Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 683 - Linh Lung Thần Phù (2)



Chương 683 - Linh Lung Thần Phù (2)




- Thái Vi lão thần tiên, không hổ là thế ngoại cao nhân, thực không thể tưởng tượng, không thể nói rõ...
Nhớ tới năm đó.
Lúc Thái Vi lão thần tiên đi về cõi tiên đã từng xua đuổi mấy vị Thần đạo như Ngụy lão. Chân ý Thái Vi Thần đạo vẫn luôn tồn tại trên thần bích, phàm là người không rõ thì có thể xem hiểu hết.
Lắc đầu.
Cảm khái một tiếng.
Đúng lúc trở về, quay người muốn rời đi. Ngụy lão lại đột nhiên dừng lại, vẻ mặt không nhịn được toát ra thần sắc ngạc nhiên.
Lúc này ở cách đó không xa, một vị nữ tử trẻ tuổi đứng dưới thần bích vừa quan sát Thái Vi Thần Phù Chương, vừa bấm thần quyết diễn hóa từng đạo thần văn.
Nữ tử dáng người cao gầy, bộ dáng thanh xuân xinh đẹp, khí chất xuất trần, một bộ áo dài trắng thuần, một bộ váy mặt ngựa động lòng người, càng đáng chú ý hơn khi đứng trong đám người.
Mười ngón tay bấm động, đầu ngón tay có tinh quang rực rỡ thả ra, diễn hóa ra từng đạo thần văn huyền diệu, thần văn đan xen nhau, lại hình thành từng đạo phù văn thần ý.
- Đúng là phù văn của Linh Tướng!
Ngụy lão nhận ra phù văn thần ý do nữ tử trẻ tuổi diễn hóa ra, kinh ngạc không nhỏ.
...
...
Dưới thần bích.
Phương Thanh Ngọc, Mộ Tiểu Tiểu và đám người Hộ Vệ Đoàn tụ tập lại nói chuyện vui vẻ.
Đột nhiên nhìn thấy Ngụy lão viện trưởng đi tới, Phương Thanh Ngọc vội vàng tiến lên hỏi:
- Lão viện trưởng, ngài đây là...
Ngụy trưởng viện cũng không để ý tới, mà đứng bên cạnh, nhìn chằm chằm vào Dương Nhược Lâm.
Lúc này.
Dương Nhược Lâm ngước nhìn bức thần bích trước mặt, như thất thần cảm ngộ Thái Vi phù văn thần thánh, do quá nhập tâm, thế cho nên hoàn toàn không biết chuyện xảy ra bên cạnh.
Bên cạnh.
Lúc Phương Thanh Ngọc phát hiện ngón tay Dương Nhược Lâm kết động, diễn hóa ra từng đạo thần văn cũng khiếp sợ không thôi. Hắn không nghĩ tới loại tu sĩ nông thôn như Dương Nhược Lâm lại có thể diễn hóa thần phù.
- Lâm Lâm! Ngươi còn có thể diễn hóa thần phù sao?
Mộ Tiểu Tiểu càng ngạc nhiên hô một tiếng.
Một tiếng này của nàng lập tức kéo Dương Nhược Lâm đang trầm mê trong quan sát Thái Vi Thần Phù Chương trở về hiện thực.
Dương Nhược Lâm lấy lại tinh thần, mới thấy Ngụy lão viện trưởng đứng bên cạnh, hơn nữa còn nhìn thẳng vào mình.
- Bái kiến lão tiền bối.
Dương Nhược Lâm cười cười, hơi ngượng ngùng.
- Tiểu cô nương!
Ngụy lão viện trưởng cảm thấy kích động, nhìn chằm chằm Dương Nhược Lâm, hỏi:
- Ngươi có thể diễn hóa phù văn vừa lĩnh ngộ hay không?
Dương Nhược Lâm cau mày, nhìn xung quanh, do dự một hồi, gật đầu, huy động bàn tay, mười ngón tay bấm động, thần quang lưu chuyển, đạo đạo hoa văn diễn hóa ra.
Thấy cảnh này, Phương Thanh Ngọc kinh ngạc thất sắc, đám người Mộ Tiểu Tiểu không hiểu thần phù, có lẽ không nhìn ra gì. Mà bản thân hắn là nghiên cứu sinh của viện nghiên cứu thần phù, vừa nhìn đã biết Dương Nhược Lâm là một vị cao thủ thần phù!
Đúng vậy.
Cao thủ lĩnh vực thần phù!
Những thứ khác không nói.
Chỉ cần vung tay là mười ngón tay bấm động, nháy mắt đã diễn hóa ra tám đạo thần văn huyền diệu. Thủ pháp quen thuộc như vậy, ngay cả Phương Thanh Ngọc cũng không thể sánh bằng.
Theo mười ngón tay Dương Nhược Lâm không ngừng ấn định, thần quang lưu chuyển như ánh sao, từng đạo thần văn huyền diệu nối tiếp nhau sinh ra, tổng cộng sáu mươi bốn đạo thần văn đan xen vào nhau, hình thành một đạo phù văn thần ý giữa không trung.
Phù văn như tranh, càng như đạo tượng Thần đạo cụ thể hóa trên không trung.
Hình tượng sinh động như thật, biến ảo linh hoạt, thiên biến vạn hóa, ẩn chứa thần ý huyền diệu vô cùng.
- Thủ pháp rất quen thuộc!
- Đạo thần lô thỏa thuần thanh!
- Thần ý thật hoàn chỉnh!
- Là Linh Lung Thần Phù hoàn mỹ không thiếu sót!
Ngụy lão viện trưởng cảm xúc kích động, nhìn chằm chằm vào phù văn thần ý trước mắt, nhịn không được liên tục khen ngợi:
- Được! Được! Được!
Nghe lão viện trưởng khen ngợi như thế, thậm chí Phương Thanh Ngọc không thể tin vào lỗ tai của mình. Cả người như bị sét đánh, sững sờ tại chỗ.
Phần lớn mọi người đều biết.
Thần phù có ngưỡng cửa rất cao.
Không chỉ có yêu cầu thiên phú, mà còn yêu cầu ngộ tính.
Cho dù thiên phú hơn người, ngộ tính phi phàm vẫn cần bỏ rất nhiều thời gian để học tập và luyện tập.
Bởi vì mỗi thần văn đều liên quan đến dẫn dắt thần lực, vận dụng thần lực, thủ pháp thần quyết, bao gồm Âm Thần cộng hưởng cùng với thần tuyền lưu chuyển, cực kỳ phức tạp.
Mà đây chỉ là thần văn mà thôi.
Phải biết rằng thần phù còn cần các loại thần văn giao hòa diễn hóa mới có thể hình thành phù văn thần ý.
Linh Lung Thần Phù là một trong Thái Vi Lục Bảo, độ khó cực cao, cần sáu mươi bốn đạo thần văn khác nhau.
Phương Thanh Ngọc học tập thần phù từ nhỏ. Ba năm trước hắn mới gia nhập viện nghiên cứu, cho đến ngày nay, đừng nói thành công diễn hóa ra thần phù. Cho dù sáu mươi bốn đạo thần văn, hắn cũng không diễn hóa rađược.
Bởi vì lấy tạo nghệ thần phù của hắn còn chưa đạt tới trinh độ linh phù diễn hóa. Càng không cần phải nói hắn học được Linh Lung Thần Phù trong Thái Vi Lục Bảo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận