Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 418 - Hoàng Cân Lực Sĩ



Chương 418 - Hoàng Cân Lực Sĩ




Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, mọi người căn bản không thể tin được.
Cho dù giờ phút này tận mắt nhìn thấy cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Cái này... cái này... Cái này...
Hồng Đại Sơn hít sâu một hơi, vẫn không cách nào kìm nén nội tâm run rẩy. Hắn biết sự tồn tại của Ma đạo tặc tử kia cực kỳ khủng bố. Bởi vì biết cho nên mới ngăn cản Vạn Vân Phi.
Nhìn những tu sĩ chảy máu thất hồn lạc phách. Hồng Đại Sơn lúc này mới ý thức được, Ma đạo tặc tử quả thật đáng sợ hơn nhiều so với tưởng tượng.
Đây chính là hơn một trăm vị cao thủ Pháp Thân, bọn họ liên thủ vây quét, cho dù là tiền bối Trúc Cơ đại tu sĩ sợ rằng cũng chỉ có thể chịu đòn.
Tên Ma đạo kia, chỉ là Pháp Thân tầng năm, tại sao thực lực của hắn lại khủng bố như thế!
Bên cạnh.
Sắc mặt Vạn Vân Phi tái nhợt, không còn ngạo khí lúc trước. Hắn cũng rất may mắn, vừa rồi Hồng Đại Sơn ngăn cản mình, nếu không hậu quả cực kỳ đáng sợ.
- Tu sĩ Ma đạo thật đáng sợ!
Trong lúc này.
Tư Linh Vũ không tiếp tục phá giải cấm chế thiên nhiên, mà nhíu mày, nhìn chăm chú vào khoảng không.
Nàng ta đã từng gặp qua tu sĩ Ma đạo.
Không chỉ gặp qua mấy người, còn quen biết vài người.
Nàng cũng biết, tu sĩ Ma đạo tu luyện tốc độ nhanh, hơn nữa thủ đoạn quỷ dị, pháp môn cường đại, nếu như Pháp Thân tu luyện đặc thù, Pháp Thân vừa mở, có thể so với yêu ma quỷ quái.
Có thể nói.
Khoác lên mình một đống sát hỏa hừng hực.
Mang theo khói đen ngập trời.
Một mảng lông trắng bay ra.
Pháp Thân uy thế bộc phát, ma lãng ngập trời, cho dù tu sĩ Pháp Thân đại viên mãn cũng không chịu được.
Tu sĩ Ma đạo bí ẩn kỳ quái như vậy, nàng chưa từng nghe qua
Trong ấn tượng của nàng.
Cho dù thiên kiêu chi tử Kim Hà Tông có tiên thiên pháp tướng, pháp tướng uy lực cũng không khủng bố như vậy.
**
**
**
**
- Bệnh cũ của ta lại tái phát rồi!
Sau khi rời khỏi sơn cốc.
Từ Lạc lau mặt, lại dịch dung.
Nhìn không có người đuổi theo, lúc này mới chậm rãi thở dài một hơi.
- Ở đây là Tiểu Kim Câu, không phải địa bàn của Xích Luyện Tông. Ta không thể tiếp tục càn quét như vậy nữa!
- Cũng kỳ quái, ta nuôi dưỡng thành tật xấu nhìn thấy đồ vật là muốn cướp như vậy từ khi nào!
Lúc vừa tới.
Từ Lạc không ngừng cảnh báo bản thân, đến Lão Kim Câu nhất định phải cẩn thận, cẩn thận, cẩn thận, ổn định. Dù sao tu sĩ Lão Kim Câu lần này đến đều là cao thủ hai đạo Tiên Ma, trong đó không thiếu đại tu Trúc Cơ, một khi vô ý, nói không chừng ngay cả cơ hội chạy về thế giới tận thế cũng không có.
Kết quả là.
Đi vào sơn cốc, nhìn thấy nhiều Tiểu Kim Quả như vậy.
Trong đầu Từ Lạc tràn đầy ý nghĩ cướp đoạt, nguy hiểm cái gì đó, hoàn toàn vứt ra sau đầu.
Mặc dù Thiên Ma Pháp Thân của hắn rất cường đại.
Đãng Ma Kiếm Kinh đánh đâu thắng đó không gì cản nổi.
Nhưng cũng có ngoại lệ.
Tu vi của hắn là khiếu cung tầng năm, trước khi Thiên Ma Pháp Thân có thành tựu to lớn. Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy quá hao tổn pháp lực, không thể tùy tâm sở dục thi triển. Chỉ có thể ở thời khắc mấu chốt cho đối phương một kích trí mạng.
- Tu sĩ Lão Kim Câu, mỗi người đều là cáo già!
Vừa mới lọt vào hơn một trăm tu sĩ vây công, pháp môn kiếm quyết bao phủ trời đất như mưa to gió lớn, đánh hắn không có sức hoàn thủ. Càng quan trọng hơn là những tu sĩ kia vừa nhìn đã biết là lão gia hỏa tu luyện mấy chục năm, thậm chí hơn trăm năm.
Pháp lực trong cơ thể, ai cũng hùng hậu hơn người khác, pháp môn tu luyện cũng đều mạnh, pháp khí trong tay, pháp y trên người đều là mặt hàng đỉnh cấp.
Nếu gặp vài ba người, Từ Lạc đều có lòng tin chém giết bọn họ, nhưng đối mặt với hơn một trăm cao thủ Pháp Thân, Từ Lạc căn bản không dám hoàn thủ.
Pháp lực trong người không cho phép hắn đánh lâu dài.
Chỉ có thể dùng thiên phú thân pháp để chống đỡ công kích đầy trời. Chỉ trong chốc lát, pháp lực đã cạn kiệt.
- Xem ra, mấy ngày này, ta hơi phiêu!
Khi Thiên Ma Pháp Thân càng mạnh mẽ, cùng với không ngừng lĩnh ngộ Đãng Ma Kiếm Kinh. Từ Lạc cảm thấy tâm trạng của mình cũng dần dần thay đổi, lấy cảnh giới Pháp Thân có thể đi ngang qua vô địch, chỉ cần không gặp Trúc Cơ đại tu sĩ thì không có nguy hiểm gì.
Bây giờ nghĩ đến, mình quả thật quá phiêu.
Hơn nữa, còn không phải là phiêu bình thường.
Đây là đạo lý lần đầu tiên khi hắn bị hơn một trăm vị tu sĩ vây quét, cũng sâu sắc thể hội hơn người.
Hắn tế ra một cái hồn đỉnh, khôi phục pháp lực.
Nhìn vào túi trữ vật, lấy ra một Tiểu Kim Quả, móc ra một viên vẩy vẩy, một ngụm nuốt xuống, hương vị ngọt ngào ngon miệng, cũng có thể cảm nhận rõ ràng trong Tiểu Kim Quả ẩn chứa sinh cơ nồng đậm.
- Thứ tốt!
- Không hổ là Tiểu Kim Quả còn tươi!
Tiểu Kim Quả chưởng quầy béo tìm được, không biết xảy ra sai lầm gì, nho nhỏ gầy gò như quả táo, sinh cơ trôi đi hơn phân nửa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận