Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 759 - Chém giết đánh cướp (2)



Chương 759 - Chém giết đánh cướp (2)




Chương 759: Chém giết đánh cướp (2)
Cũng không ít Ma Tu tạp nham, tế pháp thân kinh khủng như cương thi, lệ quỷ hay yêu quái. Pháp khí trong tay đầy sự quỷ dị, không phải lô đỉnh luyện người, thì cũng là vạc hấp huyết, còn đủ thứ rắn, côn trùng, chuột, kiến.
Đi vào linh điền trồng dược liệu, nơi này có rất nhiều tu sĩ đang tranh đoạt, đám đệ tử môn nhân của Nam Phong Xuyên và đám người lạc đà gia, cũng có vài môn khách của Nam Phong thế gia nhân lúc cháy nhà hôi của.
Từ Lạc bật chế độ không nhận lục thân. Phần lớn tu vi những tu sĩ này đều ở Pháp Thân, cao nhất là đại viên mãn, với thực lực hiện giờ của hắn, chỉ cần một chưởng, có thể giết ngay tại chỗ, không cần tốn nhiều sức.
Một bàn tay quất tới, bốp! Đầu một tu sĩ bay. Một chưởng hạ xống, máu thịt tu sĩ Pháp Thân bắn tung toé.
Tu sĩ Pháp Thân, kể cả có viên mãn hay không, đều không chống được một chiêu, dù là nguỵ tu sĩ Trúc Cơ, cũng tương tự, đơn giản là tác động nhỏ hơn thôi.
Giờ khắc này, hắn là một sát thủ vô tình, ai dám ngăn, hắn giết người đó, phương châm là ai cản thì phải chết!
Chưa đầy một phút, Từ Lạc trấn sát hết hai ba mươi tu sĩ tranh đoạt trong mảnh linh điền này.
Tại nơi thực lực vi tôn, người không hung ác thì không đứng vững được, Từ Lạc không phải người ác độc, nhưng hắn cần những dược liệu này.
Từ lúc bỏ tiên bái ma, hắn đã chôn vùi chút lương tâm không còn nhiều của mình rồi.
Thu sạch đống dược liệu trong linh điền, thi thể đầy đất, túi trữ vật và các loại pháp khí vào túi.
Từ khi bái nhập Ma Đạo Xích Luyện Tông, tự nhiên hình thành một thói quen tốt, là nhặt xác thiểm bao.
Hắn không ăn thịt người, nhưng lại thích luyện chế gân xương da của những tu sĩ Pháp Thân. m Nha hói đầu nói một câu rất đúng, toàn thân tu sĩ Pháp Thân đều là thứ tốt.
Nhảy lên, hắn tới linh điền khác, tiếp tục thu hoạch. Trong khi đó, thần thức vẫn lặng lẽ đi theo đám người Nam Phong Xuyên.

Nam Phong thế gia có một ngọn núi, tên là Kim Bích Sơn.
Bình thường, ngọn núi này được trận pháp riêng bao phủ, còn có rất nhiều cấm chế, chớ nói môn khách không có tư cách vào, cho dù là tử tôn của Nam Phong thế gia, nếu không được phép, cũng không thể tới gần.
Nguyên nhân rất đơn giản, đây là từ đường bái tế tiên tổ Nam Phong gia.
Trong núi là động phủ tu luyện của Nam Phong Cức và hai vị lão thái gia, Bảo khố ở chân núi.
Nhị lão gia chưởng quản bảo khố nhiều năm, có thể tự do ra vào Kim Bích Sơn.
Lúc này, Kim Bích Sơn, bảo khố như địa cung, Nhị lão gia đặt lệnh bài vào một lỗ khảm trên cửa đá, Đại Thiềm lão quỷ và Hợp Hợp lão đạo theo sau.
- Lão nhị! Nhanh lên, ngươi lề mề cái gì?
Nam Phong Xuyên lo đêm dài lắm mộng, không nhịn được thúc giục.
- Ta, Ta… Cố gắng.
Mặt Nhị lão gia trắng bệch, trán đầy mồ hôi, hơi run rẩy kết động pháp quyết.
Tuy hắn đã sớm đầu nhập Nam Phong Xuyên, cũng biết ngày này sẽ đến, nhưng khi Nam Phong Xuyên mang theo nhân mã xông vào nhà cướp bóc đốt giết, trong lòng Nhị lão gia không khỏi lo lắng, hắn càng sợ sệt hơn khi tận mắt nhìn thấy đám người này trấn sát hai vị lão thái gia, thậm chí bắt đầu thấy hối hận.
Dù sao, hắn cũng là tôn tử của Nam Phong thế gia, hai lão thái gia là thân thúc thúc của hắn, toàn bộ Nam Phong thế gia cũng là thân nhân của hắn, giờ chết hết rồi, điều này khiến Nhị lão gia không thể chịu được, lương tâm đạo đức bị đả kích nặng nề.
- Lão nhị, đến cùng có chuyện gì thế?
Thấy Nhị lão gia đứng ở đó mãi, Nam Phong đang định răn dạy, đột nhiên Hợp Hợp lão đạo nói:
- Xuyên lão huynh, ngươi không cần lo lắng, hiện tại Phong Sơn Đại Trận đã mở ra, không ai biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, chúng ta còn nhiều thời gian, không cần sốt ruột, huống chi…
Hợp Hợp lão đạo cầm một hoàng phiên, dáng vẻ hiền lành, hắn vuốt râu, ngửa đầu nhìn vách tường xung quanh:
- Trong bảo khố đầy rẫy cấm chế, một khi tiểu huynh đệ này đánh sai pháp quyết, lập tức phát động cấm chế, đến lúc đó chúng ta sẽ táng thân tại đây.
Dừng một chút, Hợp Hợp lão đạo cười nhìn Nhị lão gia:
- Tiểu lão đệ, không cần gấp, cứ từ từ, bình tĩnh lại.
Nói xong, Hợp Hợp lão đạo đưa tay ra, đầu ngón tau lấp loé tinh quang, chiếu xuống người Nhị lão gia, cười nói:
- Thế nào, thả lỏng hơn chưa?
Nhị lão gia gật đầu, không biết Hợp Hợp lão đạo làm gì, đúng là hắn cảm thấy bớt căng thẳng.
Hít sâu một hơi, tiếp tục đánh ra pháp quyết, cửa đá mở ra, bên trong lại có một cái khác.
Nhị lão gia không hề hoang mang, móc tiếp một lệnh bài, đặt trên lỗ khảm trên cửa, lại bắt đầu đánh pháp quyết.
Có bảy cánh cửa, mỗi cánh đều cần các lệnh bài và pháp quyết khác nhau, như Hợp Hợp lão đạo nói, chỉ cần đánh sai một cái, lập tức phát động cấm chế.
Khi cửa đá thứ sáu sắp mở ra, Nam Phong Xuyên nhìn những người khác một chút:
- Các vị, tới khi vào bảo khố, tạm thời ta sẽ cầm tài nguyên trân bảo bên trong, không có ý kiến gì chứ?



Bạn cần đăng nhập để bình luận