Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 607 - Tuyết Vân Nghê sụp đổ (2)



Chương 607 - Tuyết Vân Nghê sụp đổ (2)




Đáng chết!
Không phải là Kiếm Linh Nhi truyền ra ngoài đấy chứ?
- Vân Nghê tiên tử!
Vèo!
Một bóng máu chợt xông ra.
Là một vị nam tử.
Nam tử anh tư kiên cường, trong tay cầm một cây Huyết Vân Phiên, chính là Lục Trường Thiên.
Lục Trường Thiên là một trong phần lớn người ngưỡng mộ Tuyết Vân Nghê.
Vẫn luôn muốn kết thành tiên duyên đạo lữ.
Chẳng qua.
Hắn còn nhỏ tuổi, xuất đạo tương đối muộn.
Cho dù tu vi cũng có chênh lệch với Khương Long Võ, Kiếm Thập Thất...
Nhưng.
Hiện tại khác biệt.
Hiện tại dưới sự giúp đỡ hết sức của phụ mẫu, hắn đã luyện hóa thành Bách Khiếu Huyết Sát Hỏa Vân Phiên.
Tay cầm pháp khí cường đại như thế, chớ nói những thiên kiêu tuấn kiệt Khương Long Võ, cho dù là đại tu Trúc Cơ, Lục Trường Thiên cũng không để vào mắt chút nào.
Nhưng mà.
Lúc này, hắn vốn không có tâm tình diễu võ dương oai trước mặt đám người Khương Long Võ, chỉ muốn hỏi rõ ràng Tuyết Vân Nghê có hợp đạo với người khác trong đăng môn đại điển hay không.
- Ngươi!
Có lẽ là chuyện này đả kích hắn cực kỳ nặng. Lục Trường Thiên âm u giận dữ nhìn Tuyết Vân Nghê, trầm giọng chất vấn:
- Có thật ngươi hợp đạo với người khác trong đăng môn đại điển hay không?
Lúc Lục Trường Thiên hỏi những lời này, Khương Long Võ, Kiếm Thập Thất cùng với phần lớn thiên kiêu kiệt xuất có mặt đều nhìn về phía Tuyết Vân Nghê. Hiển nhiên, bọn họ một đường đuổi tới nơi này cũng muốn biết rốt cuộc lời đồn này là thật hay giả.
Gương mặt thanh mỹ của Tuyết Vân Nghê chẳng có cảm xúc. Đôi mắt đẹp cũng lạnh như băng sương, nàng liếc nhìn Lục Trường Thiên, lạnh nhạt nói:
- Ta có hợp đạo hay không, thì làm sao?
- Tuyết Vân Nghê! Ngươi chắc chắn hiểu rõ tình ý của Lục Trường Thiên ta đối với ngươi!
Lục Trường Thiên vốn là người trời sinh cuồng ngạo, hiện tại luyện thành Bách Khiếu Huyết Sát Hỏa Vân Phiên càng ngạo nghễ ngút trời, hận không thể ngửa mặt lên trời, không đặt bất kỳ người nào vào mắt, dùng tư thái chất vấn nói:
- Ta hỏi thêm một lần nữa. Lúc ở đại điển đại điển, rốt cuộc ngươi có hợp đạo với người khác hay không?
- A!
Nhìn Lục Trường Thiên không đặt ai vào mắt, cao ngạo như thiên là lão đại, hắn là lão nhị, Tuyết Vân Nghê đột nhiên cười, là bị tức cười.
Có đôi khi nàng thật sự không thể hiểu nổi, loại tiểu gia hỏa chưa mọc đủ lông như Lục Trường Thiên, ỷ vào trưởng bối gia tộc luyện chế một pháp khí cường đại, rốt cuộc có gì để cuồng, có gì để kiêu ngạo.
- Thật thú vị!
Tuyết Vân Nghê vốn định bỏ đi tìm kiếm Kiếm Linh Nhi hỏi tội, hiện tại nàng thay đổi chủ ý.
Nhất là nhìn phần lớn thiên tài kiệt xuất như Kiếm Thập Thất, Lý Kiếm Kiệt đều nhìn chằm chằm vào mình, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Tuyết Vân Nghê biết bọn họ muốn biết gì.
Nàng cũng lười che giấu, hơi mở đôi mắt thanh tịnh, dùng một loại ánh mắt khinh miệt lần lượt nhìn qua đám người Khương Long Võ, nói:
- Nếu các ngươi đã muốn biết như vậy, vậy thì hôm nay ta đích thân nói cho các ngươi biết là được rồi.
- Không sai!
- Năm đó ở đăng môn đại điển, ta cướp được Nguyên Âm Châu. Hắn cướp được Nguyên Dương Châu, hai người chúng ta lần đầu gặp mặt nhau đã trực tiếp âm dương hợp đạo. Hơn nữa còn là ta chủ động.
- Các ngươi không nghe sai, là ta chủ động!
- Có thể nói cho các ngươi biết, sau khi hợp đạo, hắn còn muốn giết ta!
- Lúc ở Lão Kim Câu, hắn càng dịch dung giả mạo đi theo ta, cướp đi Kim Ngọc Nhân Sâm, còn muốn ra tay giết ta!
- Thế nào?
- Hiện tại đã biết rồi chứ?
- Các ngươi còn muốn hỏi gì nữa không?
- Ha ha ha...
Tuyết Vân Nghê nở nụ cười.
Như là đang tự giễu, tiếng cười rất phức tạp, lộ ra một loại lửa giận ngập trời, càng nhiều hơn là nghẹn khuất đã lâu.
Chỉ là.
Lời của nàng truyền vào trong tai phần lớn người, lại có thể so với tiếng sấm nổ vang, chấn động khiến mọi người có loại cảm giác trời đất quay cuồng, đầu chóng mặt.
Phải biết Tuyết Vân Nghê là nữ thần hoàn toàn xứng đáng làm nữ thần trong cảm nhận của một tu sĩ trẻ tuổi Xích Luyện Tông.
Khương Long Võ, Kiếm Thập Thất, Lục Trường Thiên các thiên tài kiệt xuất, càng hâm mộ nàng đã lâu, nằm mơ cũng muốn ở cùng một chỗ với Tuyết Vân Nghê.
Nhưng.
Hiện tại.
Nữ thần nói cái gì?
Nàng lại âm dương hợp đạo trong đăng môn đại điển?
Hơn nữa còn là một người xa lạ lần đầu gặp mặt?
Càng khiến người ta không thể tiếp nhận hơn là, còn là nữ thần tự chủ động ôm ấp yêu thương.
Sau khi hợp đạo, tên vương bát đản kia vậy mà... Lại còn năm lần bảy lượt muốn trấn sát nữ thần?
Trời ạ!
Hắn là người sao?
Có lẽ sự thật quá mức bùng nổ, cũng có lẽ không ai nghĩ tới chuyện giết Tuyết Vân Nghê xinh đẹp như tiên nữ. Không chỉ có mỗi Khương Long Võ và phần lớn thiên tài kiệt xuất đứng đó, trợn mắt há mồm. Ngay cả những lão tu sĩ các thế lực khắp nơi trong Huyết Ma Trì đều nhìn nhau, cũng không biết nên nói gì.
Bích Nhãn hòa thượng kinh ngạc nhìn Tuyết Vân Nghê, sờ sờ đầu trọc của mình, lại nhìn về phía Bất Tứ hòa thượng phía sau. Ánh mắt khiếp sợ giống như đang hỏi:
- Thì ra, Vân Nghê tiên tử lại phong tao như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận