Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 821 - Thế giới tận thế biến hoá



Chương 821 - Thế giới tận thế biến hoá




Hắn giết nhiều thiên kiêu ở Lâm Lang Động Thiên như thế, nếu để lão tổ các đại môn phái biết mình dựng thành căn cơ Thiên Ma Đại Đạo, đời này không thể yên ổn nổi, nói không chừng sẽ bị mấy lão quái vật ẩn thế tu hành hiện thế săn giết.
Người, không ngại giết. Cơ, cũng có thể trúc. Nhưng khi cần tuỳ tiện, thì phải tuỳ tiện cho đến nơi đến chốn.

Đến nay Trúc Cơ vẫn có một thuyết pháp, thập cơ cửu tử, bách cơ không quá quan, thiên cơ vô môn.
Ý chỉ trong đám tu sĩ Trúc Cơ, mười người thì chín người là vô căn chi cơ, dùng Bảo Cơ Đan, hi sinh linh căn của mình, dựng thành căn cơ hư giả, hữu danh vô thực, nhưng dù vậy, thọ nguyên cũng hơn Pháp Thân đại viên mãn nhiều, thực lực không tệ.
Bách cơ không quá quan, là sau khi dựng thành, căn cơ cực kỳ yếu ớt, cần thời gian dài để củng cố, nếu không sẽ dễ sụp đổ. Còn thời gian bao lâu thì không nói chắc được, rất nhiều tu sĩ Trúc Cơ đã dựng thành căn cơ đại đạo, nhưng không quá hoàn chỉnh, hoặc không vững, cần tháng năm dài đằng đẵng để dưỡng luyện, bồi bổ từng chút một.
Sau khi căn cơ đại đạo vững chắc, có thể mở phủ môn, chính là Tử Phủ.
Tử Phủ là đại cảnh giới đầu tiên của Trúc Cơ, rất nhiều tu sĩ bị ngăn ở nơi này, cuối cùng hao hết thọ nguyên cũng chẳng thể mở được. Đây chính là thiên cơ vô môn.
- Nghe người ta nói, Tử Phủ vừa mở, thiên địa tự thành, bên trên có thể thôn nhật nguyệt, bên dưới có thể nạp bách xuyên, pháp lực toàn thân như hoá thành sông.
Thế giới tận thế, Thanh U Sơn, Từ Lạc ngồi khoanh chân trên đỉnh núi, cảm thụ căn cơ Thiên Ma Đại Đạo của mình, mơ đến tương lai tự thành thiên địa Tử Phủ.
- Đúng là ta có chút đắc ý vênh váo, vừa dựng thành căn cơ dại đạo, đã bắt đầu mơ tưởng đến Tử Phủ. Cơm ăn từng miếng, đường đi từng bước, ăn nhiều dễ nghẹn, đi nhanh dễ ngã. Không nóng vội, từ từ sẽ đến.
Hắn mới dựng thành căn cơ đại đạo, phải dưỡng luyện và củng cố trước rồi mới tính sau được, thừa dịp trong khoảng thời gian này, vừa hay tu dưỡng ở thế giới tận thế.

Vì trúc căn cơ đại đạo mà những năm này, Từ Lạc dành phần lớn thời gian cần cù khổ luyện ở tu chân giới, thi thoảng mới về một chuyến, chỉ để càn quét hồn sào quỷ huyệt, tìm kiếm tư lương.
Mấy năm qua, thế giới tận thế đã xảy ra vài chuyện lớn, một trong số đó chính là có người thông biên cảnh giữa địa giới Vân Thương và Đại Xuyên.
Khu vực biên cảnh không chỉ có âm hồn bay ngập trời, mà còn có một số Ác Quỷ Thao Thiết biến dị và rất nhiều vết nứt không gian bất ổn.
Nghe lão Tần nói, là cao thủ Nhất Tuyến Thiên làm.
Hôm nay, Vân Châu Thần Miếu, Tần Diệu Đông vừa pha trà cho Từ Lạc, vừa nói:
- Ta nghe nói, Nhất Tuyến Thiên có một Võ Khúc Thần Tử gì đó, hình như vẫn đang tìm kiếm truyền thừa Thất Tinh, có lẽ họ đả thông biên cảnh là vì vậy, vả lại… Rất nhiều người biết chuyện năm đó ngươi cướp truyền thừa ở Thương Châu Thần Miếu, ta nghĩ Nhất Tuyến Thiên cũng đã biết ngươi đang nắm giữ truyền thừa Liêm Trinh.
Từ Lạc gật đầu, hắn nghĩ nếu Nhất Tuyến Thiên biết mình cướp truyền thừa Liêm Trinh, như vậy khả năng cao cũng biết mình có cả truyền thừa Cự Môn.
Dù sao, lần đầu tiên đi theo Dương Nhược Lâm vào thế giới Thần Đạo tìm truyền thừa Cự Môn, hắn đã từng đụng phải tu sĩ Thần Đạo của Nhất Tuyến Thiên.
Hiện tại, biên giới đã thông, sau khi tập hợp các tin tức, rất dễ đoán ra mình cướp truyền thừa Cự Môn ở thế giới Thần Đạo.
- Từ Lạc, ngươi phải cẩn thận đấy, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, nghe nói vị Võ Khúc Thần Tử cực kỳ lợi hại, huống chi, cao thủ ở Nhất Tuyến Thiên nhiều như mây, đều là những kẻ thủ đoạn thông thiên, số một, số hai ở Đại Xuyên.
- Thật sao?
Từ Lạc cười, nhấp một ngụm trà thơm.
Trước đây, có lẽ hắn còn kiêng kị những kẻ được gọi là cao thủ Thần Đạo, nhưng chỉ là trước kia thôi. Bây giờ, căn cơ Thiên Ma Đại Đạo đã dựng thành, sức mạnh tăng lên, căn bản không sợ bất kể cao thủ Thần Đạo nào.
Nơi này là thế giới tận thế, không phải tu chân giới.
Tu chân giới, nền văn minh Tiên Đạo truyền thừa từ xa xưa, đúng là có một số lão già không biết sống bao nhiêu năm rất đáng sợ, nhưng thế giới tận thế, văn minh Thần Đạo mới xuất hiện ba bốn mươi năm.
Cao thủ? Có thể cao đến mức nào, tới ba mươi tầng? Còn về Thần Tử, Từ Lạc càng chẳng thèm để ý đến Võ Khúc Thần Tử nào đó.
Âm Thần Từ Lạc dung luyện ngũ đại truyền thừa Cự Môn, Liêm Trinh, Phá Quân, Tham Lang, Lộc Tồn, nếu Thần Tử mới dung luyện có một, vậy ít nhất hắn cũng là tổ tông của Thần Tử.
- Đúng rồi, Tiểu Lạc, ngươi gặp lại Nhược Lâm cô nương chưa?
- Dương Nhược Lâm?
Từ Lạc lắc đầu. Từ khi Dương Nhược Lâm được một tiền bối tiên phong ở Thần Chỉ Thành nhìn trúng, gia nhập viện nghiên cứu gì đó, còn hắn rời khỏi Thần Chỉ Thành, rồi bận rộn chuyện Trúc Cơ, tính ra cũng đến năm, sáu năm chưa gặp Dương Nhược Lâm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận