Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 82 - Rốt cuộc là ai đang chơi Vô Gian Đạo. (2)



Chương 82 - Rốt cuộc là ai đang chơi Vô Gian Đạo. (2)




Dứt lời, đại đệ tử Quan Kim Hoa đứng bên cạnh Khô Mộc lão gia, tay phải nháy mắt mọc ra từng cây gai đen, vươn vào lỗ máu trong lồng ngực Khô Mộc lão gia hung hăng bắt lấy trái tim quỷ thai kia.
Cảnh tượng này khiến Từ Lạc kinh ngạc!
Tình huống gì đây?
Vô Gian đạo?
Đại đệ tử Quan Kim Hoa của Khô Mộc lão gia chẳng lẽ nội ứng của Huyền Thủy lão gia? Hay là bị mua chuộc?
- Giết!
Quan Kim Hoa hét lớn một tiếng, đại đệ tử Lý Đông đứng bên cạnh Huyền Thủy lão gia tế ra một thanh dao găm sát hỏa thiêu đốt, trực tiếp đâm vào quỷ môn quan trên trán Huyền Thủy lão gia.
Ngay sau đó, vẫy tay một cái, chiếu ra một tấm lưới đen hiện ra tia lửa điện quang, vững vàng bao lấy đầu quỷ bản nguyên bị đóng đinh trên vách tường của Huyền Thủy lão gia.
Loạn!
Quá loạn rồi!
Khắp nơi đều là Vô Gian Đạo!
Khắp nơi đều là ăn đen!
Ai cũng không biết ai là người cùng một nhóm với ai.
Từ Lạc lui về phía sau một bước, mắt trái nhìn chằm chằm Khô Mộc lão gia bên kia, mắt phải nhìn chằm chằm Huyền Thủy lão gia bên này, tâm niệm vừa động, sau lưng xuất hiện mười lá cờ trắng đen.
- A——
Trong mộ thất hai đạo tiếng kêu thảm thiết liên tiếp truyền ra.
Không phải người khác.
Chính là Khô Mộc lão gia và Huyền Thủy lão gia.
Hai vị lão gia nằm mơ cũng không nghĩ tới hôm nay lại bị đại đệ tử mình một tay bồi dưỡng ra ám toán.
Nhất là Khô Mộc lão gia, thân trúng ba cây Phệ Nguyên Đinh của Bắc Khôn lão gia, không chỉ một thân pháp lực khô kiệt, Pháp Thân cũng bị thương nghiêm trọng, lúc này một quả tim bản nguyên quỷ thai bị một cánh tay mọc đầy gai nhọn màu đen của Quan Kim Hoa nắm chặt, đau đến mức hắn không nhịn được mà khàn giọng kêu thảm thiết.
- A!! Quan Kim Hoa! Ngươi là súc sinh ăn cây táo rào cây sung, dám ám toán ta, lão phu đối xử với ngươi không tệ a!!
Hai mắt Khô Mộc lão gia đỏ thẫm, tức giận rống to, một cánh tay lập tức hóa thành một nhánh cây khô to lớn, nhánh cây chập chờn vặn vẹo, mười tám chạc cây mọc ra giống như từng con rắn đen.
Hưu hưu hưu!
Mười tám chạc cây hắc xà trực tiếp phá pháp lực hộ thể của Quan Kim Hoa, càng xuyên thấu pháp y trên người hắn, tiến vào thân thể.
- Lão! Đông! Tây! Ngươi đi chết đi!
Quan Kim Hoa cố nén đau đớn, điên cuồng thúc dục pháp lực trong cơ thể, muốn cứng rắn kéo trái tim Khô Mộc lão gia ra, nhưng không làm sao, không thể kéo nổi.
Lập tức giơ bàn tay trái lên, lòng bàn tay Hắc Sát dâng trào, một kích toàn lực, một chưởng chụp lên thiên linh cái của Khô Mộc lão gia.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
Cùng lúc đó.
Trên trán, Huyền Thủy lão gia bị Lý Đông cắm một thanh chủy thủ đâm vào trong quỷ môn quan khiếu cũng thống khổ kêu rên, nhân lúc này, Lý Đông hai tay nắm chặt, ngón tay cong lại, bốc lên độc sát màu xanh lục nhạt, trực tiếp chộp tới hai bên huyệt Thái Dương của Huyền Thủy lão gia.
- Lý Đông! Ngươi thật sự là đồ đệ tốt của lão gia!!
Huyền Thủy lão gia mặt đầy dữ tợn, giơ lên một đôi cánh tay chỉ còn lại bộ xương, một tay chụp ở hai vai Lý Đông, răng rắc một tiếng, xé hai cánh tay của Lý Đông xuống!
- A——
Lý Đông khàn giọng kêu thảm thiết, mở miệng rộng, phun ra một cây đinh máu, trong nháy mắt, yết hầu Huyền Thủy lão gia phá vỡ một lỗ máu, bắn ra một cột máu.
- Cùng nhau giết lão già kia! Bằng không hôm nay chúng ta một người cũng không sống được!
- Các ngươi còn ngẩn ra đó làm gì, ra tay!! Toàn bộ ra tay!
Lý Đông cùng Quan Kim Hoa rống giận.
Trong tràng, Bạch Tuấn Nghiệp, Trần Hồng Vũ, Liễu Khinh Nhu còn có người của Khô Mộc lão gia, đều lộ vẻ mặt hoảng sợ, không biết làm sao.
Một màn này phát sinh quá nhanh, quá đột ngột.
Nhanh chóng khiến cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng, đột ngột làm người ta không thể tin được đây là sự thật.
- Giết! Giết hai lão già kia đi, Thái Âm Quỳ Thụ chúng ta chia đều!
Lập tức.
Bạch Tuấn Nghiệp cắn răng dậm chân một cái, hét lớn một tiếng, đứng mũi chịu sào, tế ra một kiện pháp khí hình tròn, chiếu vào mặt Huyền Thủy lão gia.
- Giết! Toàn bộ ra tay!
Ngay sau đó, Trần Hồng Vũ cũng ra tay.
Huyền Thủy lão gia bên này chỉ có hai người bọn họ ra tay, bên Khô Mộc lão gia cũng có hai ba người, còn lại đám người Liễu Khinh Nhu tuy rằng tế ra pháp khí, nhưng vẫn chưa ra tay.
Có lẽ đã bị dọa đến mức choáng váng.
Cũng có thể tùy thời mà động.
Có lẽ dự định tọa sơn quan hổ đấu, ngư ông đắc lợi.
Đương nhiên.
Cũng có thể thật sự sợ hãi.
Hai vị lão gia tuy pháp lực mất hết, bản thân bị trọng thương, không cách nào thúc dục pháp khí, cũng không cách nào thi triển pháp môn, nhưng mà bằng vào Pháp Thân mạnh mẽ, vẫn có được lực lượng đáng sợ, tu vi Đại sư huynh Lý Đông Hóa Khí tầng sáu, đối mặt Huyền Thủy lão gia bị thương thành như vậy, vừa đối mặt đã bị xé xuống hai cánh tay.



Bạn cần đăng nhập để bình luận