Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 673 - Thần Chỉ thành (3)



Chương 673 - Thần Chỉ thành (3)




Ngược lại bên này.
Thế giới Thần đạo vốn không có bí mật gì, rất nhiều người đều biết, dường như... Còn đi vào?
Không thể không nói.
Những người trong thành chính là những người trong thành, văn hóa cao, thấy rộng biết nhiều, lịch duyệt vô cùng phong phú.
- Bằng hữu.
Từ Lạc hiếu kỳ hỏi:
- Thần cung xuất hiện lúc tận thế ở Thần Chỉ thành là gì?
- Thái Vi thần cung!
Nghe thấy hai chữ Thái Vi.
Lông mày Từ Lạc hơi nhíu lại, trong lòng càng tràn ngập tò mò.
Trong ấn tượng của hắn, Bắc Đẩu và Thái Vi có quan hệ nhất định.
Ít nhất.
Trước kia ở thế giới Lam Tinh là như vậy.
Về phần bên thế giới Thần đạo có phải hay không thì hắn không rõ.
Hiện tại trong Thất Tinh Bắc Đẩu, Tham Lang, Cự Môn, Liêm Trinh, Phá Quân, Lộc Tồn, truyền thừa ngũ tinh đã dung nhập vào Âm Thần. Hiện nay còn thiếu Vũ Khúc, Văn Khúc, hắn không biết đi đâu tìm.
Hắn vốn muốn hỏi về Thái Vi thần cung, kết quả Phương Thanh Ngọc chỉ lo nói xằng nói bậy trước mặt Dương Nhược Lâm, cũng không có hứng thú quan tâm đến hắn.
Hắn muốn nghe về Văn Vũ nhị tinh, do dự mãi vẫn bỏ đi, hắn không muốn bị hoài nghi, chuyện này không vội. Nếu đã đến đây thì sau này chậm rãi tìm kiếm là được, hiện tại điều hắn không thiếu nhất chính là thời gian.
- Này.
Mộ Tiểu Tiểu đi đến, cười nói:
- Cổ phong tiểu ca ca, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?
- Ngươi đoán?
- A...
Mộ Tiểu Tiểu nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Từ Lạc, nói:
- Nhìn dáng vẻ của ngươi nhiều nhất khoảng hai mươi đi?
- Ánh mắt tốt.
- Đó là đương nhiên.
Mộ Tiểu Tiểu không chỉ trông xinh đẹp, tính cách cũng hoạt bát hướng ngoại. Hơn nữa dường như cũng không có nữ nhân rụt rè, có lẽ nàng cảm thấy gương mặt Từ Lạc quá mức đẹp đẽ, vậy mà trực tiếp đưa tay sờ một cái:
- Sao ngươi có dáng vẻ tốt như vậy, hơn nữa làn da còn trắng nõn bóng loáng như thế? Ngươi dùng dưỡng da gì? Có bí quyết bảo dưỡng hay không?
- Ta? Thiên sinh lệ chất, từ nhỏ đã đẹp trai như vậy rồi.
Mộ Tiểu Tiểu xì xì cười một tiếng:
- Không nghĩ tới da mặt ngươi còn rất dày. Ha ha, sau này nếu ngươi còn ở trong thành, ai dám ức hiếp ngươi, trực tiếp báo tên của ta. Tỷ tỷ ta che chở cho ngươi.
- Thật hay giả?
- Nói nhảm nhiều lắm, còn hoài nghi?
Cứ như vậy.
Từ Lạc và Dương Nhược Lâm đi theo bên cạnh bọn họ, vừa đi vừa trò chuyện, một đường đi tới Thần Chỉ thành.
Cách rất xa có thể nhìn thấy một cột sáng màu sắc óng ánh xông thẳng về phía chân trời, nghe Mộ Tiểu Tiểu nói đây là thần trụ, là thần trụ do Thái Vi thần cung diễn hóa ra. Cùng lúc đó, đây cũng là một con đường, một con đường đi thông tới thế giới Thần đạo.
Nhìn thần trụ xa xa, Từ Lạc hỏi:
- Lúc tận thế năm đó, thật sự có thần tiên hiện thế?
- Hi hi, ngươi đoán?
Từ Lạc lắc đầu.
- Đương nhiên là có, nếu không vì sao lại gọi là Thần Chỉ thành.
- Ngươi tận mắt nhìn thấy?
- Vậy thì không, lúc tận thế xuất hiện ta còn chưa sinh ra.
- Nói cách khác, thần tiên hiện thế, ngươi cũng nghe người khác nói.
- Chưa từng gặp cũng không đại biểu là không có, rất nhiều tiền bối trong thành đều từng gặp qua.
- Sau đó thì sao.
- Cái gì sau đó?
- Hiện tại thần tiên đã làm gì.
- Truyền đạo, dạy mọi người tu luyện Thần đạo.
- Bây giờ lão thần tiên còn ở đây hay sao?
- Sớm rời đi.
- Đi đâu rồi?
- Tiên đã về cõi tiên.
- ...
Từ Lạc đánh giá, cái gọi là thần tiên hiện thế tám chín phần mười là giống như thần nữ, có thể đều là một vệt Âm Thần còn sót lại sau khi thế giới Thần đạo sụp đổ.
Phía trước chính là Thần Chỉ thành.
Điều khiến hắn ta ngạc nhiên là khắp nơi xung quanh ngoài thành đều dựng phòng ốc đơn giản, hoàn cảnh hơi tồi tệ, mùi hôi xông thẳng vào mũi.
Lúc trước nghe Phương Thanh Ngọc nói Thần Chỉ thành tốt đẹp đến mức nào. Hắn còn cho rằng là một là hư cấu, xem ra không phải vậy.
Đại khái quét qua một vòng, những người ngoại thành này mặc dù trên người ít nhiều đều có chút thần lực, nhưng chỉ là một chút mà thôi, đại bộ phận đều chỉ nhập môn.
Theo đám người Lương Thất đi vào Thần Chỉ thành, Từ Lạc lập tức ngây ngẩn cả người.
Hai bên đường đều là cửa hàng khắp nơi.
Trung tâm con đường càng có đám người kết đội mà đi.
Thời gian dài sinh sống ở thế giới tận thế như vậy, đây là lần đầu tiên hắn thấy nhiều người như thế. Thật sự quá nhiều, nhiều đến mức khiến hắn có loại cảm giác sai lầm, giống như đi bộ trên con đường trước tận thế.
Từ Lạc đi theo Lương Thất tới một nơi an trí trong Thần Chỉ thành, tiến hành một loạt ghi chép và hỏi Đông hỏi Tây. Nhất là thân phận lai lịch, bao gồm khu vực sinh sống ban đầu, trình độ văn minh Thần đạo, mấy vị Thần đạo tiên phong, cần phải ghi chép tỉ mỉ, làm sao có thể bước lên con đường Thần đạo. Hiện tại tu luyện thế nào, bọn họ muốn biết rõ.
Cảm giác này không giống như đang điều tra thân phận nhà ở, càng giống như đặc vụ điều tra vụ án. Chỉ thiếu điều khai ra mười tám đời tổ tông.



Bạn cần đăng nhập để bình luận