Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 217 - Phong hoa tuyết nguyệt (2)



Chương 217 - Phong hoa tuyết nguyệt (2)




Âm Thần xuất khiếu, hồn du thiên địa, tụ thành hình, tản mạn thành khí, thiên biến vạn hóa, thần niệm cường đại cách mười dặm đã có thể cách không giết chết ngươi.
Thậm chí không cần ra tay, trực tiếp nhập mộng của ngươi, rút thần hồn của ngươi trong mộng ra, hơi động một chút sẽ khiến ngươi trở thành thực vật.
Thử hỏi ai dám không sợ!
- Tiểu Lạc, ngươi cũng đừng để ở trong lòng quá nhiều, kỳ thật... Nói ra cũng không phải là chuyện gì lớn, cho dù Thần miếu có ba vị trưởng lão trở về, bọn họ muốn động cũng phải suy nghĩ đến tiềm lực của ngươi. Vì hai tên thiên tài, đắc tội với một vị Âm Thần sơn quân tương lai, rốt cuộc có đáng giá hay không.
Tần lão vuốt râu, cười nói:
- Hơn nữa, ngoại trừ Thần miếu còn có Hắc Linh Sơn, Ẩn Quỷ Sơn, nói không chừng Thần miếu không động tới ngươi, còn có thể sẽ kéo ngươi gia nhập Thần miếu, nếu như ngươi gia nhập Hắc Linh sơn hoặc là Ẩn Quỷ Sơn, khi đó... Thần miếu hối hận cũng không kịp.
- Ồ? Thật sao? Đây là chuyện tốt...
...
...
Tí Hộ Sở vô cùng bình tĩnh.
Tu sĩ Thần miếu trốn ở trong Thượng Thanh Viên như lâm đại địch, không dám thò đầu ra.
Vệ đội thần thánh cũng không dám thở mạnh, nhất là người tận mắt nhìn thấy Từ Lạc ba chưởng đánh Lục Kiếm Minh hấp hối, đều chấn động đến mức không dám nói gì. Từ Lạc trong mắt bọn họ chính là quái vật kinh khủng nhất.
- Nghe nói bạn trai ngươi chỉ dùng bốn năm ngắn ngủi đã tu luyện đến cảnh giới Tụ Ý đại thành, a, hắn tu luyện như thế nào?
Vân Uyển.
Nhiễm Thu Chi ôm hai tay đi qua đi lại, từ sau khi biết được Từ Lạc là cảnh giới Tụ Ý đại thành, toàn thân nàng đều không khỏe, thậm chí có cảm giác hoài nghi nhân sinh.
Nàng là như thế.
Ngu Yến Thanh càng như thế.
Toàn bộ Tí Hộ Sở, chỉ có một mình nàng biết, Từ Lạc bắt đầu tiếp xúc Thần đạo, hoàn toàn không có thời gian bốn năm năm, chỉ có một năm!
Đúng vậy, một năm.
Nàng nhớ rất rõ, một năm trước chính nàng cầm bút tích tu luyện của mình giao cho Từ Lạc, sau đó... Lần sau nhìn thấy hắn, đã là Ngưng Thần đại viên mãn.
Sau đó nữa... Đó là Tụ Ý đại thành của hiện tại.
Lại nghĩ tới chính mình, tu luyện gần mười năm, hiện tại chỉ mới Ngưng Thần đại thành, thậm chí nếu như không có chỉ điểm của Từ Lạc, cho đến bây giờ vẫn là Ngưng Thần tiểu thành.
Đều là người, chênh lệch giữa hai bên lớn như vậy sao?
Lần đầu tiên.
Ngu Yến Thanh có cảm giác tự ti sâu sắc, lòng tự trọng càng bị đả kích trầm trọng.
- Yến Thanh, ta có còn là tỷ muội tốt của ngươi hay không?
- Hả?
Ngu Yến Thanh mờ mịt nhìn nàng.
- Hừ! Ngươi tìm một bạn trai lợi hại như vậy, vậy mà không nói cho ta biết?
...
Bạn trai sao?
Ngu Yến Thanh hơi lắc đầu, chuyện này nàng cũng không biết nên giải thích như thế nào.
- Bạn trai của ngươi lợi hại như vậy, bây giờ danh xứng với thực là người đứng đầu tu sĩ đời thứ hai, sau này rất có thể sẽ trở thành vị Âm Thần Sơn Quân thứ năm ở Vân Châu chúng ta, đến lúc đó... Ngươi chẳng phải là sẽ trở thành Sơn Quân phu nhân sao?
- Ngươi suy nghĩ nhiều...
Ngay khi hai người đang nhàn rỗi nói chuyện, một giọng nói truyền đến:
- Sao thế, hai vị mỹ nữ đang nói chuyện?
Thấy Từ Lạc bước vào, vẻ mặt Nhiễm Thu Chi hơi thay đổi, trong lòng có chút sợ hãi, cũng không dám nói gì thêm.
- Sắc trời không còn sớm, đi tắm rửa...
- A?
Ngu Yến Thanh còn chưa kịp phản ứng đã bị Từ Lạc ôm lấy:
- Nhiễm đại tiểu thư, ta và Yến Thanh đi trên giường nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt, ngươi cứ tự tiện.
Từ Lạc ôm Ngu Yến Thanh đi vào trong phòng, vừa đi vừa lắc, chỉ để lại Nhiễm Thu Chi một mình ở bên ngoài chịu gió thổi, loáng thoáng nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người, dường như muốn thử trang phục thỏ, trang phục y tá, trang phục nữ hầu, trang phục giáng sinh, trang phục hiện đại...
Nhiễm Thu Chi kinh ngạc, thật sự kinh ngạc. Trong ấn tượng của nàng, khuê mật tốt nhà mình luôn là người cao lạnh, từ khi nào trở nên phóng khoáng như vậy?
Sau đó là nàng giật mình, dường như nghe được âm thanh không thể miêu tả truyền vào tai, Nhiễm Thu Chi đỏ mặt chạy ra ngoài.
- Hay cho ngươi! Không nghĩ tới dưới bề ngoài lãnh diễm của ngươi lại giấu một thần hồn phóng đãng! Hừ hừ! Lát nữa ta tìm ngươi tính sổ!
...
...
Thế giới tận thế tốt lắm.
Tốt ở chỗ có thể ăn chơi đàng điếm, phóng thích bản thân.
Tốt ở chỗ có một tri kỷ cùng điên cuồng cùng ngươi.
Từ Lạc trước khi chưa đầu thai, hắn đã từng có rất nhiều nguyện vọng...
Thế nhưng những nguyện vọng này đều thực hiện trong tận thế.
Nhưng mà, hắn phải quay về tu hành giới một chuyến.
Từ Lạc là một tu sĩ Ma đạo thích học tập, càng là một người theo đuổi tiến bộ.
Cho nên, một khoảng thời gian ngắn liền quay về cuộc sống tu luyện buồn tẻ.
Đi đến tiểu trấn trong sơn cốc gần Xích Luyện Tông một chuyến.
Trong tiểu trấn có rất nhiều cửa hàng, trong đó có một Kỳ Bảo Trai.
Sau khi mua một cái Sát Hỏa Hồn Đỉnh từ cửa hàng này, Từ Lạc xem như đã quen biết chưởng quầy mập, thỉnh thoảng sẽ mang một ít đồ vật không thể lộ ra ánh sáng cho hắn thanh lý giúp.



Bạn cần đăng nhập để bình luận