Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 470 - Có phải người hay không? (2)



Chương 470 - Có phải người hay không? (2)




Ở Xích Luyện Tông, có thể luyện đến tầng mười tám trọng đã có thể đếm trên đầu ngón tay.
Về phần tàng hai mươi bảy trọng, càng ít ỏi không mấy.
Trong ấn tượng của hắn chỉ có một vài Trúc Cơ lão tổ tu luyện mấy trăm năm mới có thực lực cỡ này.
Bây giờ.
Chỉ có tu sĩ Pháp Thân tầng sáu đã tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy, điều này có khả năng không?
Những người khác đều cực kỳ hoài nghi, đặc biệt là Kiếm Thập Thất, cảm thấy đây là việc không có khả năng.
Từ Lạc không để ý đến những người khác. Hắn vẫy tay, bỏ túi trữ vật của La Ưng và thi thể của bảy tám vị tu sĩ vào trong túi.
- Có phải là ngươi hay không!
Ánh mắt Tuyết Vân Nghê vẫn luôn khóa chặt Từ Lạc.
Lúc ở hoang nguyên hỗn chiến, nàng tận mắt nhìn thấy, trên người vị tu sĩ đồng đạo kia có đốt u hỏa, bốc khói đen, hoài nghi có thể chính là người mà mình vẫn luôn tìm kiếm.
Nhưng cũng chỉ là hoài nghi mà thôi.
Lúc đó tình huống quá phức tạp, không chỉ có nàng đang chạy trối chết, vị tu sĩ đồng đạo kia tế ra Đãng Ma Kiếm Kinh tầng hai mươi bảy xong, cũng biến mất vô ảnh vô tung.
Thời gian quá gấp gáp, không thể phân biệt cẩn thận.
Lúc này.
Nàng nhìn chằm chằm Từ Lạc, càng nhìn nội tâm càng hoài nghi mãnh liệt.
Ở Ma đạo Xích Luyện Tông, Pháp Thân có hỏa diễm bốc lên, mặc dù tu sĩ bốc khói đen không tính là nhiều, nhưng cũng không tính là ít.
Giống như Quỷ Sát Pháp Thân đại danh đỉnh đỉnh, Pháp Thân vừa mở ra, cả người bốc lên sát hỏa khói đen.
Ngoài ra, chỉ cần dùng pháp môn Âm Quỷ tôi luyện, bao gồm cả pháp khí đều có loại cờ trận như lão giả trọc đầu này. Đó là Âm Quỷ trận kỳ. Sau khi lấy ra cũng đốt lửa toàn thân, bốc khói đen.
Nhưng mà.
Như ngọn lửa trên người Từ Lạc đốt lên, tiếng rít chói tai liên tục, giống như quỷ khóc sói gào, thực sự hiếm thấy.
Còn có khói đen quay cuồng, tràn ngập tà ác che khuất bầu trời, càng ít hơn.
Tuyết Vân Nghê nhớ rất rõ ràng.
Trong đăng môn đại điển, Pháp Thân vừa mở ra đã bốc cháy, cũng phát ra tiếng gầm chói tai như quỷ khóc sói gào, khói đen lăn lộn tràn ngập, rất khoa trương.
Những năm gần đây nàng vẫn luôn tìm kiếm kẻ hãm hại mình, còn suýt nữa đã giết mình.
Tu sĩ Pháp Thân có sát hỏa, khói đen thấy được không ít.
Nhưng mà, tiếng rít sát hỏa vang lên, gào khóc thảm thiết như quỷ khóc, khói đen tràn ngập, che khuất mặt trời, cho tới nay, chỉ nhìn thấy một người.
Chính là Từ Lạc trước mắt.
Quan trọng nhất là.
Người trong đăng môn đại điển suýt nữa giết nàng, Pháp Thân vừa mở ra đã có sát khí ngút trời.
Trước mắt cũng có sát khí ngút trời.
Tuyết Vân Nghê càng nhìn càng cảm thấy người này rất có thể chính là kẻ mà mình vẫn luôn tìm kiếm.
- Rốt cuộc có phải ngươi hay không!
Giọng nói ung dung truyền đến, Từ Lạc nở nụ cười âm hiểm:
- Tiên tử, là có ý gì?
- Hơn một năm trước, đăng môn đại điển!
- Đại điển đăng môn? Ha ha! Đời này của ta chỉ tham gia đăng môn đại điển một lần. Nhưng đó là chuyện của hơn mười năm trước!
Tuyết Vân Nghê không tiếp tục hỏi tiếp.
Trong lòng không dám xác định.
Chẳng lẽ mình nhận sai rồi?
Có lẽ... Có lẽ...
Nàng còn nhớ rõ kẻ bắt nạt mình trong đăng môn đại điển. Kẻ đó chỉ vừa bước vào cảnh giới Pháp Thân.
Chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi, hắn không thể nào tu luyện nhanh như vậy, bước vào Pháp Thân tầng sáu chứ?
Còn pháp khí và hai mươi bốn trận kỳ cùng với kim giáp cự nhân.
Người trước mắt dùng chính là một thanh pháp kiếm bạch cốt, vả lại còn tu luyện Đãng Ma Kiếm Kinh đến tầng hai mươi bảy.
Bắt nạt mình, cho dù là thiên mệnh chi tử trong truyền thuyết cũng tuyệt đối không thể trong thời gian một năm ngắn ngủi mà tu luyện đến tầng hai mươi bảy chứ?
Nghĩ đến đây.
Tuyết Vân Nghê cảm thấy hẳn là mình nhận nhầm người.
Hắn lắc đầu.
Vẻ mặt nàng có phần mất mát.
...
Trong phòng.
Từ Lạc nhìn gốc cây, trong lòng cảm thấy nghi hoặc.
Hắn vốn dĩ cho rằng sinh cơ linh khí trong gốc cây đến từ bốn gốc Kim Ngọc Nhân Sâm.
Nhưng mà.
Hiện tại bốn gốc Kim Ngọc Nhân Sâm đã bị thu hoạch, sinh cơ linh khí không những không biến mất mà ngược lại càng thêm nồng đậm.
Đây là tình huống gì?
Nếu như sinh cơ linh khí cũng không phải đến từ bốn gốc Kim Ngọc Nhân Sâm.
Còn có thể là cái gì?
Chẳng lẽ bên trong gốc cây còn có bảo bối gì đó?
Vừa rồi mọi người chỉ lo tranh đoạt bốn gốc Kim Ngọc Nhân Sâm. Lúc này bình tĩnh lại đều nhao nhao cảm nhận được điều không thích hợp. Tất cả đều nhìn về phía rừng cây, dường như cũng ý thức được bức tường cây có khả năng còn có bảo bối.
Không chút do dự.
Tuyết Vân Nghê lại xung phong lần nữa.
Bất Tứ hòa thượng, lão giả đầu trọc, Hoa Nam Đình, Kiếm Thập Thất theo sát phía sau.
Tất cả mọi người đều biết.
Nếu sinh cơ linh khí không phải tới từ bốn gốc Kim Ngọc Nhân Sâm, như vậy sâu trong bức tường tất nhiên còn có báu vật.



Bạn cần đăng nhập để bình luận