Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 802 - Từ trên trời giáng xuống, tay không hái hoa (4)



Chương 802 - Từ trên trời giáng xuống, tay không hái hoa (4)




- Nhìn đi… Hắn không xuất hiện… Có lẽ chết thật rồi.
Trong lòng Tuyết Vân Nghê vẫn mong chờ, từ lúc Lâm Lang Động Thiên mở ra, nàng đã vậy.
Thành thực mà nói, nàng vừa mong được thấy Từ Lạc khi Lâm Lang Động Thiên mở ra, vừa không muốn nhìn thấy.
Nàng chờ mong là vì muốn biết Từ Lạc còn sống hay đã chết, chỉ vậy thôi.
Không muốn nhìn thấy là vì nàng biết, chỉ cần hắn xuất hiện, hôm nay chắc chắn sẽ phải chết.
Nhìn Tiên Linh Hoa đã nở được chín phần, nỗi mong chờ trong lòng cũng tiêu tán dần.
- Vân Nghê tiên tử… Ngươi đang tìm cái gì? Có phải ngươi đang tìm kiếm Thiên Ma Từ Lạc?
Lúc này, Bất Tứ hoà thượng ghé đầu lại gần, nghiêm túc hỏi:
- Hôm nay, Thiên Ma Từ Lạc có đến không?
Tuyết Vân Nghê không đáp, nếu có thể, nàng cũng muốn biết đáp án của câu này.
Ba Tiêu tiên tử ở bên lại cười nhạt:
- Tuyết Vân Nghê, ta đang không biết sao nay ngươi lại thất thần như thế, hoá ra là đang chờ tên tình nhân họ Từ kia à? Buồn cười quá, có khi nào ngươi cho rằng hắn sẽ đến? Nếu tới, chẳng phải vạn huyết khiếu như Lục Trường Thiên sẽ bị người khác nhìn ra? Còn Thiên Ma Pháp Thân, đúng là trò hề mà, ha ha ha.
Ba Tiêu tiên tử còn đang cười nhạo, thoáng chốc, tiếng cười im bặt.
Chỉ thấy một bóng người, từ trên trời giáng xuống Tiên Linh Đài trên đỉnh Lâm Lang Sơn.
Là một lão giả, thân áo bào đen, quấn rất kín, từ từ rơi xuống trên Tiên Linh Đài.
- Đây… Cái quỷ gì đây?
Tất cả mọi người trợn tròn mắt, không biết lão giả thần bí này xuất hiện từ đâu.
Từ xưa đến nay, mỗi lần Lâm Lang Động Thiên mở ra, tất cả các thiên kiêu đều leo từ chân núi.
Đó chẳng phải quy tắc gì, cũng không phải tất cả đều là người thành thực, mà là chỉ có leo từng bước lên, mới có thể ổn định, phòng bạo thể.
Không ai giáng xuống như thế, bởi một khi thân thể không chịu được sinh cơ như liệt hoả hừng hực ngập trời kia, lập tức bạo thể chết, không chạy được.
Ôi! Đến cùng là thần thánh phương nào lớn mật như vậy? Không biết! Chẳng ai biết cả.
Quả nhiên, còn chưa tới gần Tiên Linh Hoa, thân thể lão giả mặc hắc bào kia đã bắt đầu vặn vẹo do bị sinh cơ ngập trời đốt, khuôn mặt già đầt nếp nhăn biến thành trắng nõn thanh tú, dung nhan tuấn mỹ không tỳ vết trong thoáng chốc.
- Trời ạ!
Nhìn khuôn mặt vừa quen vừa lạ kia, Tuyết Vân Nghê kích động, trái tim như sắp ngừng đập, thốt lên theo bản năng:
- Từ Lạc!
- Ôi trời ơi!
