Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 515 - Khiếp sợ toàn trường. (2)



Chương 515 - Khiếp sợ toàn trường. (2)




Bất Tứ hòa thượng ở phía sau càng sợ hãi đổ mồ hôi lạnh, cơ bắp trên khóe miệng đã co giật. Hắn vốn định tìm cơ hội xông lên một đợt. Nhìn tám mươi mốt cái hồn đỉnh kia, hắn lập tức từ bỏ ý niệm xông lên trong đầu, thậm chí còn chủ động lui về phía sau một bước. Hắn cảm thấy mình nên cách tên sát nhân cuồng ma này xa một chút mới tốt.
- Chà... Tên biến thái... Quả thực không phải người!!!
Tuyết Vân Nghê cũng bị dọa không nhẹ.
Từ nhỏ nàng đã lớn lên trong Xích Luyện Tông.
Giết người gặp nhiều lắm.
Rút hồn nhìn mãi thành quen.
Nhưng nếu nói đổ đầy âm nguyên cho tám mươi mốt hồn đỉnh, nàng cũng không nghĩ ra, cần giết bao nhiêu người, rút bao nhiêu hồn mới có thể làm được như vậy.
- Cái này quá biến thái!
Một năm trước.
Trong đăng môn đại điển, nàng suýt nữa bị Từ Lạc giết chết, Tuyết Vân Nghê cũng không cảm thấy đáng sợ.
Lúc trước ở kết giới thần bí, nàng thiếu chút nữa bị trấn giết, vẫn không có sợ hãi như trước.
Lần này.
Chính mắt nhìn thấy Từ Lạc tế ra tám mươi mốt hồn đỉnh tràn đầy âm nguyên, Tuyết Vân Nghê thật sự sợ hãi.
Đây không còn là hung tàn, tàn nhẫn đơn giản đơn nữa.
Mà là bệnh tâm thần!
Một tên sát nhân cuồng ma chân chính!
- Hắn không có khả năng là Từ Lạc.
Hiện tại Tuyết Vân Nghê càng ngày càng hoài nghi gia hỏa trước mặt không giống Từ Lạc lắm.
Từ Lạc không chỉ là trai lơ của Bạch Cốt phu nhân. Lúc ở Tiên Nghệ tiểu trấn, hắn ta bị Khương Sơ Tầm bắt nạt, bị cưỡng hôn ép vào bức tường, sợ đến mức không biết làm sao.
Đánh chết Tuyết Vân Nghê cũng không tin, một tên mặt trắng ăn cơm mềm lại là bệnh tâm thần sát nhân cuồng ma.
Chờ chút!
Hắn ngưng tụ thành khiếu cung thứ bảy, còn tế ra nhiều âm nguyên hồn đỉnh như vậy làm gì?
Chẳng lẽ hắn sử dụng để khôi phục pháp lực?
Không đến mức đó chứ?
Âm nguyên của một hồn đỉnh đủ để cho hắn khôi phục pháp lực, vốn không cần thiết phải tế ra nhiều hồn đỉnh như vậy.
- Không đúng! Hắn... Hắn...
Tuyết Vân Nghê tập trung nhìn vào, nhất thời trợn mắt há hốc mồm.
Nàng phát hiện, hắn đang mở khiếu huyệt.
Đúng vậy!
Chính là đang mở ra khiếu huyệt!
Điều này... sao có thể!
Quả thật Tuyết Vân Nghê không thể tin vào hai mắt của mình.
- Tiểu tử!! Đầu óc ngươi có bệnh?
Lục Mao Cương Thi cũng phát hiện Từ Lạc đang mở ra khiếu huyệt, hắn nghẹn họng nhìn trân trối.
Quả thật Từ Lạc đang mở khiếu huyệt.
Dù hắn đã ngưng tụ ra khiếu cung thứ bảy, cũng đã miễn cưỡng đứng cách đó hai mét.
Nhưng cũng chỉ như vậy.
Nếu như muốn lên đỉnh tháp, chỉ sợ rất khó.
Cho dù có leo lên đỉnh tháp, sợ rằng cũng không thể đứng vững.
Dưới loại tình huống này, chỉ có một cách.
Đó chính là tăng tu vi, ngưng tụ khiếu cung thứ tám.
Chỉ có Pháp Thân đủ mạnh mới có thể chống đỡ uy thế khủng bố của Kim Tự Tháp.
Pháp Thân hậu kỳ.
Tam Hoa khiếu cung, lại gọi là Tam Nguyên khiếu cung.
Đạo thứ bảy là Tinh Nguyên khiếu cung.
Đạo thứ tám, Khí Nguyên khiếu cung.
Khí nguyên chính là nguyên khí, là tiên thiên nguyên khí.
Nếu như là khiếu cung khác, Từ Lạc còn không dám lỗ mãng như vậy, gánh vác uy thế Kim Tự Tháp trực tiếp mở khiếu cung.
Sở dĩ dám làm như vậy.
Bởi vù tu luyện Đãng Ma Huyết Kinh lâu như vậy, khí huyết tràn đầy, nguyên khí tràn đầy.
Thứ hai, cũng là quan trọng nhất, trong cơ thể hắn ta có Hắc Liên đạo củng, ẩn chứa Tam Muội Chân Hỏa, tam muội không phải thứ gì khác, chính là tinh khí thần.
Cho nên toàn thân liên quan đến tinh khí thần, khiếu huyệt thông suốt đã sớm được Tam Muội Chân Hỏa rèn luyện bảy tám phần, khai thông như chẻ tre, mọi việc đều thuận lợi.
Cộng thêm Thái Âm Quỳ Diệp, cùng với tam kim trân bảo, còn có tám mươi mốt âm nguyên trong hồn đỉnh.
Từ Lạc có lòng tin trong khoảng thời gian ngắn mở ra càng nhiều khiếu huyệt, trực tiếp ngưng tụ khiếu cung thứ tám cũng không phải không có khả năng.
Bảy ngàn một trăm ba mươi ba đạo...
Bảy ngàn hai trăm sáu mươi đạo...
Bành! Bành! Bành!
Từng cái khiếu huyệt liên tiếp mở ra.
Tĩnh lặng!
Yên tĩnh như tờ.
Kết giới thượng cổ, không tiếng động, chỉ có gió cát đầy trời gào thét.
Cho dù là thiên kiêu kiệt xuất nổi tiếng trên Kim Tự Tháp.
Hay là đại tu sĩ Trúc Cơ phương xa.
Vào lúc này, toàn bộ đều trừng mắt, há miệng, nhìn quanh, cứ nhìn như vậy.
Quên mất thời gian.
Cũng quên mất hô hấp.
Như thấy thần linh xuất hiện.
Chính xác mà nói, bọn họ tận mắt nhìn thấy còn rung động hơn nữa.
Mặc kệ là tu sĩ Tiên đạo hay tu sĩ Ma đạo.
Đầu óc đều trống rỗng.
Cần dùng pháp lực của bản thân không ngừng mài giũa khiếu huyệt mới có thể mở ra.
Còn cần lượng lớn thời gian để tích lũy.
Tu sĩ bình thường rèn luyện mười ngày nửa tháng cũng không thể mở ra một cái khiếu huyệt. Nhất là đến Tam Hoa khiếu cung Pháp Thân hậu kỳ còn liên lụy tinh khí thần. Mỗi khi mở ra một cái khiếu huyệt đều cần cẩn thận từng li từng tí, cẩn thận lại cẩn thận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận