Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 872 - Đại mộng chiếu Thiên Ma (3)



Chương 872 - Đại mộng chiếu Thiên Ma (3)




Từ Lạc không trả lời, nhìn chằm chằm đại một toà đại mộ như núi trước mặt này.
Không biết có phải do ảnh hưởng của tâm lý không, giờ phút này, bất kể nhìn thế nào, hắn cảm thấy đại mộ trước mặt này cực giống với Vô U Sơn trong đại mộng.
Ngay sau đó, hắn nhảy lên, hít sâu một hơi, quát một tiếng, thanh thế âm uy cuồn cuộn chấn bay tầng tro bụi cực dày trên đại mộ, khi hình dáng đại mộ đập vào mắt, trong lòng Từ Lạc nổi sóng.
Trên đại mộ trụi lủi, không có một ngọn cỏ, nhưng hắn nhìn chút là nhận ra, nó giống hệt với Vô U Sơn trong mộng cảnh. Trong mộng, hắn đã sinh sống ở Vô U Sơn rất nhiều năm nên cực kỳ quen thuộc với ngọn núi này.
- Vọng Nguyệt Các!
Khi thấy một toà đình các đã bị tàn phá từ lâu trên đỉnh đại mộ, cả người choáng váng, bởi Vô U Sơn trong mộng cảnh cũng có một Vọng Nguyệt Các.
Theo tro tàn bay đi, bia mộ phía trước cũng dần hiện ra dáng vẻ nguyên bản. Nó là bia tên của núi chứ không phải bia mộ như Từ Lạc lầm tưởng, trên đó còn khắc rõ ba chữ, Vô U Sơn!
Khi bia tên Vô U Sơn xuất hiện, chút hoài nghi sót lại trong lòng, cũng tan thành mây khói.
Đại mộ này là Vô U Sơn! Đại mộng cũng tương ứng với hiện thực! Vì sao ta lại nhìn thấy Vô U Sơn trong đại mộng? Còn nữa, nữ tử thần bí mà ta kết tiên duyên đạo lữ, cùng song tu hợp đạo ở Vô U Sơn chính là Vô U nương nương gì đó ư? Nàng là ai?
Nhớ tới tình cảnh quỷ dị trong đại mộng, Từ Lạc ngẩng đầu nhìn lên. Tro bụi hợp thành một đám trên không như mây đen rất dày, hắn như muốn xác định cái gì đó, hít sâu một hơi, vận pháp lực toàn thân, rống to:
- A!
Oành! Đám tro bụi kia lập tức bị chấn vỡ ra, bay lả tả đầy trời, như mây mù tan đi, trăng sáng lộ ra.
Đáng tiếc mây mù đã tan, trên trời lại không có trăng sáng, chỉ có u hoả ma diễm cháy đầy trời, khói đen tràn ngập, tro tàn bay khắp nơi.
U hoả ma diễn cháy bốc khói đen cuồn cuộn, phảng phất như một Hắc Ám Thiên Hà chiếm cứ thương khung, che khuất bầu trời.
Trong Hắc Ám Thiên Hà, có một cổ quan lơ lửng, u hoả cháy xung quanh, khói đen bốc lên, tro tàn tung tay, ma khí trùng thiên.
- Thiên! Ma! Cổ! Quan!
Từ Lạc gằn từng chữ, giống như đúc. Hắn nhớ rất rõ, trong mộng cảnh, mình và nữ tử thần bí ở tại Vô U Sơn, phía chân trời có một Hắc Ám Thiên Hà, trong đó có một Thiên Ma Cổ Quan lơ lửng.
Lúc đầu, Từ Lạc không rõ, tại sao trong đại mộng, mình lại thấy Vô U Sơn, Thiên Ma Cổ Quan, còn kết song tu đạo lữ, ngày ngày hợp đạo với một nữ tử thần bí.
Về sau, tiến vào mộng cảnh ở Đại Ma Sơn Ma Quật lần nữa, lại thấy nữ tử thần bí ở Vô U Sơn.
Hắn nghĩ nàng chỉ thuần tuý lợi dụng thần hồn cường đại tinh thuần của mình thông qua phương thức thần hợp trong mộng cảnh, nuôi nấng thần hồn của nàng.
Hiện tại hắn mới nhận ra, chuyện không đơn giản như vậy.
Trước đó, Từ Lạc vẫn cho rằng, bản thân vô duyên vô cớ nhảy vào hai cái hố to của nữ tử thần bí trong đại mộng và Âm Nha. Giờ khắc này, nhìn Vô U Đại Mộ, Thiên Ma Cổ Quan lơ lửng trong Hắc Ám Thiên Hà ở trước mặt, Từ Lạc chợt thấy… Không phải mình nhảy vào hai cái hố, mà là một cái hố rất to!
Cùng nhảy vào hai cái hố không liên quan đến nhau thì không đáng sợ, nhưng có liên quan thì cực kỳ đáng sợ rồi, nói đúng ra là hố trong hố.
- Oắt con, ngươi thành thật khai báo, làm sao ngươi biết nơi này là Vô U Sơn?
Âm Nha đứng trên Ma Hồn Phiên, nhớ tới vừa rồi Từ Lạc đột nhiên rống to một tiếng, đầu tiên là đánh bay lớp tro tàn trên đại mộ, sau đó đập vỡ đám tro tàn trên không, Âm Nha híp đôi mắt xanh biếc lại, nặng nề chất vấn:
- Sao ngươi biết Thiên Ma Cổ Quan ở trên đó? Có phải ngươi biết gì đó không?
Thấy Từ Lạc im lặng, khẩu khí của Âm Nha trở nên lăng lệ:
- Oắt con, thành thật khai báo, nếu không lão tổ sẽ khiến ngươi sống không được, chết chẳng xong!
Muốn sống không được, muốn chết chẳng xong ư? Khặc khặc! Từ Lạc khinh thường nhìn Âm Nha, cười nói:
- Ta nói này Tiểu Nha Tử, ngươi được lắm, thủ đoạn cao minh, diễn xuất cũng không kém, với diễn xuất này, lão tử phải tặng ngươi một cái tượng vàng Oscar mới phải!
- Tượng vàng Oscar gì chứ? Oắt con, người đừng hòng giả ngu!
- Lão tử giả ngu cái gì?
Từ Lạc lập tức nổi giận, chỉ vào Âm Nha, mắng to:
- Đến giờ này rồi ngươi vẫn còn muốn diễn kịch với ta hả? Coi lão tử là kẻ vô học phải không?
- Diễn cái gì?
Âm Nha kinh hãi không hiểu:
- Ngươi đang nói cái gì vậy?
- Ta nói cái gì à? Chà chà, sau khi dẫn dụ lão tử tu luyện Thiên Ma Pháp Thân ở bí cảnh chó má này xong, vị Vô U nương nương kia lại quấn lấy lão tử trong đại mộng, dùng thần hồn của lão tử để nuôi thần hồn của nàng… Ngươi khiến lão tử tu luyện Thiên Ma Pháp Thân, là để hiến tế cho vị Vô U nương nương kia phải không?



Bạn cần đăng nhập để bình luận