Bất Tứ hoà thượng cũng kích động đỏ mặt, toàn thân run lên, lắp bắp:
- Phật, Phật Chủ ở trên, tên này… Con mẹ nói tới thật!
Người có tên, cây có bóng. Cái tên Từ Lạc này đã truyền đi khắp thiên hạ từ lâu, vạn khiếu chủng sát hoả, pháp thân hoá Thiên Ma, mọi người đều biết.
- Là tiểu ca ca! Từ Lạc tiểu ca ca!
Ở cửa động thiên, Kiếm Linh Nhi phấn khởi khoa tay múa chân, nhảy nhót, hô:
- Tiểu ca ca tới thật rồi!
Khi thấy Từ Lạc, Bạch Cốt phu nhân đứng bật dậy, khó tin nhìn chằm chằm:
- Hay cho tên Từ Lạc! Đúng là ngươi khiến bản phu nhân được mở mang tầm mắt!
Khương Sơ Tầm cũng ngẩn người, đôi mắt sáng lên, nói từng chữ:
- Tiểu Từ Lạc dám đến Lâm Lang Động Thiên thật, không hổ là tiếu lang quân của ta!
Vụt vụt vụt!
Các lão tổ của Xích Luyện Tông, Kim Hà Tông, Vân Tiêu Tông, Lưu Vân Kiếm Phái và các đại thế gia môn phái khác đang xếp bằng, toạ trấn ở cửa động thiên, khi thấy Từ Lạc xuất hiện, đều đứng bật dậy, khiếp sợ nhìn lại, như gặp quỷ.
Giữa không trung, đầu Từ Lạc chúc xuống, dựng ngược người, lơ lửng, đón nhận tiên linh sinh cơ đầy trời, định tay không hái hoa.
Hắn khẽ lắc mình, toàn thân bùng lên tử u hoả, khói đen cuồn cuộn, huyết vụ đỏ tươi mù mịt, tro trắng tung bay.
U hoả cháy như ma diễm cuồn cuộn, đốt sinh cơ ngập trời, phát ra những tiếng rít như quỷ khóc ma gào không dứt. Khói đen mịt mùi, che khuất Sất Trá Kim Lôi của Diệp Lăng Phong, Bạch Hồng Quán Nhật trên đỉnh đầu Hoa Đông Phong, che cả ánh sáng trên người tất cả các thiên kiêu cự tử, như mây đen áp đỉnh, càng giống một dải thiên hà tối tăm.
Huyết vụ đỏ tươi, sóng cả mãnh liệt như huyết hải sôi trào, gió lớn mang theo tro trắng, bay khắp nơi.
Tro trắng phiêu linh như tuyết rơi ngập trời, đi qua nơi nào, thôn nguyên đoạt thọ, đất hoá cát, hoa cỏ khô héo nơi đó, như Tử Thần Chi Tuyết rơi trong Sinh Mệnh Chi Hoả, phát ra những tiếng lép bép giòn vang.
- U hoả đốt thương khung, khói đen che nhật nguyệt, sát khí tận mây xanh, tro trắng bay ngập trời… Thiên Ma hoành hành thế gian…
- Trời ạ! Đây… Đây… Là thật!
- Vạn khiếu chủng sát hoả, pháp thân hoá Thiên Ma!
- Ai nói tiểu tử này không tu luyện Thiên Ma Pháp Thân! Con mẹ nó, đây chính là Thượng Cổ Cấm Kỵ, Thiên Ma Pháp Thân trong truyền thuyết!
Các lão tổ ở cửa động thiên đều điên rồi, gầm thét, rống giận.
Đặc biệt là đám lão tổ Tiên Đạo Kim Hà Hà Tông, kích động phẫn nộ, hai mắt đỏ ngầu, bởi trước đây họ vẫn nghĩ Từ Lạc mở huyết khiếu, đến giờ tận mắt nhìn thấy, mới biết, mình đã bị mấy tên già âm hiểm hèn hạ Xích Luyện Tông lừa!



Bạn cần đăng nhập để bình luận