Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 469 - Có phải người hay không?



Chương 469 - Có phải người hay không?




Chết rồi.
Đều chết hết.
Vốn dĩ Tuyết Vân Nghê đang xông về phía bên này, mắt thấy khoảng cách chỉ còn hai ba bước, nàng dừng lại.
Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần mang theo khiếp sợ sâu sắc, trong đôi mắt đẹp ẩn chứa hoảng hốt vô tận.
Nàng cứ đứng im đó, đôi mắt đẹp mở to, cái miệng nhỏ nhắn mở lớn.
Sáu chưởng!
Chỉ cần sáu chưởng, trực tiếp giết La Ưng.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, Tuyết Vân Nghê căn bản không thể tin được.
Phải biết La Ưng chính là tu sĩ Pháp Thân đại viên mãn.
Mà nam tử mặt rỗ này lại chỉ có Pháp Thân tầng sáu.
Chênh lệch lớn như thế làm sao có thể chỉ dựa vào sáu chưởng là có thể giết chết con La Ưng.
Càng làm cho Tuyết Vân Nghê cảm thấy sởn tóc gáy chính là.
Ma Tử xuất ra một kiếm, vậy mà trực tiếp chém giết bảy vị tu sĩ.
Nàng nhớ rõ!
Mặc dù bảy vị tu sĩ này tu vi không bằng La Ưng nhưng cũng đều là tu sĩ Pháp Thân hậu kỳ.
Một kiếm lúc này...
Tại sao giống như Đãng Ma Kiếm Kinh!
Đúng vậy!
Đó chính là Đãng Ma Kiếm Kinh!
Một kiếm tế ra, ma uy, như một vòng trăng đen phá trường không.
Đây là đặc trưng khi tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng thứ mười tám.
Không đúng!
Vừa rồi người này vận dụng Đãng Ma Kiếm Kinh, bầu trời đột nhiên biến thành đêm tối.
Đây chính là đặc trưng của Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy!
Có lẽ vì quá khiếp sợ.
Cũng có lẽ quá mức khó tin.
Cho nên mạch suy nghĩ của Tuyết Vân Nghê có phần hỗn loạn, đầu óc trống rỗng.
Cho đến khi ý thức được Đãng Ma Kiếm Kinh của Từ Kinh đã đạt tới tầng hai mươi bảy.
Không khỏi nhớ tới một người.
Lúc trước ở hoang nguyên hỗn chiến, nàng tận mắt nhìn thấy một tu sĩ Ma đạo, một kiếm tế ra, bầu trời biến thành đêm tối, uy lực ma kiếm càng hình thành một đạo kiếm ngân khủng bố.
Trong ấn tượng của nàng.
Tu sĩ Ma đạo kia cả người bốc cháy, khói đen tràn ngập, lông trắng tung bay như tuyết, còn cầm trong tay một thanh kiếm đại kiếm.
Lại nhìn gương mặt rỗ trước mặt.
Ma diễm ngập trời.
Khói đen dâng trào.
Lông trắng quỷ dị!
Bạch cốt đại kiếm!
Lộp bộp.
Cuối cùng Tuyết Vân Nghê cũng ý thức được gương mặt của vị Ma Tử này chính là tu sĩ Ma đạo đã xuất ra Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy trong lúc hỗn chiến ở hoang nguyên!
Cách đó không xa.
Kiếm Thập Thất chém giết với Tứ hòa thượng hồi lâu vẫn không cách nào trấn giết được Bất Tứ hòa thượng, ngược lại bị Bất Tứ hòa thượng âm hiểm đánh lui, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Hoa Nam Đình cũng không cướp được Kim Ngọc Nhân Sâm từ tay lão giả đầu trọc, sáu cánh tay lão giả đầu trọc vung vẩy một trận kỳ, bố trí trận pháp khiến Hoa Nam Đình chịu thiệt không ít.
Bốn người dường như ý thức được điều gì đó nên lần lượt dừng tay, nhìn về phía Từ Lạc.
Khi nhìn thấy La Ưng thịt nát xương tan và bảy vị tu sĩ bị chém ngang hông.
Kiếm Thập Thất, Hoa Nam Đình chỉ cảm thấy da đầu tê dại, sợ đến mức sắc mặt xám xịt.
Bất Tứ hòa thượng cảm thấy khóe miệng co giật.
Lão giả đầu trọc cũng hít vào một ngụm khí lạnh, sợ tới mức tâm thần run rẩy, không tự nhiên lui về phía sau.
- Lúc trước ở hoang nguyên hỗn chiến, ta từng thấy một vị tu sĩ đồng đạo, Pháp Thân đốt u hỏa, bốc khói đen, tay cầm một thanh bạch cốt đại kiếm, một kiếm tế ra Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy!
Trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Tuyết Vân Nghê lộ ra vẻ hoảng sợ thật sâu. Nàng nhìn chằm chằm Từ Lạc, trầm giọng nói:
- Nếu ta không nhìn lầm thì kẻ đó chính là ngươi!
Giọng nói của nàng cũng không lớn, truyền vào trong tai mọi người lại như sấm sét giữa trời quang.
Lúc trước bốn người đang chém giết, cũng không chú ý tới tình huống bên này. Chỉ biết La Ưng tan xương nát thịt, tu sĩ khác đều bị chém ngang hông.
La Ưng chết như thế nào.
Những tu sĩ khác bị chém giết như thế nào, không ai rõ.
Lúc này nghe thấy Tuyết Vân Nghê nhắc tới Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy, cho dù là Bất Tứ hòa thượng hay lão giả đầu trọc, hoặc là Kiếm Thập Thất và Hoa Nam Đình, trên mặt bốn người đều không ngoại lệ, khiếp sợ, hơn nữa là khiếp sợ khó tin.
Phải biết rằng Khiết Đãng Ma Kiếm Kinh là kiếm thuật vô thượng được công nhận, đồng thời cũng là một trong những kiếm thuật khó luyện nhất.
Thiên phú, ngộ tính, tâm tính, thiếu một thứ cũng không được.
Cho dù là hai đạo Tiên Ma, rất nhiều tu sĩ dùng cả đời cũng chỉ có thể miễn cưỡng tu luyện đến tầng chín.
Nếu không có thiên phú và ngộ tính ở phương diện này, gần như rất khó tiến bộ.
Như lão giả đầu trọc, tu luyện hơn trăm năm, thân pháp chín tầng đại viên mãn, hắn từng tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh, nhưng cũng chỉ luyện ra tầng chín, chầm chậm không thể đột phá. Sau đó từ bỏ, chuyên tâm luyện tập trận kỳ.
Kiếm Thập Thất.
Không chỉ là thiên kiêu kiệt xuất của Xích Luyện Tông, đồng thời cũng là đích truyền của Đãng Kiếm sơn trang, là kiếm đạo kỳ tài mà mọi người đều biết, được người Đãng Kiếm sơn trang ký thác kỳ vọng cao, tu luyện đến nay chỉ tu luyện tới tầng mười lăm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận