Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 643 - Ngươi chính là người có thiên mệnh (2)



Chương 643 - Ngươi chính là người có thiên mệnh (2)




Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Âm Nha, trong lòng Từ Lạc lập tức lạnh lẽo. Mặc dù trước đó hắn hoài nghi Âm Nha có thể xem mình thành người có thiên mệnh. Nhưng cũng chỉ là hoài nghi mà thôi, căn bản không nghĩ tới tên này lại chơi thật.
- Không phải! Con mẹ nó, ngươi nhìn lão tử giống người có thiên mệnh hay sao?
Âm Nha lại chớp đôi mắt xanh vô tội, rất nghiêm túc đánh giá Từ Lạc trên dưới:
- Lão tổ mặc kệ nhìn ngang hay nhìn dọc đều thấy ngươi là người có thiên mệnh.
Dừng lại một chút lại tiếp tục nói:
- Tiểu tử ngươi tu luyện gân cốt da ba đạo, trực tiếp lột da hơn mười lần, không phải người có thiên mệnh thì là gì?
- Tiểu tử ngươi còn dùng một chút tài nguyên rác rưởi không đáng tiền lại có thể ngưng luyện Thiên Ma khiếu cung, không phải người có thiên mệnh thì là gì?
- Con bà ngươi tu luyện thế như chẻ tre, trong thời gian mấy năm ngắn ngủi đã mở ra vạn khiếu, dựng thập cung. Cho dù là tổ khiếu, tổ cung cũng bị tiểu tử luyện thành trong thời gian ngắn, không phải người có thiên mệnh thì là gì?
- Lại nhìn dáng vẻ của tiểu tử ngươi, tuấn mỹ vô khuyết, tuyệt thế vô song, còn có bản thể siêu phàm thoát tục, tiên khí phiêu dật, thần hồn càng thánh khiết, có thể xưng là thiên dung, là long phượng trong loài người, nếu như tiểu tử ngươi không phải người có thiên mệnh. Trong thiên hạ này từ xưa đến nay, thử hỏi ai còn gánh nổi hai chữ thiên mệnh?
Từ Lạc nghiêm túc nghe Âm Nha nói như vậy, không biết có phải vì Âm Nha khen quá nghiêm túc, quá chân thành hay không, hắn có cảm giác mình bị thuyết phục, trong chớp mắt Từ Lạc đã thật sự cảm thấy mình là người có thiên mệnh.
Cẩn thận suy nghĩ lại.
Dường như... Đúng là có chuyện như vậy.
Chẳng lẽ...
Bản thân mình thật sự là người có thiên mệnh?
Vô nghĩa!
Từ Lạc lắc đầu, kéo bản thân trở về hiện thực, hắn biết rõ sở dĩ thần hồn của mình thuần khiết, tư chất thân thể siêu phàm. Nguyên nhân căn bản là trong cơ thể mình có một viên Hắc Liên đạo chủng ẩn chứa Tam Muội Chân Hỏa. Nó hoàn toàn không có bất kỳ quan hệ gì với thiên mệnh kia, còn không lọt qua nổi vòng gửi xe.
Đúng lúc này.
Âm Nha đứng trên Ma Hồn Phiên đột nhiên cười to.
Cười rất âm u, cũng cười như bệnh tâm thần.
- Ta nói tiểu tử... Ha ha, ngươi... Ngươi sẽ không... Thật sự cho rằng bản thân là người có thiên mệnh chứ? Ha ha, cười chết lão tổ! Ngươi... Ngươi thật tin sao?
- ...
Từ Lạc đột nhiên ý thức được mình bị Âm Nha súc sinh này đùa bỡn.
- Ai nha nha... Không được, cười chết lão tổ... Thật là cười chết người... Buồn cười ...
Âm Nha cười không thẳng nổi eo, cười một hồi lâu mới dừng lại, run rẩy tạp mao trên người, hắng giọng một cái:
- Tiểu tử, lão tổ hỏi ngươi, ai nói cho ngươi biết, chỉ có người có thiên mệnh mới có thể tu luyện Thiên Ma Pháp Thân?
- Một vài lão tiền bối.
- Ừm, khặc khặc khặc, chỉ sống mấy năm, ngay cả chó mèo cũng dám tự xưng là lão tiền bối. Già bao nhiêu? Vượt qua Đại Thọ Kiếp chưa? Cho dù là vương bát ngàn năm, trong mắt lão tổ cũng chỉ là đứa trẻ con mà thôi. Sau này đừng nghe những tên tiểu tử tự cho là đúng kia nói bậy. Bọn chúng chỉ là tiểu lâu la không biết trời cao đất rộng mà thôi. Theo lời tiểu tử ngươi nói, là văn hóa không cao, thấy không nhiều, nhìn không sâu, lông cũng không mọc đủ, cái gì cũng không phải!
...
- Đời này lão tổ phiền nhất chính là những người lấy bản thân làm gương mở miệng là thiên mệnh, ngậm miệng là thiên mệnh, những người thật sự gặp được mấy người có thiên mệnh?
Âm Nha ngẩng đầu, khí thế tăng cao, giống như một lão phu tử trên biết thiên mệnh dưới biết địa lý, bao quát cả Từ Lạc, nói:
- Nói cho tiểu tử ngươi biết, tương lai ngươi nghe thấy ai treo hai chữ thiên mệnh ở bên miệng thì tránh hắn ra xa một chút. Đời này không có tiền đồ gì!
Từ Lạc hỏi một vấn đề hắn tương đối nghi ngờ:
- Rốt cuộc vấn đề gì là thiên mệnh?
- Cái gì là thiên mệnh? Hừ! Cổ kim thiên hạ, cho tới bây giờ không có cái gọi là thiên mệnh rác rưởi, cái gọi là thiên mệnh cũng chỉ là một số người vô năng bịa đặt ra để lừa mình dối người mà thôi. Bản thân mình không làm được, người khác làm được thì nói cái gì mà thiên mệnh sở quy!
- Cái gì mà chỉ người có thiên mệnh mới có thể tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, nực cười!
- Tiểu tể tử, hôm nay lão tổ nói cho ngươi biết, ngươi nghe rõ đây.
Âm Nha ngạo nghễ nói:
- Không phải chỉ người có thiên mệnh mới có thể tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, mà là luyện thành Thiên Ma Pháp Thân, ngươi chính là người có thiên mệnh!
- Đúng vậy.
- Chỉ cần ngươi luyện thành Thiên Ma Pháp Thân, ngươi sẽ trở thành người mang thiên mệnh trong mắt người trong thiên hạ!
Nương nương thần bí nói, chỉ người có thiên mệnh mới có thể đúc thành căn cơ đại đạo Thiên Ma.
Âm Nha nói chỉ cần đúc thành căn cơ đại đạo Thiên Ma thì ngươi chính là người có thiên mệnh.
Từ Lạc không biết ai trong số bọn họ nói mới là thật.



Bạn cần đăng nhập để bình luận