Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 219 - Ăn cơm mềm nhất, bán lãng phong tao nhất



Chương 219 - Ăn cơm mềm nhất, bán lãng phong tao nhất




Mười sáu đại hán vạm vỡ đều rất cường tráng, chỉ có cánh tay, toàn thân trên dưới khắc đầy phù văn màu máu.
Kiệu hoa cực lớn nhìn như một tòa cung điện bạch ngọc xây thành, lấp lánh lưu quang, hiển lộ vẻ quý phái.
Mười sáu vị đại hán vạm vỡ nâng kiệu hoa đáp xuống cửa Thanh U động, từ bên trong đi ra một nam tử.
Dung mạo tuấn mỹ như yêu, đôi mắt như sao sáng.
Một bộ bạch y, mái tóc dài đen như mực rũ xuống phía sau.
Hắn cầm một chiếc quạt ngọc lưu quang trong tay, khóe miệng treo nụ cười mê người, không phải Lã Phi Dương thì là ai.
Bên cạnh, Từ Lạc trợn mắt há hốc mồm.
- Lạc tử! Ha ha ha ha! Tiểu tử ngươi quả nhiên khó lường! Ta biết đám phản đồ Kim Hà Tông như chúng ta, nếu chỉ có hai người có thể sống sót đến Xích Luyện Tông, thì một người trong số đó tuyệt đối là ta, một người khác cũng chính là ngươi! Ha ha ha! Thật sự là nhớ chết ta mà!
Sau đó Lã Phi Dương đi tới ôm Từ Lạc.
- Khá lắm! Lạc tử! Hơn một năm không gặp, sao ngươi lại trở nên trắng trẻo như vậy, khuôn mặt nhỏ cũng đẹp hơn trước kia nhiều, cũng nhanh chóng đuổi kịp ta rồi.
...
Lã Phi Dương biến hóa cực kỳ lớn.
Nói đơn giản một chút.
Trước kia, Lã Phi Dương thường xuyên vênh váo, đẹp trai thì đẹp trai, chẳng qua chỉ là loại khí chất đẹp trai, thậm chí còn có ba phần bỉ ổi và ba phần hèn mọn, bốn phần còn lại là đuổi ti khí.
Hiện tại, Lã Phi Dương cảm giác giống như một lớp vàng, phong độ nhẹ nhàng, khí độ bất phàm, người không biết còn tưởng rằng là công tử văn nhã gì đó.
Gia hỏa này chỉnh hình.
Mười sáu đại hán vạm vỡ nâng kiệu hoa ngọc cung, muốn bựa bao nhiêu có bựa bao nhiêu, sợ người khác không biết hắn là thủ lĩnh trai lơ dưới trướng Hoa Chu mỗ mỗ, xa xỉ.
Ban đêm.
Hai người uống thoải mái.
Lần này nhìn thấy Lã Phi Dương, trong lòng Từ Lạc cũng vô cùng vui mừng, là vui mừng từ tận đáy lòng.
Hắn ta ở Kim Hà Tông không có nhiều bằng hữu, Lã Phi Dương là bằng hữu tốt nhất.
Năm đó hai người đều là tạp dịch của Kim Hà Tông, hơn nữa ở cùng một gian phòng năm năm, xem như cùng chung hoạn nạn, cùng nhau bị đánh, cùng đánh người khác, từ đêm trước khi phản bội Kim Hà Tông trốn đi, hai người còn hợp lực giết chết một đệ tử ngoại môn thường xuyên ức hiếp bọn họ.
Đã từng.
Từ Lạc gặp nạn, Lã Phi Dương nghĩa khí nghĩa khí ra mặt, kết quả bị đánh gần chết.
Sau đó, Lã Phi Dương gặp nạn, Từ Lạc ra mặt giúp đỡ cũng bị đánh không nhẹ.
Hắn có khó khăn, chủ yếu là vì kiếm tài nguyên đắc tội với người khác.
Lã Phi Dương khó khăn, phần lớn đều là câu dẫn đạo lữ của người khác.
Mặc kệ như thế nào, hai người cũng là huynh đệ sinh tử với nhau.
Lã Phi Dương là ngụy linh căn, chưa từng hút qua một ngụm linh khí ở Kim Hà Tông, tu vi hoàn toàn dựa vào đan dược, cắn đan dược đều dựa vào gương mặt của hắn, thường xuyên phân cho Từ Lạc một ít đan dược.
- Ta nói Phi Dương, ngươi làm trai lơ thế nào.
Hoa Chu mỗ mỗ là nhà giàu nổi danh ở Lão Hòe Lĩnh, lúc trước hắn cùng Lý Đại Quang đi lên chủ phong của Hoa Chu mỗ mỗ tìm Lã Phi Dương, trên núi đều là trai lơ của Hoa Chu mỗ mỗ, từng người da bọc xương, đi đường đều phiêu đãng như cô hồn dã quỷ.
Khiến cho Từ Lạc kinh ngạc chính là, tiểu tử này khí huyết tràn đầy, tinh nguyên đầy, sắc mặt đỏ hồng, không phải là bộ dáng bị vắt qua, ngược lại càng giống như vắt ngược lại người khác.
- Ngươi cũng không nhìn xem huynh đệ ta là ai, trời sinh ta chính là người ăn bát cơm này.
Điểm này.
Từ Lạc không phủ nhận.
Lã Phi Dương là nguyên liệu trời sinh ăn mềm cơm, tiểu tử này lập chí chính muốn ăn mềm nhất, liếm nữ nhân mạnh nhất, bán lãng phong tao nhất.
Hơn nữa tên này vì ăn mềm cơm nên chưa học pháp môn hộ đạo, nhưng cầm kỳ thư họa lại tinh thông, một đám tiểu mê muội liên tục thét chói tai, không phục không được.
- Lạc tử, ta nghe Lý Đại Quang nói, tiểu tử ngươi bây giờ tu vi là Hóa Khí tầng bảy, rất lợi hại! Nghe nói, đang ăn cơm mềm của Đại Hà mỗ mỗ? Không phải! Đại Hà mỗ mỗ chính là kẻ hung ác nổi tiếng ở Lão Hòe Lĩnh, khổ người lớn bằng hai ta cộng lại... Thân thể của ngươi có chịu được không?
...
- Khà khà khà!
Lã Phi Dương cười phá lên đầy thần bí:
- Ngươi có biết người huynh đệ của ngươi có tu vi gì không?
- Tu vi gì?
Nhìn Lã Phi Dương, ý niệm trong đầu khẽ động, pháp quang hộ thể diễn hóa ra, khiến Từ Lạc kinh ngạc chính là Lã Phi Dương đã Hóa Khí tầng sáu:
- Huynh đệ ta không kém ngươi bao nhiêu chứ? Ha ha ha!
Từ Lạc thật sự kinh ngạc.
Hắn dựa lưng vào thế giới tận thế, lương thực vô hạn, cho đến trước đó không lâu mới bước vào cảnh giới Pháp Thân.
Phải biết rằng thời điểm hai người ở Kim Hà Tông, tuy tu vi của Lã Phi Dương cao hơn hắn một tầng, nhưng cũng chỉ là Dưỡng Khí tầng bốn mà thôi, tới Xích Luyện tông cũng hơn một năm, Lã Phi Dương dựa vào ăn cơm mềm, đã đột phá tới Hóa Khí tầng sáu?



Bạn cần đăng nhập để bình luận