Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 374 - Thị thiếp Bạch Cốt (2)



Chương 374 - Thị thiếp Bạch Cốt (2)




Từ Lạc càng ngày càng cảm thấy mình không thích hợp ăn miếng cơm mềm này.
Các đại gia thật sự kẹp không được, cũng không bỏ được mặt mũi này.
Lương tâm, có lẽ hắn không có.
Thế nhưng mà, lòng tự trọng, thứ này vẫn có chút.
Suy nghĩ cảm thấy bắp chân Bạch Cốt phu nhân đã không thể ôm nữa, ôm vào có tác dụng gì?
- Ha ha...
Bạch Cốt phu nhân hơi ngửa đầu, uống cạn ngụm rượu trong chén, không biết nhớ tới cái gì, cười nhạo một tiếng, lắc đầu:
- Khương Sơ Tầm tiểu yêu tinh này, càng ngày càng làm càn...
Nàng ngẩng đầu lên một cái, bầu rượu ngọt bay vào trong tay, lại rót một chén rượu ngon, lại uống cạn, lẩm bẩm nói:
- Chuyện năm đó chúng ta đã xóa bỏ từ lâu, bây giờ thì hay rồi, trong đại mộng cướp nam nhân với ta thì thôi đi, ở trong hiện thực lại cướp đi nam nhân bên cạnh ta, thật đúng làm càn mà.
- Đại mộng?
Tuyết Vân Nghê kinh ngạc hỏi:
- Bạch Cốt tỷ tỷ, tỷ và Sơ Tầm, các ngươi... Hai người còn cướp nam nhân trong giấc mộng?
- Sao vậy? Khương Sơ Tầm không nói cho ngươi biết hay sao?
- Không có... Sơ Tầm tỷ chỉ nhắc với ta, lần trước ở trong đại mộng, nàng đụng phải ý trung nhân.
- Ý trung nhân? A! Nàng thật dám nói lời này ra khỏi miệng.
Bạch Cốt phu nhân đảo mắt:
- Ở trong Tâm Ma Mộng Yểm lần trước, chúng ta đã nhìn thấy một đạo thần thức khoác lên ánh sáng màu đỏ, đáng tiếc... hai người chúng ta cũng không cướp được thứ gì...
Bạch Cốt phu nhân giống như đang nói một chuyện thú vị, vừa cười vừa nói:
- May mắn chính là, cuối cùng ta mạo hiểm phân tán thần thức, trèo lên tầng cao hơn, cọ đại mộng của người khác, Khương Sơ Tầm tiểu yêu tinh kia giống như ta, cũng cọ cọ...
Cọ đại mộng của người khác?
Trời ơi!
Tuyết Vân Nghê âm thầm líu lưỡi.
Trước kia nàng chỉ từng nghe qua ăn chực, còn chưa từng nghe qua cọ giấc mơ.
Đợi đã!
Đột nhiên.
Tuyết Vân Nghê ý thức được điều gì:
- Bạch Cốt tỷ tỷ, khi nãy tỷ nói rằng tỷ cọ giấc mộng cho người khác? Nói cách khác... tỷ tỷ, Sơ Tầm tỷ và một nữ nhân khác, cùng nam nhân...
Tuyết Vân Nghê ngượng ngùng hỏi.
Vẻ mặt của Bạch Cốt phu nhân thoải mái nhẹ nhõm, thoải mái thừa nhận:
- Đúng vậy, đúng như ngươi nghĩ... Ba nữ nhân và nam nhân cùng một đại mộng!
- A! Các ngươi... Quả thực các ngươi...
Gương mặt xinh đẹp của Tuyết Vân Nghê hơi đỏ bừng.
Nàng biết Khương Sơ Tầm có chút thần thái, làm việc toàn dựa vào yêu thích, không thèm để ý đến ánh mắt của người khác.
Nàng ta cũng biết Bạch Cốt phu nhân ngoại trừ xinh đẹp quyến rũ ra, hành sự cũng vẫn luôn vô cùng bá đạo, chỉ cần coi trọng ai thì đó là người của nàng.
Đúng vậy.
Nàng biết rõ.
Vẫn luôn biết.
Nhưng mặc kệ như thế nào cũng không nghĩ tới, Khương Sơ Tầm và Bạch Cốt phu nhân lại điên cuồng cướp nam nhân trong giấc mộng của người khác!
Tâm Ma Mộng Cảnh.
Mặc dù Tuyết Vân Nghê chưa từng đi qua, nhưng cũng không có nghĩa là nàng ta không biết nơi đó là như thế nào.
Ngược lại.
Những năm gần đây, chuyện bát quái về Tâm Ma Mộng Yểm, nàng cũng nghe không ít.
- Bạch Cốt tỷ tỷ, tỷ và Sơ Tầm... Quá... Quá...
Tuyết Vân Nghê không biết nên hình dung thế nào, nàng càng ngày càng cảm thấy Bạch Cốt phu nhân và Khương Sơ Tầm đã đi cùng nhau, bởi vì mình không đủ biến thái, thật không hợp với các nàng.
Nhưng mà.
Lúc này.
Từ Lạc đứng ở đó.
Trừng hai mắt, không thể tin được nhìn chằm chằm Bạch Cốt phu nhân.
Trong lòng càng sinh ra tâm tình hoảng sợ.
Đại mộng?
Khương Sơ Tầm tìm kiếm ý trung nhân?
Khương Sơ Tầm?
Từ Lạc nhớ rất rõ ràng.
Lần trước trong đại mộng.
Mình có một vị đạo lữ, còn có hai vị thị thiếp.
Trong ấn tượng.
Vị đạo lữ kia phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp trang nhã.
Một vị thị thiếp xinh đẹp kinh hồng.
Một vị thị thiếp, phong tình vạn chủng.
Hắn cả ngày say sưa trong mộng đẹp làm chuyện phong hoa tuyết nguyệt với thị thiếp.
Có thể nói nâng cốc hoan ngôn, hàng đêm sênh ca.
Chẳng lẽ...
Một vị thị thiếp khác trong giấc mộng... lại... lại là Bạch Cốt phu nhân?
Ngươi muốn biết không?
Không thể nào?
- Đệ đệ của ta, đây là ánh mắt gì? Ai nha! Ngươi ngàn vạn cũng đừng nghĩ lệch, còn có Vân Nghê nữa... Thu hồi cái ý niệm bẩn thỉu của ngươi đi, ngươi thật sự cho rằng ta chưa từng nhìn thấy nam nhân sao?
Bạch Cốt phu nhân đứng lên, nhìn mặt trời mới mọc, lười biếng mở hai cánh tay ra, duỗi người lười biếng:
- Tâm Ma mộng cảnh, khác với mộng cảnh bình thường, Khương Sơ Tầm tiểu yêu tinh kia làm gì, làm khoái hoạt thế nào, ta không biết, dù sao tỷ tỷ ta... Cuối cùng cũng nếm mùi đau khổ!
- A?
Tuyết Vân Nghê cau mày khó hiểu, nhìn Bạch Cốt phu nhân, trong lúc nhất thời không phân biệt được Bạch Cốt phu nhân có nói dối hay không.
- Ta chỉ đùa với ngươi, tỷ tỷ ta bị tên nam nhân vô sỉ kia sỉ vả một trận còn bắt nạt, còn có nữ nhân thối kia nữa, thiếu chút nữa đã đánh tan thần thức của ta với nữ nhân kia!
- Thật sự?
- Lừa ngươi làm gì? Nếu có cơ hội, cứ tìm Khương Sơ Tầm kia một chút, mặc dù ta không biết nàng làm gì, nhưng ta đoán hẳn là chúng ta gặp phải không khác biệt lắm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận