Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 813 - Mộ chôn thiên kiêu



Chương 813 - Mộ chôn thiên kiêu




Giờ phút này, dù là Hoa Đông Phương, mặt cũng trắng bệch, thở phập phồng.
Vụt vụt vụt! Ba người cũng không dám xuất thủ, không hẹn mà cùng lao về phía cửa động thiên. Bây giờ họ đã không muốn trấn sát Từ Lạc nữa rồi, càng không tham làm người đầu tiên chém được Thượng Cổ Cấm Kỵ Thiên Ma Pháp Thân, thầm nghĩ phải nhanh chóng rời khỏi Lâm Lang Động Thiên đầy ác mộng này, càng xa càng tốt.
Tốc độ của bọn họ rất nhanh, nhưng Từ Lạc còn nhanh hơn. Ngay khi bọn họ bắt đầu, Từ Lạc đã đứng chắn ở của động thiên rồi.
- Đều đến rồi… Sao vội rời đi thế.
Từ Lạc tế Bạch Cốt Đại Kiếm, chém về phía Đoan Mộc Phong, chín nhát liên tiếp, như nhật nguyệt giao chuyển, thời quang luân hồi. Chín kiếm qua đi, Đoan Mộc Phong chết rồi. Trên mặt đất chỉ còn lại kiếm cốt bị chém thành chín đoạn, giữa không trung là chín vệt Đãng Ma Kiếm Ý như vết nứt mãi không tiêu tan.
Bên ngoài môn đình Lâm Lang Động Thiên, lão tổ các đại môn phái thế gia như Ly Giao thế gia, Ngũ Tuyệt Môn, Lưu Vân Kiếm Phái đều nổi trận lôi đình, gào thét ở bên ngoài, đại ý nhất định sẽ chém Từ Lạc thành tám mảnh khi hắn đi ra.
Lão tổ Kim Hà Tông cũng không ngoại lệ, nhất là khi nhìn thấy Hoa Đông Phương và Diệp Lăng Phong bị Từ Lạc chặn ở bên trong không ra được, tức phát điên lên, không thèm để ý đến mặt mũi tiền bối Ma Đạo gì nữa, đồng loạt mắng giận, uy hiếp, thậm chí nguyền rủa Từ Lạc,
- Tiểu tử Ma Đạo họ Từ kia! Muốn sống thì để Hoa Đông Phương và Diệp Lăng Phong ra ngoài ngay, còn không, có liều cái mạng già này, lão hủ cũng phải vào động thiên tru sát ngươi!
- Họ Từ! Hôm nay, ngươi dám động tới một sợi tóc của hai người họ, đảm bảo ngươi sẽ sống không được, chết không xong!
- Ranh con! Ngươi chết không yên đâu!
Trong động thiên, Hoa Đông Phương và Diệp Lăng Phong, nhìn người này còn thảm hơn người kia, đều nhếch nhác, pháp y lộn xộn, thất khiếu chảy máu, sắc mặt khó coi, pháp cương hộ thể bắt đầu vặn vẹo mơ hồ, phảng phất như ngọn nến le lói giữa đêm đông, có thể tắt bất cứ lúc nào, Tiên Thiên Pháp Tướng trên đỉnh đầu đã sớm không thành hình, như ẩn như hiện.
Bên kia, Từ Lạc cầm Bạch Cốt Đại Kiếm, quay lưng về phía cửa, không quan tâm đến những lời uy hiếp hắn của các lão tổ ở ngoài, chỉ hơi híp mắt lại, nhìn Hoa Đông Phương và Diệp Lăng Phong chằm chằm, không xuất thủ ngay.
Muốn đấy, nhưng hắn còn đắn đo, bởi cảm ứng được rõ ràng hai cỗ khí tức đáng sợ trên người Diệp Lăng Phong và Hoa Đông Phương, cho thấy hai người này vẫn còn át chủ bài cuối cùng, hẳn là lá bài mạnh nhất.
Hắn nghĩ, vào thời điểm mấu chốt này, hai người còn không bung ra, có thể là đang đợi thời cơ, chuẩn bị một kích trí mạng cho mình, hoặc dùng để bảo mệnh cầu sinh.
Hai kiểu át chủ bài này thường có một đặc điểm giống nhau, đó là đả thương địch thủ một nghìn thì tự tổn tám trăm, không phải vạn bất đắc dĩ khẩn yếu hàng đầu, sẽ không tế ra.
Từ Lạc liếc Hoa Đông Phương, do dự một chút, sau đó nhìn Diệp Lăng Phong, dự định đánh tên này một hai cái, để dẫn ra lá bài tẩy.
Ngay sau đó, hắn giơ Bạch Cốt Đại Kiếm lên cao, chém Diệp Lăng Phong.
Một, hai, ba kiếm! Ba nhát liên tiếp, kiếm uy như núi như sông, khi đêm tôi tan đi, ban ngày quay lại, ba vết Đãng Ma Kiếm Uy hẹp dài như lạc ấn khắc giữa trời, mãi chẳng tiêu tan.
Khiến cho người ra khó tin là, ba đạo Đãng Ma Kiếm Uy bá đạo lăng lệ chém xuống, Diệp Lăng Phong không chết, còn đứng yên ở đó.
Khác với lúc đầu chính là, pháp cương hộ thể vặn vẹo mơ hồ biến mất, Tiên Thiên Pháp Tướng như ẩn như hiện cũng không còn, ngay cả áo bào trên người Diệp Lăng Phong cũng rách hết, hắn đứng ở đó, cúi đầu, người trần như nhộng, từng đường vân màu máu bắt đầu nổi lên, như những con rết máu đang bò khắp người, tản ra một cỗ yêu khí cực kỳ đáng sợ.
- Huyết văn! Là Yêu Ma Huyết Văn!
Lão tổ Xích Luyện Tông nhìn một chút đã nhận ra, trên người Diệp Lăng Phong là Yêu Ma Huyết Văn.
Huyết văn và huyết phù thuộc về Ma Đạo, bình thường dùng một ít huyết nguyên của yêu ma quỷ quái tế luyện khiếu huyệt của mình.
- Hay cho một Kim Hà Tông, uống cho các ngươi vẫn luôn tự hào mình là đại tông Tiên Đạo, không ngờ Diệp Lăng Phong lại tế luyện Yêu Ma Huyết Văn! Đúng là trò cười lớn!
Một đám lão tổ Kim Hà Tông cũng chấn kinh, bọn họ không hề biết Diệp Lăng Phong lại tế luyện huyết văn.
- Yêu khí thật mạnh! Yêu khí này… Đây là huyết nguyên của đại yêu! Diệp Lăng Phong dùng huyết nguyên đại yêu tế luyện huyết văn!
- Đại yêu gì mà có yêu khí đáng sợ thế?
Chẳng ai biết, nhưng lão tổ hai đạo Tiên Ma đều biết một điều, phàm là đại yêu, đều cực kỳ khủng bố.
- Là ngươi bức ta! Tất cả tại ngươi.
Huyết văn bò đầy người Diệp Lăng Phong, lớp da hắn cũng bắt đầu biến hoá, từng mảnh huyết lân bắt đầu mọc, hắn ngẩng đầu, đôi mắt loé lên huyết quang, huyết vụ như lửa đốt cháy, tràn ngập toàn thân, khí tức đại yêu ngày càng hung tàn bạo liệt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận