Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 784 - Môn đình động thiên, thiên kiêu tranh phong (2)



Chương 784 - Môn đình động thiên, thiên kiêu tranh phong (2)




Chương 784: Môn đình động thiên, thiên kiêu tranh phong (2)
Nghe những người khác đàm luận về Lưu Vân Kiếm Phái, lão hầu tử sinh lòng cảm khái:
- Những năm này, Lưu Vân Kiếm Phái ngày càng hưng thịnh, sáu mươi năm trước có một vị Tiểu Kiếm Tiên, không ngờ thế hệ này vẫn có được một Đoan Mộc Phong trời sinh kiếm cốt.
- Đoan Mộc Phong…
Từ Lạc lẩm bẩm cái tên này, trong trí nhớ, hình như đã từng gặp một lần trong kết giới Thượng Cổ ở Lão Kim Câu, nhưng khi đó đang tranh cướp Chuỗi Xá Lợi Phật Châu kia, cũng không để ý tới người khác.
- Mẹ nhà nó! Điên cả người!
Không biết lão hầu tử thấy cái gì, đột nhiên cáu giận. Từ Lạc hiếu kỳ hỏi:
- Sao vậy?
- Nhìn tiểu kỹ nữ kia đi, không biết xấu hổ!
- Tiểu kỹ nữ nào?
- Hạ Diệu Linh của Ngũ Tuyệt Môn, chính là bông hoa lẳng lơ, mày qua mắt lại với Đoan Mộc Phong kia kìa! Nghĩ lại thấy tức, nếu Nam Phong thế gia không bị diệt môn, chắc chắn hôm nay Viên công tử cũng đến, hắn đã mở ra một nghìn tám trăm khiếu huyệt, tiền đồ cũng tốt, đáng tiếc quá!
Nhớ tới Nam Phong thế gia, lão hầu tử lại thương tiếc, phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi chửi mắng:
- Cái tên già Nam Phong Xuyên chết tiệt, đáng chết.
Từ Lạc gật đầu, phụ hoạ:
- Quả thật Nam Phong Xuyên đáng chết.

Thời gian chờ đợi Lâm Lang Động Thiên mở rất nhàm chán. Từ Lạc đã ở đây hai ngày, đứng trên cành cây đại thụ, chẳng làm được gì, chỉ nghe lão hầu tử và mấy ngưởi đây nói luyên thuyên.
Tuy nhiên, cũng có tác dụng, hắn biết về không ít thiên kiêu tuấn kiệt của các đại môn phái thế gia, còn rất nhiều chuyện bát quái máu chó không muốn người khác biết, ai là đạo lữ của ai, ai cắm sừng ai, pháp thân của thiên kiêu này là gì, thiên kiêu kia mở ra bao nhiêu khiếu huyệt, đôi cẩu nam nữ này, đôi khổ uyên ương kia, cũng không biết mấy tên già này hóng được ở đâu, biết rõ chuyện trong các đại môn phái như thế.
Giữa không trung, môn đình Lâm Lang Động Thiên dần rõ hơn, có nghĩa là sắp mở ra, các đại tông môn bắt đầu nôn nóng.
- Xem ra Vân Tiêu Tông đang xuống dốc rồi… Ngày một tệ đi.
- Lần trước Lâm Lang Động Thiên mở ra, tuy Vân Tiêu Tông cũng có không ít thiên kiêu tới, nhưng chẳng ai vang danh.
- Ai bảo không có, nhưng sau cũng bị người ta gọt đầu ở Lâm Lang Sơn đấy.
- Haiz! Đáng tiếc… Nghe nói mấy năm trước, Vân Tiêu tông chủ và Đại La lão ma đánh nhau ở Thiên Diệu Cung… Ta thấy khả năng cao là tranh dành tình nhân rồi, ngay cả tông chủ còn như thế, Vân Tiêu Tông xuống dốc cũng phải thôi.
Vân Tiêu Tông, đệ nhất tông ở đại vực Mãng Khâu, cùng với Kim Hà Tông và Xích Luyện Tông, là ba tông môn đứng đầu.
Nhưng cũng chỉ thế thôi, bây giờ Kim Hà Tông đứng đầu Tiên Đạo, Xích Luyện Tông bá chủ Ma Đạo, còn Vân Tiêu Tông đang xuống dốc, sáu mươi năm trước, thiên kiêu kỳ tài được ký thác kỳ vọng, bị người ta chém đứt đầu trên Lâm Lang Sơn.
Sáu mươi năm sau, Vân Tiêu Tông có hơn hai mươi vị thiên kiêu tuấn kiệt tới, nhưng không có một ai nổi danh.
Rất nhiều người nói, không đến trăm năm, một khi Tiểu Kiếm Tiên trưởng thành, nhất định Lưu Vân Kiếm Phái sẽ thay thế Vân Tiêu Tông, trở thành đệ nhất tông ở Mãng Khâu.
Khi còn đang nói chuyện phiếm, đám người phía xa chợt loạn cào cào, ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt.
- Chuyện gì đây?
Từ Lạc tò mò, nhìn lại, chỉ thấy một chiếc phi thuyền lớn đâm thẳng vào đám người, rất nhiều tu sĩ không tránh kịp, bị đâm nát tại chỗ.
- Là phi thuyền của Xích Luyện Tông.
- Quả nhiên là bá chủ Ma Đạo! Dám dùng phi thuyền lớn ở đây, không sợ dẫn quái vật khổng lồ trong Trọc Linh Vận Hà tới.
- Trên đó chắc chắn có lão tổ Xích Luyện Tông toạ trấn, đương nhiên sẽ không sợ rồi.
- Đến! Thiên kiêu Xích Luyện Tông bắt đầu xuất hiện.
Lần này, Xích Luyện Tông có hơn ba mươi vị thiên kiêu tuấn kiệt, Từ Lạc còn nhìn thấy mấy người quen trên thuyền như Kiếm Thập Thất, Hoa Nam Đình, Khương Long Võ.
- Cút ngay!
Một tiếng quát ngang ngược càn rỡ cuồng vọng vang lên, như thiên lôi nổ vang, ầm ầm truyền tới, chỉ thấy một huyết ảnh lao ra, xuất hiện ở chỗ đầu tiên trước môn đình động thiên, đứng ngay trước mặt Đoan Mộc Phong.
Là một nam tử anh tuấn bất phàm, áo bào tím, huyết vụ toàn thân. Hắn đứng thẳng người, quay lưng với Đoan Mộc Phong, hai tay chắp sau lưng.
- Lục Trường Thiên!
Đoan Mộc Phong nhận ra thân phận người đến, là Lục Trường Thiên của Xích Luyện Tông.
- Sao?
Lục Trường Thiên xoay người lại, khuôn mặt lạnh lùng đầy ngạo mạn, không giấu bản tính kiêu ngạo của mình, nhếch miệng, khinh thường:
- Ngươi không phục?
Từ Lạc đứng trên cành cây đại thụ nơi xa, còn đang buồn ngủ, lập tức tỉnh táo tinh thần, nhìn Lục Trường Thiên ngang ngược càn rõ, không khỏi cười.
Lục Trường Thiên là thiên kiêu hắn gặp đầu tiên ở Xích Luyện Tông.
Từ Đăng Môn Đại Điển, đến kết giới Thượng Cổ ở Lão Kim Câu, trong Ma Quật, ấn tượng về Lục Trường Thiên chỉ là cuồng vọng, ngang ngược càn rõ, không để mắt tới ai trong Xích Luyện Tông.
Không ngờ năm sáu năm sau, Lục Trường Thiên lại phách lối, cuồng vọng tới thế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận