Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 116 - Mập mạp, tên trọc và mặt rỗ (2)



Chương 116 - Mập mạp, tên trọc và mặt rỗ (2)




Những người còn lại phát hiện Từ Lạc cùng lão hói đầu mỗi người cướp được một quả Thanh Văn ấn lệnh.
Trong đó bốn người hướng Từ Lạc bôn tập tới, ba người khác vây quét lão hói đầu, còn có bốn người tiếp tục cùng mập mạp liều chết.
Ong ong ong ——
Sáu lá Huyết Sát kỳ rơi xuống đất, trong nháy mắt đã tăng vọt lên cao ba trượng, từng trận hắc phong từ bốn phương tám hướng cuốn tới, Huyết Sát trận kỳ bốc lên sát hỏa đỏ sẫm, khói đặc cuồn cuộn bốc lên.
Khói huyết sát lập tức hóa thành từng ngọn núi cao nguy nga, trấn áp xuống, rầm! Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!
Bốn người đánh úp lại, trong đó có hai người là tu sĩ Hóa Khí tầng bảy, ngay cả rên cũng không kịp kêu lên một tiếng đã bị chấn tan xương nát thịt ngay tại chỗ. Mặt khác, hai tu sĩ Hóa Khí tầng tám cũng bị chấn cho pháp y vỡ nát, thất khiếu chảy máu, pháp lực trong cơ thể cũng bị chấn động đến mức tản mát không chịu nổi.
Từ Lạc giơ hai tay lên, năm mươi hai khiếu huyệt trên hai tay đều mở, thoát ra năm mươi hai đạo sát hỏa dài hơn một thước.
Răng rắc!
Răng rắc!
Một trảo một người!
Hai vị tu sĩ Hóa Khí tầng tám đã bị đánh nát bét.
Pháp lực trong cơ thể Từ Lạc, luyện hóa đều là âm hồn cực phẩm, vốn đã tinh thuần hùng hậu, trải qua rèn luyện toàn thân của tam muội Chân Hỏa Đạo Chủng trong cơ thểm, đã là chí âm chí sát, cộng thêm sau khi khiếu huyệt hai tay gieo vào sát hỏa, không ngừng dùng âm hồn rèn luyện, đừng nói so tu vi thấp hơn hắn, cho dù cùng cảnh giới, cũng không ngăn được một móng vuốt này của hắn.
Sau khi tiêu diệt bốn người, Từ Lạc lập tức mở ra bình bạch ngọc, ừng ực rót vào mấy ngụm Âm Nguyên Quỳnh Tương, quan sát tình hình chiến đấu ở hai bên khác.
Không thể không nói.
Bất kể là mập mạp hay là lão hói đầu, đều là ngoan nhân.
Nháy mắt, bốn người vây công mập mạp lúc trước, hiện tại toàn bộ bị hắn ném vào trong một cái nồi đen lớn dưới chân.
Lão hói càng hung hãn, tay cầm hai cốt trảo xiềng xích thật lớn, mạnh mẽ đánh ba người vây quanh hắn tứ phân ngũ liệt.
Như thế.
Vốn dĩ có hơn mười người xông tới.
Hiện tại chỉ còn lại ba người.
Một tên mập, một tên hói, còn có một tên mặt rỗ.
Ầm ầm ——
Núi lửa truyền đến tiếng nổ mạnh.
Tốc độ xoay tròn của vòng xoáy loạn lưu càng lúc càng nhanh, một cỗ lực lượng quỷ dị càng ngày càng cường đại, như lưỡi dao vô hình, quấy nát thi thể trong vòng xoáy loạn lưu thành mảnh nhỏ.
Xa xa, đầu trọc khoanh chân ngồi, sắc mặt của hắn không tốt, nói trắng ra là rất khó coi, bởi vì hắn phát hiện nguyên khí của mình đang bị một cái đinh cắn nuốt, chỉ có thể không ngừng thúc giục pháp lực bảo vệ nguyên khí bản thân, nhưng mà... Pháp lực của hắn vốn không nhiều, dù là ăn vào ba viên Đại Bổ đan, nhất thời cũng vô pháp đền bù pháp lực tiêu hao.
Mập mạp khoanh chân ngồi ở trên nồi đen, ăn vào một viên đan dược, khôi phục pháp lực, trong nồi đen huyết thủy sôi trào, chín đầu xúc tu tùy ý nhúc nhích.
Hắn híp một con mắt xanh mơn mởn, đầu tiên là nhìn thoáng qua lão hói đầu, trong mắt tinh quang chợt lóe, khóe miệng vui vẻ càng thêm nồng đậm, ngược lại, lại nhìn về phía Từ Lạc.
Khi nhìn thấy sáu cây huyết kỳ cắm bên người Từ Lạc, đầu tiên là cả kinh, sau đó mừng rỡ như sói dữ nhìn thấy mỹ vị, không hề che giấu bất kỳ tham lam nào.
Từ Lạc cũng nhìn thoáng qua lão hói đầu, híp mắt u ám, cũng quét tới quét lui trên người mập mạp.
Pháp y trên người tên mập kia, hắn rất muốn.
Không nói đến việc diễn hóa chín tầng pháp quang hộ thể, còn có chín đạo cấm chế phản chấn của con rết.
Tuyệt đối là pháp y cực phẩm.
Thật hiếm khi gặp được một mặt hàng tốt.
- Khặc khặc khặc khặc!
Tên mập nhìn chằm chằm Từ Lạc, nhe răng cười nói:
- Mặt rỗ đạo hữu, sáu lá Hắc Cốt Huyết Kỳ của ngươi xem ra rất không tệ nha!
- Khặc khặc khặc khặc!
Từ Lạc cũng nhìn hắn, cười nói:
- Mập mạp đạo hữu, pháp y cực phẩm trên người ngươi, lão tử cũng rất thích!
- Thật sao? Khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc.
- Đương nhiên! Khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc khặc.
Hai người cười một người so một kẻ dữ tợn, một người so với một người âm trầm, ngược lại, hai người lại vô cùng ăn ý nhìn về phía lão hói.
Lão hói hoảng hốt, đầu tiên là lão nhìn mập mạp, rồi lại nhìn mặt rỗ.
Tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn không biết kẻ đánh lén mình là ai, nhưng rất khẳng định, không phải mập mạp chính là mặt rỗ.
- Hói đầu đạo hữu, ngươi tự mình chui vào trong nồi, hay để cho bản lão gia kéo ngươi vào?
Dường như mập mạp đã xem lão hói tử làm thành thịt trên thớt, muốn chặt thế nào thì chặt thế đó.
Từ Lạc chỉ cười tủm tỉm nhìn lão hói đầu, thần thức khóa chặt lấy hắn.
Có lẽ vì ý thức được lần này tai kiếp khó thoát, lão hói đầu âm trầm nói:
- Hai vị đạo hữu, nếu chịu lưu lại cho lão phu một con đường sống, ta nguyện ý nói ra bí mật của ấn lệnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận