Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 799 - Từ trên trời giáng xuống, tay không hái hoa



Chương 799 - Từ trên trời giáng xuống, tay không hái hoa




Nhưng thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, trước bọn họ còn hai người nữa, là Thuỷ Vân công tử của Ly Giao thế gia và Tuyết Vân Nghê.
Nhìn chung, không mấy ai có thể leo lên Lâm Lang Sơn. Thuỷ Vân công tử và Tuyết Vân Nghê được coi như là nhóm đầu. Lục Trường Thiên, Diệp Lăng Phong, Đoan Mộc Phong, Khương Long Võ và Ba Tiêu tiên tử thuộc nhóm thứ hai. Các thiên thiêu tuấn kiệt mới mở được gần hai nghìn khiếu huyệt của tiểu môn phái thế gia như Hạ Diệu Linh thuộc đội thứ ba. Còn bọn người Tư Linh Vũ, Vạn Vân Phi là nhóm thứ tư.
Đúng lúc này, có một hoà thượng béo, mặt mũi bóng loáng, tai to mặt lớn, cười tít mắt leo lên Lâm Lang Sơn. Tên này đi một bước lắc lư ba bước, rẽ trái quặt phải, từng bước bộ pháp huyền diệu, cứ lắc lư như vậy tới nhóm thứ hai.
Rất nhiều người biết hắn, Bất Tứ hoà thượng của Thái Âm Tự Xích Luyện Tông.
- Hắc hắc hắc!
Bất Tứ hoà thượng khoác một chiếc cà sa loé lên phù văn huyết sắc, hắn khom người, chắp tay, mắt híp thành một đường thẳng, cười đùa tí tửng với đám thiên kiêu tuấn kiệt nhóm thứ hai:
- Các vị đạo hữu, đã nhường đã nhường! Hắc hắc hắc!
Không ai để ý hắn, thiên kiêu Tiên Đạo thì xem thường, bên Ma Đạo cũng coi khinh, ngay cả đồng môn ở Xích Luyện Tông cũng lười liếc hắn một cái.
Thái Âm Tự đơn truyền đời đời, từ Thái Âm yêu tăng, truyền tới Thực Nhân lão phương trượng, Bích Nhãn đại hoà thượng, cuối cùng đến đời Bất Tứ tiểu hoà thượng.
Các đời đều có chung một đặc điểm là, đánh không chết, nhai không nát, diệt không xong, chỗ nào có náo nhiệt là có mặt chỗ đấy, thừa dịp ngươi gặp nạn thì giết ngươi, rảnh rỗi thích hạ bẫy, ăn vạ người khác và vân vân, gọi là [1]gậy quấn phân heo.
- Hắc hắc! Vân Nghê tiên tử, dạo này vẫn khoẻ chứ?
- A, đây không phải là Thuỷ Vân đại công tử sao? Tiểu tăng bái kiến ngài.
Tuyết Vân Nghê giả điếc không nghe thấy, Thuỷ Vân công tử liếc hắn một cái, cười không nói.
Bất chợt, đám người phát hiện ra gì đó, nhìn xuống chân núi, thấy một vị thiếu niên, người mặc khôi giáp nhung trang, áo choàng đỏ tươi, toả ra ánh sáng lung linh, bộ dáng uy phong lẫm liệt, bước thẳng lên Lâm Lang Sơn.
Đầu tiên vượt qua đội thứ tư, rồi đến đội thứ ba, đi tới đội thứ hai chỗ Lục Trường Thiên và Diệp Lăng Phong, chưa dừng chân ở đội thứ nhất Thuỷ Vân công tử và Tuyết Vân Nghê, khi đi xa đám người hơn một trượng mới dừng lại.
- Tiểu hầu gia!
Thuỷ Vân công tử nhìn thiếu niên trước mặt chằm chằm, nói:
- Rốt cuộc ngươi cũng chịu hiện thân.
- Tiên Linh Hoa… Sắp nở.
Tuy dáng vẻ tiểu hầu gia là thiếu niên, nhưng lại như ông cụ non, giương mắt nhìn Tiên Linh Hoa ở Tiên Linh Đài trên đỉnh núi một chút, khẽ lắc đầu, rồi nói với Tuyết Vân Nghê:
- Vân Nghê tiên tử, đã lâu không gặp.
Tuyết Vân Nghê gật đầu, ý đáp lại.

Trên Lâm Lang Sơn, Tiên Linh Hoa đang dần nở, Tiên Linh Chi Khí ngập trời càng nồng đậm hơn, sinh cơ bừng bừng ngày một thịnh.
Thiên kiêu tuấn kiệt nhóm thứ tư và cả nhóm thứ ba đã bỏ cuộc, chỉ còn nhóm thứ nhất và thứ hai vẫn đuổi theo nhau, cạnh tranh khốc liệt, tất cả mọi người đều biết, thời gian không còn nhiều.
Tiểu hầu gia một mình một ngựa, dẫn đầu, Thuỷ Vân công tử và Tuyết Vân Nghê theo sát phía sau. Ba người này đã mở được hơn ba nghìn sáu trăm khiếu huyệt, vượt qua Thiên Cổ Nhân Long Sơn mà vô số thiên kiêu không theo kịp, chưa Trúc Cơ nhưng đã nhập siêu phàm, chính là nhân trung long phượng xưa nay không có đương thời.
Thuỷ Vân công tử đã mở được bốn nghìn hai trăm khiếu huyệt, tiểu hầu gia ở phía trước còn lợi hại hơi, mở ra bốn nghìn năm trăm đạo.
Liên quan tới khiếu huyệt pháp thân, cửu cửu khiếu huyệt, pháp thân hoá chuyển. Tám trăm mốt đạo là nhất chuyển, nghìn tám trăm nhị chuyển, hai nghìn bảy trăm đạo là tam chuyển, ba nghìn sáu trăm tứ chuyển. Sau tứ chuyển chính là toà Thiên Cổ Nhân Long Sơn kia.
Thuỷ Vân công tử đã mở ra bốn nghìn hai trăm đạo, mặc dù đã vượt qua Nhân Long Sơn, nhưng còn chưa ngũ chuyển viên mãn. Tiểu hầu gia mở được bốn nghìn năm trăm đạo, có nghĩa khiếu huyệt pháp thân đã ngũ chuyển đại viên mãn.
- Hừ! Chỉ là Thiên Cổ Nhân Long Sơn mà thôi! Các ngươi cho rằng chẳng ai qua được mình ở thời này à?
Diệp Lăng Phong đạp mạnh một bước, Sất Trá Kim Lôi cuồn cuộn, ba nghìn chín trăm chín mươi chín khiếu huyệt mở ra.
- Hừ hừ!
Mặt Lục Trường Thiên dữ tợn, cầm Huyết Tuyền Ma Nhãn Phệ Huyết Phiên, khẽ lắc mình, mở ra hơn năm nghìn khiếu huyệt, khiến Bất Tứ hoà thượng bên cạnh giật mình kêu lên, Thuỷ Vân công tử và Tuyết Vân Nghê phía trước cũng kinh ngạc, mắt tiểu hầu gia sáng như đuốc, nhìn ra gì đó, nói:
- Là huyết khiếu!
Nghe thấy hai chữ này, những người khác tế thần thức ra dò xét, quả nhiên, đúng là huyết khiếu.
Thực ra, Lục Trường Thiên mới chỉ mở được hai nghìn bảy trăm khiếu huyệt, hơn hai nghìn còn lại đều là huyết khiếu.
Mọi người đều biết, huyết khiếu không phải là khiếu bình thường, mà là lợi dụng huyết phù, tế luyện pháp thân, tạo ra khiết huyệt, gọi là ma nhãn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận