Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 710 - Bệnh nhân tâm thần



Chương 710 - Bệnh nhân tâm thần




Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Vương Hổ hoàn toàn không thể tin vào hai mắt của mình.
Ba mươi sáu lá trận kỳ là thủ đoạn gì?
Nam tử mặc áo bào màu đen kia là ai?
Không biết.
Vương Hổ chưa từng thấy qua.
- Cứu ta ... không!!
- A ... Âm Thần của ta!!!
- Âm Thi! Cứu ta ...!!!!
Trong Đô Thiên Đại Sát Ngũ Tuyệt Trận, lão tà tu Âm Thần vốn đã cứng đơ, bị đốt thành trạng thái hư vô mờ mịt, chỉ còn lại thần chí không rõ, không cam lòng gào thét thảm thiết.
Cứu?
Ai dám?
Đừng nói đến chuyện cứu.
Âm Thi lão Quỷ Quân hiện tại chỉ có một ý niệm, đó chính là chạy.
Hắn không biết kẻ mặt đầy mụn là ai, hiện tại cũng không muốn biết.
Sợ bản thân gặp họa, hắn trực tiếp quay đầu bỏ chạy.
Hắn chạy trốn cũng không sao cả, Vương Hổ cũng không dám dừng lại, xoay người chạy trốn khỏi nơi đây với tốc độ nhanh nhất.
Vù vù vù ...
Tiếng hắc phong gào thét.
Cũng giống như tiếng lửa đốt.
Chỉ còn lại tiếng la hét như có như không của lão tà tu Tinh Cương.
Chết rồi.
Hoàn toàn chết rồi.
Thân thể của lão tà tu bị Từ Lạc đánh nát đầu.
Tu La Âm Thần cực khổ tu luyện mấy chục năm, hiện tại cũng hóa thành tro bụi.
Chết không còn sót lại chút gì.
Từ Lạc vung tay thu hồi ba mươi sáu lá trận kỳ lại, thu trường tiên vào tay, hắn không có cảm giác gì cả, cũng không nổi bật, giống như tay cầm ánh sáng, như mặt trời cô tịch.
Thứ này không phải thực vật, giống như một luồng ánh sáng thần hồng. Từ Lạc tế ra thần thức dò xét một hồi, phát hiện trường tiên còn ẩn chứa ý chí Thần đạo của lão tà tu Tinh Cương.
Từ Lạc tế ra thần lực, hóa thành thần hỏa vuốt trường tiên mấy lần, cho đến khi ý chí Thần đạo của lão tà tu bị đốt sạch sẽ, thần niệm vừa động, lập tức nắm lấy trường tiên trong tay. Hắn giơ lên, một tiếng nổ vang sinh ra.
- Thứ tốt...
Từ Lạc thích thú chơi đùa trường tiên. Hắn nghiên cứu một hồi, suy nghĩ thứ này hẳn là giống với pháp khí. Nó cần luyện chế tế luyện, có lẽ còn cần luyện ý chí Thần đạo của mình tiến hành luyện hóa.
Nếu đã lấy được tới tay, hiện tại hắn cũng không vội.
Thần tuyền nơi mi tâm vừa mở đã thu trường tiên vào trong đó.
Nhìn thi thể của lão tà tu trên mặt đất, hắn trực tiếp vung tay, thu vào trong túi trữ vật, không quan tâm nó vô dụng hay không, cứ thu lại trước đã.
- Hai người kia đâu?
Từ Lạc tế ra thần thức quét qua, cũng không tìm được tung tích của Vương Hổ và Âm Thi lão Quỷ Quân.
Vốn dĩ hắn đang do dự không biết nên nhân cơ hội này, giết chết toàn bộ.
Nếu đã chạy rồi, hắn cũng lười đuổi giết.
Cảm ứng được hai đạo lạc ấn do vết nứt không gian lưu lại, tạm thời không có sụp đổ, quyết định tiếp tục thăm dò trong mộ lớn.
- Trận chiến này ta hơi sơ suất, cũng có chút nóng vội...
Mấy năm nay, Từ Lạc đã hình thành quen thuộc.
Sau khi chém giết, hắn sẽ tổng kết kinh nghiệm, tránh lần sau đi vào vết xe đổ.
- Tinh Cương là tà tu hùng bá Tây bắc này, sau này, nếu như lại đụng phải nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối không thể giống như hôm nay, mù quáng ra tay.
Từ Lạc vẫn luôn cảm thấy mình thần ma song tu, có rất nhiều thủ đoạn công phạt, có thể vận dụng linh hoạt. Trận chiến ngày hôm nay khiến hắn hiểu được, trong hoàn cảnh đặc biệt, thủ đoạn công phạt của hắn cũng không nhiều.
Ít nhất.
Giết người cướp của không có nhiều thủ đoạn.
Giống như Đãng Ma Kiếm Kinh, loại thủ đoạn này quá thô kệch, hoành hành bá đạo, vốn không thích hợp phong cách giết người cướp của. Thứ này dùng để đánh bạc với cao thủ.
Ba mươi sáu lá trận kỳ cường đại thì cường đại, nhưng xuất thủ quá chậm, không cách nào miểu sát được. Nó dùng để trấn áp, tiêu hao tương đối thích hợp.
Bắc Đấu Thiên Thần Tướng, tuy lợi hại nhưng liều mạng chiến đấu, giết chết kẻ địch lại không vấn đề gì.
Sợ là sợ, vạn nhất không thể một kích miểu sát, lại bị đối phương chạy mất, hậu hoạn vô cùng.
Hơn nửa năm qua hắn đi khắp hang cùng ngõ hẻm ở Thần Chỉ thành. Hắn biết rõ, nếu như mình chỉ tế ra một Bắc Đẩu Thiên Cương Thần Tướng cũng không phải vấn đề gì lớn. Hắn tùy tiện tìm cớ bịa chuyện là có thể lừa gạt. Nhưng nếu như tế ra hai, ba, bốn, nếu như trực tiếp tế ra Bắc Đẩu Thiên Cương Ngũ Tinh Thần Tướng, những thứ khác không nói, nhưng nếu mấy vị Thần đạo tiên phong ở Thần Chỉ thành này biết, bọn họ sẽ không buông tha mình.
Nếu truyền thừa ngũ tinh bị bại lộ, toàn bộ Đại Xuyên sẽ không có đất dung thân cho hắn.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản khiến hắn vừa mới đối mặt với lão tà tu Tinh Cương mới không trực tiếp tế ra thần phách ngũ tinh của Bắc Đấu Thiên Cương ThầnTướng, lo lắng không cách nào trực tiếp miểu sát, lại bị Tinh Cương chạy mất.
Hắn cũng may mắn lúc ấy không tế ra. Bằng không bị hai người Vương Hổ, Âm Thi nhìn thấy, đúng là một chuyện phiền toái.
- Ngược lại Đại Uy Vô Lượng Thiên Ma Thủ, tương lai trọng điểm tu luyện nó…



Bạn cần đăng nhập để bình luận