- Quán Nhật công tử, ta tới giúp ngươi một tay!
Thuỷ Vân công tử chợt xông tới, khí thế chính nghĩa quát mắng:
- Từ Lạc, ngươi phá hỏng quy củ trước đây ở Lâm Lang Động Thiên, sau đó lại xem sinh mệnh như cỏ rác, tu luyện Thượng Cổ Cấm Kỵ Thiên Ma Pháp Thân thiên địa không dung, không biết bao nhiêu sinh mệnh đã chết thảm dưới tay ngươi, hôm nay chúng ta thay trời hành đạo, trấn sát ngươi tại đây.
- Tu luyện pháp thân cấm kỵ, thiên địa không dung, người người tru diệt.
Đoan Mộc Phong của Lưu Vân Kiếm Phái cũng lao đến, hô lớn:
- Đây là nhiệm vụ và trách nhiệm của người tu hành như bọn ta.
- Từ Lạc! Nỗi nhục ở Lão Kim Câu, hôm nay, nhất định Diệp Lăng Phong ta phải đòi gấp trăm lần!
Diệp Lăng Phong nhảy lên, tế Tiên Thiên Pháp Tướng Sất Trá Kim Lôi, ập tới.
Có lẽ thấy Từ Lạc bị Khổn Thần Tác trói chặt, lại bị Trấn Ma Pháp trấn áp, hôm nay chắc chắn hắn sẽ phải chết, thiên kiêu tuấn kiệt các đại môn phái như Thuỷ Vân công tử, Diệp Lăng Phong, Đoan Mộc Phong, hay mấy người Ba Tiêu tiên tử, Vạn Vân Phi, Khương Long Võ cũng tranh nhau ào tới như ong vỡ tổ.
Thân là thiên kiêu chi tử, bọn họ rất rõ ràng, nếu bây giờ không trấn sát Từ Lạc ở đây, để sau này hắn phát triển, chỉ sợ sau này những thiên kiêu như bọn họ không thể tái xuất nổi, trên tiên lộ, đời này sẽ bị hai chữ Thiên Ma ép cho không ngóc đầu lên được.
Huống chi, thanh danh công lao trấn sát Thiên Ma lớn như thế, chính là cơ hội hiếm có để dương danh thiên hạ, nói không chừng có thể lưu danh sử sách, vậy thì ai chẳng muốn.
Mười người… Trăm người… Ngày càng nhiều thiên kiêu các đại môn phái lao tới, đều muốn trấn sát Từ Lạc, hưởng phần công lao.
- Trời ạ! Cái này…
- Ông trời ơi!
Lâm Lang Động Thiên, một ít lão tu sĩ pháp thân run lẩy bẩy trốn trong góc, nhìn qua hàng trăm hàng nghìn thiên kiêu tuấn kiệt các đại môn phái liên thủ trấn sát Từ Lạc, sợ đơ người, không biết làm thế nào, nhất là kiếm hồng pháp quyết đầy trời, từ bốn phương tám hướng lao về phía Từ Lạc, họ chỉ cảm thấy tê cả da đầu, có cảm giác cực khó thở.
Đánh nhau! Mọi người đều từng gặp rồi, chém giết cũng nhìn lắm thành quen, nhưng cảnh tượng hơn nghìn thiên kiêu các đại môn phái đồng loạt ta tay như ngày hôm nay, chớ nói bọn họ chưa từng gặp qua, dù là những lão tổ tu luyện mấy trăm năm ở ngoài cửa động thiên cũng chưa từng thấy.
Đột nhiên, có một người giáng xuống. Là một nữ tử, dung nhan thanh mỹ tuyệt luân, áo bào trắng thuần, phảng phất như mây trong sương mù, khí chất siêu phàm thoát tục, như một thiên tiên nữ tử không dính khói lửa trần gian.
Người này chính là Tuyết Vân Nghê.
Khi nàng xuất hiện, gió lạnh gào thét, tuyết lớn đầy trời, một chỉ lăng không, điểm vào đại nhật sáng rực trên đỉnh đầu Hoa Đông Phương.
Trong nháy mắt, đại nhật nứt vỡ, gió lạnh cuốn tới, Hoa Đông Phương và cả Trấn Ma Pháp, thậm chí Từ Lạc bị trấn áp ở dưới cũng đông cứng thành băng.
Kiếm hồng pháp quyết đầy trời đánh vào bảo tháp cũng bị đóng băng, phát ra tiếng băng vỡ lách cách.
Không ai ngờ, đột nhiên Tuyết Vân Nghê lại xuất thủ. Càng chẳng ai nghĩ tới, một chỉ cách không của Tuyết Vân Nghê, gió lạnh phong bế Hoa Đông Phương, cả Trấn Ma Tháp dưới chân cũng thế, băng lạnh ngăn công kích ngập trời cho Từ Lạc.
- Tuyết Vân Nghê!
Hoa Đông Phương rống giận, rắc, bạch nhật trùng thiên, đại nhật tái hiện, hàn băng ngoài bảo tháo cũng nổ vỡ trong tíc tắc.
- Ngươi muốn trở thành kẻ địch của Hoa Đông Phương ta?
- Đúng.
- Vì sao?
- Hắn là… Nam nhân của ta. Lý do này, đủ chưa?
- Vậy ngươi thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi?
- Vậy ngươi cứ thử đi.
Tuyết Vân Nghê không nhiều lời, tế ra ba thước lụa trắng, quyết chém giết với Hoa Đông Phương đến cùng.
Hoa Đông Phương nổi giận, hắn đang phải dốc toàn lực trấn áp Từ Lạc, căn bản không thể phân tâm, càng không có nhiều tinh lực và pháp lực đối phó với Tuyết Vân Nghê, nhưng may là có đám thiên kiêu Diệp Lăng Phong, Đoan Mộc Phong, Thuỷ Vân công tử, Ba Tiêu tiên tử quét tới.
Lúc này, lại có người xuất hiện, là một thiếu niên mặc khôi giáp lẫm liệt, áo choàng đỏ tươi sau lưng. Chính là ông cụ non Tiểu hầu gia cực kỳ khiêm tốn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận