Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 522 - Đại Nhật Kinh (3)



Chương 522 - Đại Nhật Kinh (3)




Trên đại mộ.
Một tầng lông trắng tro tàn ứ đọng thật dày.
Thi cốt của Quỳ Âm lão tổ vẫn ngồi xếp bằng ở đó như thường ngày, một cây Đại La Thiên Sát Ma Hồn Phiên cắm ở trước mặt hắn.
Âm Nha đứng trên cột cờ, híp mắt đánh giá Từ Lạc từ trên xuống dưới:
- Ta nói... Tiểu tử,... tốc độ tu luyện có phải quá nhanh không. Mới không gặp chưa lâu, đã đúc thành tám khiếu cung!
- Cũng chỉ ngưng tụ tám khiếu cung mà thôi, đây không phải là còn chưa tế luyện gì sao.
- Vậy cũng quá nhanh!
- Lúc này mới bao lâu, chờ hai ngày nữa, ta đúc thành khiếu cung thứ chín thì ngươi biết rõ cái gì gọi là nhanh chóng.
Khiếu cung thứ chín là Thần Nguyên khiếu cung.
Từ Lạc tu luyện Thần đạo, hơn nữa hiện tại đã tu ra Âm Thần. Nếu mở ra khiếu cung liên quan đến thần nguyên, quả thật quá dễ dàng.
Đương nhiên.
Hiện tại hắn không sốt ruột.
Hắn muốn dùng Thiên Sát Hôi Tẫn luyện hóa khiếu cung thứ sáu, thứ bảy, thứ tám trước tiên.
Tiện tay vung lên, trong chớp mắt, một đống tam kim trân bảo chồng chất trước mặt, giống như một ngọn núi nhỏ vàng óng ánh.
- Trời ơi! Đây... Đây...
Nhìn thấy cảnh này, Âm Nha trực tiếp ngây dại.
Qua một hồi lâu, nó vỗ cánh bay đến chân núi, nhìn tòa núi nhỏ này chất đầy ba thỏi vàng quý báu trước mặt. Quả thật không thể tin vào mắt mình:
- Nhiều Tiểu Kim Quả như vậy? Hơn nữa còn tươi non mọng nước? Thật tốt! Những Tiểu Kim Ngư này lớn như vậy, còn là kim ngư hai màu? Đây là kim ngọc? Kim ngọc ba màu? Chờ chút! Đây là kim ngọc năm màu?
- Nương nương tại thượng!
- Còn có những Tiểu Kim Nhân này! Đây hình như là Hoàng Kim Đại Bổng Chùy? Đây... Đây là Nhân Sâm Quả? Trời ạ! Đó là Nhân Sâm Quả? Tại sao thiên tài địa bảo như vậy cũng có ở đây?
Có lẽ cảnh này quá mức không thể tin nổi.
Âm Nha nói chuyện cũng có chút khó khăn.
- Không phải!
- Ta nói tiểu tử... Ngươi... Ngươi... Ngươi từ đâu kiếm được nhiều thiên tài địa bảo như vậy?
Từ Lạc nhẹ nhàng bâng quơ viết lại một câu:
- Tùy tiện tìm trong khe núi.
- Tiểu tử! Trong khe núi nào có thể nhiều thiên tài địa bảo như vậy?
Nói xong, Âm Nha kinh ngạc, giống như ý thức được gì đó:
- Có phải tiểu tử ngươi từng đi Lão Kim Câu?
Từ Lạc không tiếp tục chơi đàu, hắn ném nhiều thiên tài địa bảo ra như vậy là có ý khoe khoang.
Tránh Âm Nha khoác lác nói hắn nghèn hèn.
Hắn im lặng không nói gì.
Trực tiếp bắt đầu hấp thu Thiên Sát Hôi Tẫn, tế luyện khiếu cung.
Lúc trước khi tế luyện khiếu cung, trong tay hắn có vài món tam kim trân bảo. Hơn nữa còn là loại dinh dưỡng không tốt. Tế luyện cũng khó khăn, Âm Nha không ngừng chê bai hắn.
Hiện tại đã khác trước.
Tam kim trân bảo như ngọn núi nhỏ, hắn có thể tùy tiện ăn no.
Thế là.
Khiếu cung thứ sáu gần như không tốn sức, hắn đã tế luyện thành công.
Tiếp đó, khiếu cung thứ bảy, thứ tám... Cũng không tốn bao nhiêu công sức đã luyện hóa toàn bộ thành Thiên Ma Khiếu Cung chân chính.
Không có ngừng lại, trực tiếp mở khiếu huyệt, đột phá khiếu cung thứ chín.
Tám ngàn ba trăm bốn mươi hai đạo...
Tám ngàn năm trăm sáu mươi bảy đạo...
Tám ngàn bảy trăm chín mươi bốn đạo...
Lúc này.
Từ Lạc khoanh chân ngồi xuống.
Nương theo từng cái khiếu huyệt thần nguyên trên người mở ra, cả người không ngừng rung động.
Nhìn cảnh này, Âm Nha trừng mắt, há miệng đứng đó, ước chừng qua nửa ngày mới nỉ non nói:
- Tiểu tử này... Không phải... Thật là thiên mệnh chi tử chứ? Tốc độ mở khiếu cung này... Cũng quá kinh khủng đi. Không cần nói tên khốn Quỳ Âm, cho dù nương nương còn sống cũng phải quỳ xuống dập đầu hai cái, hô thiên mệnh tại thượng!
Toàn bộ chín đạo Thiên Ma khiếu cung đã ngưng tụ xong.
Từ Lạc lại xảy ra thay đổi không thể tưởng tượng nổi.
Toàn thân chín ngàn khiếu huyệt lưu chuyển như ánh sao, rực rỡ loá mắt.
Lúc ánh sao lưu chuyển, càng có hồng hà tỏa ra ánh sáng đại đạo, hồng hà biến hóa, trực tiếp xông thẳng phía chân trời, tỏ rõ phong thái oai hùng cao ngất của nó, vô cùng giống mặt trời, hồng hà bao phủ. Giống như thiên mệnh chi tử giáng trần, siêu phàm thoát tục như tiên phàm tại thế.
Hắn đứng im ở đó, hai mắt hơi khép lại, cảm thụ Thiên Ma Pháp Thân.
Da thịt trắng như tuyết, như bàn thạch châu ngọc, kiên định không thể phá hủy.
Khí huyết dồi dào, mênh mông cuồn cuộn, như sông biển không ngừng chảy.
Gân cốt như suối, lông tóc như rừng, thân như đại thụ, một hít một thở, khí tức hóa thành phong vân.
Lúc này.
Từ Lạc cảm giác cả người tràn ngập lực lượng vô cùng vô tận, cho dù không động dùng pháp lực cũng cũng có tin tưởng tuyệt đối. Hắn dùng tay không trực tiếp giết chết tu sĩ tầng chín đại viên mãn ngay tại chỗ, có thể tay xé đại tu sĩ Trúc Cơ.
Hắn hít sâu một hơi.
Từ từ thở ra.
Đột nhiên lắc người một cái, thân thể chấn động, tiếng nổ vang lên, chấn động toàn bộ không gian mộ lớn run rẩy.
U hỏa hừng hực, ma diễm ngập trời, đốt cháy, phát ra từng tiếng nổ chói tai.
Khói đen che khuất bầu trời, tràn ra, như quần ma gào thét, như vạn quỷ gào khóc!



Bạn cần đăng nhập để bình luận