Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 259 - Đánh không lại thì gia nhập



Chương 259 - Đánh không lại thì gia nhập




Từ Lạc càng đánh càng kinh ngạc, càng đánh nội tâm càng hoảng hốt.
Mặc dù hắn ở trong Nguyên Linh Cốc đã mở ra gần ngàn khiếu huyệt, hiện tại đã đúc thành Thiên Ma khiếu cung thứ hai.
Nhưng Thiên Ma khiếu cung thứ hai và khiếu huyệt mới nối liền với nhau mà thôi, không có trồng sát hỏa, cũng không có tế luyện qua.
Khiếu cung trống trải.
Khai khiếu mà không luyện cũng uổng công.
Hiện tại hắn chỉ dùng tu vi Pháp Thân tầng một để đối phó với Pháp Thân tầng năm của Tuyết Vân Nghê. Nếu không phải tu luyện chính là Thiên Ma Pháp Thân, lại có pháp môn thần tuyền hộ đạo, cộng thêm trận kỳ lược trận, sợ rằng hắn đã sớm bị Tuyết Vân Nghê giết chết tại chỗ.
- Bức tiên đồ của nàng ta là cái gì?
Từ Lạc nhìn bức họa của Tuyết Vân Nghê, không cách nào phá hư phòng ngự của nàng.
Điều khiến cho hắn cảm thấy hoảng sợ nhất chính là, tiên đồ không ngừng có ánh sáng màu đỏ huyền diệu, cũng không biết là sức mạnh quỷ dị gì, làm cho tâm thần của hắn càng ngày càng mê loạn, ý thức càng ngày càng hoảng hốt, tinh thần bắt đầu tan rã.
- Ta tu luyện Thần đạo, tinh thần cường đại, cũng có chút không chịu nổi uy thế của bức họa. Nếu không có tu luyện Thần đạo, hiện tại cỏ trên mộ ta đã cao hơn đầu người.
Làm sao bây giờ?
Trong lúc nhất thời Từ Lạc tiến thoái lưỡng nan.
Bởi vì hắn phát hiện nữ nhân này không thể động đậy, tu vi chênh lệch quá lớn, Tuyết Vân Nghê lại có tiên đồ bảo hộ nên không phá được phòng ngự.
Đối diện.
Tuyết Vân Nghê thân khoác một đạo bạch chủng.
Lụa trắng như một con thương long màu bạc xoay tròn trên người nàng, trấn áp mười tám trận kỳ hình thành Quỷ Thần Bàn Sơn Tử Môn Trận.
Tiên đồ phía trên đỉnh đầu không ngừng diễn biến, có vô số ánh sáng màu hồng huyền diệu, chiếu rọi cả hòn đảo hoang vu giống như tiên cảnh.
Trong lòng Từ Lạc càng đánh càng không yên, Tuyết Vân Nghê cũng tương tự như vậy.
Gương mặt xinh đẹp của nàng ngày càng trắng bệch, khí sắc ngày càng khó nhìn, pháp lực cũng càng yếu ớt.
- Thật đáng sợ! Mặc dù hắn chỉ có tu vi Pháp Thân tầng hai, nhưng tu vi một nửa còn phù phiếm, hẳn là còn chưa kịp luyện hóa. Điều này có nghĩa hắn chỉ có thực lực Pháp Thân tầng một…
Tuyết Vân Nghê quả thật không chịu nổi. Đánh tới bây giờ thậm chí bắt đầu cảm thấy hoài nghi nhân sinh.
Ở trong nội môn Xích Luyện Tông.
Cảnh giới Pháp Thân.
Dưới năm tầng, nàng vô địch.
Trên năm tầng, nàng không sợ.
Bây giờ.
Nhưng lại bị một tu sĩ Pháp Thân tầng một áp chế không còn sức hoàn thủ, chỉ có thể dựa vào tiên đồ của mình miễn cưỡng duy trì.
- Rốt cuộc hắn tu luyện Pháp Thân gì? Tại sao lại khủng bố như thế!
- Thần thức của hắn sao có thể mạnh mẽ như vậy, lại có thể khống chế mười tám trận kỳ.
- Còn có từng đạo thần quang ở mi tâm của hắn là cái quỷ gì!
Lần đầu tiên.
Tuyết Vân Nghê cảm thấy mình vô tri lại nhỏ bé. Nàng chưa từng nghĩ tới có một ngày mình sẽ bị một tu sĩ mới vào Pháp Thân ép chật vật như vậy.
- Ta sắp không được rồi...
Mặc dù pháp lực trong cơ thể Tuyết Vân Nghê còn lại không nhiều, nhưng nàng có Sinh Cơ Ngọc Dịch, cũng không lo lắng vấn đề pháp lực, đây cũng là nguyên nhân khiến nàng không sợ Từ Lạc đánh tiêu hao chiến với mình.
Điều thực sự làm cho nàng cảm thấy suy yếu chính là tinh thần.
Tuyết Vân Nghê không biết đối phương dùng pháp môn gì. Nàng cảm giác một cỗ lực lượng tinh thần tràn ngập đất trời từ bốn phương tám hướng quấn lấy mình, không ngừng ăn mòn tâm thần. Bây giờ tâm thần đã sắp thất thủ.
Tâm thần càng ngày càng loạn.
Không!
Không phải loạn.
Mà là tứ tán.
Tinh thần bắt đầu rối loạn, ý thức cũng dần mơ hồ.
Cả người nóng rực, miệng lưỡi khô khốc.
Ta chỉ dùng tâm thần mê loạn của ngươi.
Ngươi vậy mà mê hoặc tâm thần của ta.
- Làm sao đây...
Tuyết Vân Nghê cũng không biết phải làm sao bây giờ.
- Không được rồi...
Nàng cảm thấy tâm thần của mình gần như sắp thất thủ. Nàng có thể ngăn pháp môn Ma đạo của Từ Lạc, nhưng không ngăn được pháp môn Thần đạo.
Tâm thần trăm ngàn lỗ thủng, sắp sụp đổ.
- Khốn kiếp!
Tuyết Vân Nghê hít sâu một hơi, gầm lên một tiếng, bức họa tiên đồ trên đầu bộc phát ra hào quang chói mắt, kèm theo là uy lực bành trướng, bành một tiếng, chấn Từ Lạc bay ngược ra ngoài.
Phù một tiếng.
Tuyết Vân Nghê co quắp trên mặt đất, tế ra bình bạch ngọc, uống Sinh Cơ Ngọc Dịch, đáng tiếc không có tác dụng, Sinh Cơ Ngọc Dịch chỉ có thể làm cho Pháp Thân của nàng tạm thời khôi phục sinh cơ, nhưng không thể làm cho tinh thần hư thoát khôi phục lại. Huống chi, vấn đề hiện tại nàng đã không phải là tinh thần hư thoát hay không hư thoát, mà là một vấn đề mê hoặc hay không mê hoặc.
Toàn bộ hòn đảo trong mắt nàng đã bắt đầu xoay tròn, nhắm mắt lại, thậm chí còn cảm thấy quay cuồng.
Phía xa xa.
Từ Lạc cũng ngồi dưới đất.
Âm nguyên tinh hoa trong sáu hồn đỉnh bị hắn hút hết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận