Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 734 - Môn khách thế gia



Chương 734 - Môn khách thế gia




Đúng là như thế, cái gọi là [1]núi không cao, ắt có tiên. Năm đó, gia chủ đời đầu của Nam Phong thế gia, nhất chiến thành danh, uy chấn đại vực Mãng Khâu, chiếm cứ linh mạch Kim Bích, khai sáng gia nghiệp.
Gia chủ đời thứ hai, lấy linh mạch Kim Bích làm căn cơ, mở rộng đất đai bên ngoài, trở thành một thế gia môn phiệt xưng hùng một phương.
Phàm là danh môn vọng tộc, chỉ cần có một vị hùng chủ, đã có thể thủ hộ thế gia năm trăm năm, hai vị có thể đến nghìn năm. Một khi hùng chủ thế gia vẫn lạc, không có người kế tục, sẽ dần dần xuống dốc, thậm chí gặp tai hoạ ngập đầu.
Từ trước đến nay, dù là thế gia, hay tông môn, đều sẽ lên xuống, không trên đường quật khởi thì đang xuống dốc. Đây là đạo lý vĩnh hằng.
Từ Lạc đi theo đám người Chu Quảng tới chân núi. Phong cảnh chỗ này xinh đẹp, chim hót hoa nở, phảng phất như một trấn nhỏ trong rừng. Nghe Chu Quảng nói, Nam Phong thế gia thuê rất nhiều tạp dịch làm ruộng vườn, còn có các loại quản gia, chưởng quỹ chuyên quản lý sản nghiệp gia tộc, những trang viên bên ngoài này là chỗ ở của quản gia tạp dịch.
- Hẳn đây là nơi tuyển chọn môn khách.
- Nhiều người quá!
- Sao mà nhiều thế?
Từ Lạc nhìn, quả thật lượng tu sĩ đến đây ứng tuyển môn khách không ít, xếp thành hàng dài, có cả nam lẫn nữ, đa số là lão giả, hiếm thấy người trẻ tuổi.
Điều càng khiến hắn cảm khái hơn là tu vi của những tu sĩ này đều ở cảnh giới Pháp Thân, không ít Pháp Thân hậu kỳ, Pháp Thân đại viên mãn như Chu Quảng cũng rất nhiều.
- Với tu vi của những người này, nếu ở Xích Luyện Tông, có thể thành lão gia ngoại môn, giờ chạy đến đây làm môn khách cho môn phiệt thế gia.
Từ Lạc lắc đầu, cũng có thể lý giải được. Xích Luyện Tông là nơi ăn thịt người, đệ tử ngoại môn thì không biết bao giờ mình sẽ bị biến thành mầm hoè, trưởng lão ngoại môn nhìn uy phong, nhưng thực ra ngày nào cũng nơm nớp lo sợ, có khi đang ăn nồi lẩu, hát một bài thì đến người cũng chẳng còn… Không có một chút cảm giác an toàn nào.
Thà làm môn khác cho môn phiệt thế gia, tiền lương cao, phúc lợi tốt, quan trọng là an toàn.
- Đại hữu, ngươi… Ngươi muốn ứng tuyển Luyện Đan Sư?
Thấy Từ Lạc gật đầu, Chu Quảng giật mình, vợ chồng Vương Khắc Quân và Phùng Vân cũng kinh ngạc, hâm mộ nhiều hơn. Ở tu chân giới, Luyện Đan Sư là người được tôn kính, có thủ nghệ, ở đâu cũng có thể sống sót, dù sao không đói được, chẳng cần mạo hiểm ở bên ngoài, nằm một chỗ cũng có thể kiếm tiền.
- Thì ra lão tiên sinh là một đan sư tiền bối, thất kính rồi, trách vợ chồng chúng ta có mắt không tròng, mong được thứ lỗi.
Biết Từ Lạc là Luyện Đan Sư, thái độ của của hai người Vương Khắc Quân và Phùng Vân cũng thay đổi, từ đạo hữu, đổi qua lão tiền bối.
- Hai vị quá lời, lão phu đã phí sáu mươi năm trên đời, cho đến nay, vẫn chưa làm nên trò trống gì, cũng chỉ có thủ nghệ luyện đan mang ra dùng được thôi.
Vị trí ba người Chu Quảng ứng tuyển, thuộc về võ tướng. Kiểu công cụ luyện đan hình người như Từ Lạc, thuộc về văn chức. Vì vậy, không vấn quan cùng chỗ, sau khi nghe ngóng xong, ba người tạm biệt Từ Lạc, đi tới một nơi khác của trang viên.
So với môn khách võ tướng, môn khách luyện đan ít hơn nhiều, đều là mấy lão đầu. Người năm, sáu mươi tuổi như Từ Lạc sau dịch dung lại là những người trẻ tuổi trong đám này.
Các câu hỏi đơn giản hơn dự đoán của Từ Lạc. Chỉ hỏi một chút về xuất thân kinh lịch, Từ Lạc ăn ngay nói thật, nói là đệ tử tiểu môn phái, về sau môn phái xuống dốc, thành tán tu lưu lạc, luyện đan để sống.
Đương nhiên, đề phòng vạn nhất, hắn dùng tên giả Phong Thú. Phương châm chính là mỗi lần thay đổi địa điểm, dùng một cái tên khác.
Hỏi xong, quản gia của Nam Phong thế gia giao cho hắn một chút dược liệu, bảo hắn luyện chế ra ba loại đan dược: Dưỡng Thân Đan, Bổ Nguyên Đan và Hoá Khí Đan.
Đây là những đan dược thiết yếu tuỳ thân của tu sĩ, là thứ không thể thiếu trong tu luyện. Dưỡng Thân Đan, dưỡng luyện pháp thân. Bổ Nguyên Đan dùng để bổ sung nguyên khí. Hoá Khí Đan phụ trợ thu nạp linh khí, luyện hoá thành pháp lực.
Trong đó kỹ thuật của Hoá Khí Đan và Bổ Nguyên Đan tương đương nhau, chỉ có Dưỡng Thân Đan cao hơn.
Hơn nửa năm nay, Từ Lạc kiếm được rất nhiều tiền nhờ luyện hoá vô số âm hồn thành hồn đan, sau đó mua các loại dược liệu để thử nghiệm, thủ nghệ luyện đan tăng mạnh, hoàn toàn có thể luyện chế được ba loại đan dược kia.
Hoá Khí Đan cần ba ngày, Bổ Nguyên Đan năm ngày, còn Dưỡng Thân Đan cần ít nhất bảy ngày. Không phải thủ nghệ của Từ Lạc kém, mà những loại đan dược này, phải dùng lửa nhỏ, không thể nhanh được, hoả hầu cần thời gian.
Nam Phong thế gia cho tài nguyên, chỉ cần dùng chỗ đó, luyện được thành năm viên thành phẩm là qua ải, về phần chất lượng, cho phép có chút tỳ vết, nhưng phải có dược hiệu.
- Không tệ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận