Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 85 - Tặc không đi mình không, Ma không lưu người! (2)



Chương 85 - Tặc không đi mình không, Ma không lưu người! (2)




Từ Lạc mắt điếc tai ngơ, đi tới dưới Thái Âm Quỳ Thụ, hai tay ôm chặt, đột nhiên dùng sức.
Răng rắc!
Thái Âm Quỳ Thụ nhúc nhích một chút.
- Thằng nhóc con! Ngươi dám!
Có lẽ phát hiện Từ Lạc muốn nhổ cây, tiếng Âm Nha đắc ý lập tức phẫn nộ:
- Tiểu tử không biết sống chết! Ngươi con mẹ nó thật tham lam! Dừng tay! Dừng tay cho lão tổ!
Từ Lạc thúc giục pháp lực, dùng sức nhổ Thái Âm Quỳ Thụ, tuy Thái Âm Quỳ Thụ hơi lay động nhưng chỉ lay động một chút thôi, hắn dùng hết sức bú sữa mẹ cũng không thể rút ra được.
Sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu sưu
Lại tế ra mười lá cờ đen bằng xương trắng, hóa thành mười luồng khói đen cuốn lấy ba tầng ngoài của Thái Âm Quỳ Thụ.
- Lên cho ta!
Rặc rặc! Rặc rặc! Rặc rặc rặc!
Rễ Thái Âm Quỳ Thụ bị rút ra từ trong đất bùn.
- Thằng nhóc đáng ghét, lão tổ đã cho ngươi ở chỗ này tu luyện, ngươi con mẹ nó còn định nhổ đi Thái Âm Quỳ Thụ của lão tổ, ngươi thật sự nghĩ lão tổ không làm gì được ngươi sao?
Ầm ầm ——
Đại mộ truyền đến tiếng vang oanh minh, ngay sau đó lắc lư dữ dội.
Bành một tiếng, cửa mộ giống như bị một cỗ lực lượng mở ra, hắc phong mãnh liệt mênh mông cuồn cuộn quét sạch lấy lông trắng đầy trời gào thét mà tới.
Từ Lạc lập tức đốt lên u đăng bao phủ bản thân, tiếp tục nhổ cây!
Răng rắc! Răng rắc!
Khi những rễ cây bị rút ra, Thái Âm Quỳ Thụ cũng càng ngày càng lay động mạnh hơn.
- Nhãi con! Ngươi chỉ mới là tu vi Hóa Khí tầng bảy, một chút pháp lực, lão tổ xem ngươi có thể chống được bao lâu!
Hắc phong giống như biển gầm, từng đợt cao hơn, pháp lực trong cơ thể Từ Lạc đã không còn thừa bao nhiêu, hắn cong ngón tay búng ra, tế ra Sát Hỏa Hồn đỉnh.
Hồn đỉnh lơ lửng trên đỉnh đầu, lúc xoay tròn, tinh hoa âm nguyên tinh thuần no đủ bên trong hóa thành bảy đạo sương mù nối liền cùng thất khiếu, đột nhiên hút vào, tinh hoa âm nguyên cuồn cuộn tiến vào thể nội hóa thành pháp lực.
- Ngươi... Thằng nhóc con! Ngươi con mẹ nó... Vậy mà khiêng một cái hồn đỉnh tràn đầy âm nguyên tinh hoa như vậy, ngươi mẹ nó... Thật sự khiến lão tổ mở rộng tầm mắt a!
Pháp lực khô kiệt, tùy thời bổ sung.
Đây là chuyện mà bất kỳ một vị tu sĩ nào cũng biết.
Nhưng mà.
Bình thường tất cả mọi người đều dùng đan dược để khôi phục pháp lực.
Chưa từng có ai giống như Từ Lạc, mang theo bên người một hồn đỉnh, hơn nữa bên trong chứa đầy âm nguyên tinh hoa, cứ như vậy trực tiếp bồi bổ.
Âm nguyên tinh hoa là cái gì, đây là tư lương.
Hơn nữa còn là nguyên vật liệu lương thực.
Dưới tình huống bình thường, không có người sẽ như thế tiến bổ nguyên tài liệu, bởi vì quá lãng phí, nếu luyện thành đan dược mà nói, giá trị càng lớn cũng cao hơn.
Đương nhiên.
Đây chỉ là đối với tu sĩ ma đạo khác.
Đối với loại chó nhà giàu chân đạp tận thế như Từ Lạc, dựa vào tư lương vô hạn mà nói, có tiền có thể ngang tàng như vậy!
Lãng phí hay không lãng phí gì đó.
Không tồn tại!
- Đi ra cho lão tử!
Từ Lạc nổi giận gầm lên một tiếng, dưới sự hiệp trợ của mười đạo Âm Linh, cuối cùng cũng nhổ tận gốc Thái Âm Quỳ Thụ.
- Thằng nhóc!!!! Để Thái Âm Quỳ Thụ lại cho lão tổ! Nếu không lão tổ xé xác ngươi ra!
- Tiểu tử, cúi chào ngài! Ha ha ——
Sưu!
Biến mất rồi.
Cứ như vậy biến mất tại chỗ, chỉ có tiếng cười gian âm trầm dữ tợn không ngừng quanh quẩn trong đại mộ.
- Tiểu tử, thằng nhóc con?
- Người đâu? Con mẹ nó ngươi đâu rồi?
- Sao ngươi lại biến mất?
- Người đâu?
Nhìn Từ Lạc biến mất vô tung vô ảnh, nhìn mộ thất trống rỗng, Âm Nha triệt để mộng bức.
Ước chừng qua thật lâu, Âm Nha phẫn nộ gào thét:
- Ranh con! Ngươi chết không yên lành a——
Sưu!
Không hiểu sao.
Từ Lạc lại đột nhiên xuất hiện.
Sau khi xuất hiện, không nói hai lời, trực tiếp chạy ra bên ngoài đại mộ.
Hắn muốn Thái Âm Quỳ Thụ.
Một cây Quỷ Hồn Phiên trên đỉnh Đại Mộ sơn kia, hắn càng tha thiết ước mơ.
Dù sao... cũng đã đến rồi!
Cả tòa đại mộ nhìn như một ngọn núi cao.
Núi cũng không cao, núi cũng không lớn, nửa hình tròn, giống như một cái mai rùa to lớn.
Trên đỉnh núi, Quỳ Âm lão ma sớm đã hóa thành thây khô đang ngồi xếp bằng, thi thể màu nâu đen khô quắt cứng ngắc, trên người mọc đầy lông trắng giống như tro bụi.
Cây Quỷ Hồn Phiên trước người như lá cờ cắm ở đó, bất kể là cột xương hay là hồn phiên, cũng mọc đầy lông trắng.
Đúng ra mà nói, cả tòa đại mộ khắp nơi đều là lông trắng, giống như bọc lấy một tầng tuyết trắng dày đặc.
Quỷ dị chính là, những nơi khác đều là hắc phong gào thét, quét sạch lông trắng bay múa đầy trời.
Đỉnh núi lại không có bất cứ hắc phong nào, lông trắng khắp núi vẫn không nhúc nhích.
Ở dưới chân núi.
Cũng có thể nhìn thấy rõ ràng hai cỗ thi thể mọc đầy lông trắng.
Từ Lạc từng nghe Liễu Khinh Nhu nói qua, tòa đại mộ này, do năm vị lão gia phát hiện, trong đó hai vị lão gia không chịu nổi tịch mịch, muốn lên núi cướp lấy Quỷ Hồn Phiên, kết quả vừa mới leo lên, chưa đi được mấy bước, còn chưa kịp chạy xuống, tinh nguyên đã tiêu hao hết, chết bất đắc kỳ tử.



Bạn cần đăng nhập để bình luận