Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 493 - Vách đá phù văn



Chương 493 - Vách đá phù văn




- Đó là đại trưởng lão Không Động chủ phong, Khúc Minh chân nhân!
Ngươi lại nhìn.
Lại nhìn thấy một người quen trong hỗn chiến tại hoang nguyên, thiên kiêu Không Động suýt nữa bị hắn giết, Liễu Thanh Nham!
- Chờ đã! Vậy mà bọn họ cũng ở đây?
Bên trong đội ngũ Kim Hà Tông, Từ Lạc không chỉ thấy Khúc Minh chân nhân, cũng gặp được không ít thiên kiêu kiệt xuất của Không Động chủ phong.
Trong đó có Vạn Vân Phi và Tư Linh Vũ.
- Tên Diệp Lăng Phong kia cũng ở đây?
Diệp Lăng Phong.
Là đệ tử đích truyền của Kim Hà Tông.
Kẻ này và Từ Lạc cùng năm bái nhập Kim Hà Tông, điểm khác biệt là hắn thành tạp dịch, người ta trực tiếp trở thành đệ tử đích truyền.
Trong ấn tượng của hắn, Diệp Lăng Phong có tư chất trời sinh, có linh căn cực phẩm, thân có tiên thiên pháp tướng, là thiên chi kiêu tử danh xứng với thực.
Lúc hỗn chiến trong hoang nguyên, hắn cũng tận mắt chứng kiến Diệp Lăng Phong tế ra tiên thiên pháp tướng giống như là Lưu Kim Lôi gì đó. Đừng nói là tu sĩ Pháp Thân hậu kỳ giao thủ với hắn, ngay cả đứng trước mặt hắn cũng không vững.
- Phía đông đều là tu sĩ Tiên đạo, phía tây hẳn là tu sĩ Ma đạo.
Từ Lạc đổi một nơi khác, tiếp tục quan sát. Rất nhanh hắn đã thấy một đám người Trúc Cơ đại tu của Đan Đỉnh sơn, bao gồm một đám cao thủ Huyết Viêm sơn, bao gồm cả Đãng Kiếm sơn trang,...
- Khốn kiếp! Tuyết Vân Nghê!
Thật tốt!
Từ Lạc càng nhìn trong lòng càng chấn động. Từng đợt từng đợt tu sĩ, từng nhánh đội ngũ tụ tập lại một chỗ. Tiên đạo, Ma đạo, vừa có đại tông cự đầu, cũng có thế gia hào môn.
- Đám người này tụ tập ở chỗ này làm gì?
Từ Lạc nhìn xung quanh, nhìn đi nhìn lại cũng không nhìn ra điểm đặc biệt gì. Phóng tầm mắt nhìn quanh, khắp nơi đều có cấm chế thiên nhiên, cũng không có thiên tài địa bảo gì.
- Chẳng lẽ vì ngọn núi kia?
Từ Lạc quan sát rất lâu, suy nghĩ nếu nơi này có chỗ nào đặc biệt, rất có thể là ngọn núi phía trước.
Ngọn núi này không cao lớn, cũng không hùng vĩ.
Hơn nữa trụi lủi, không có cái gì, không có cọng cỏ.
Càng kỳ quái hơn là, ngọn núi này dường như bị thần binh lợi khí cắt qua, mặt trên rất bằng phẳng, cẩn thận nhìn lại, trên đó còn có từng con mương nhỏ, giống như chữ viết méo mó.
Có lẽ là chữ viết.
Từ Lạc cũng không rõ, giống như bùa quỷ, dù sao hắn cũng không hiểu.
- Rốt cuộc là tình huống gì?
Vốn định dò hỏi.
Không biết làm sao.
Ai cũng không biết.
Đừng nói hỏi thăm, chỉ cần hơi tới gần người khác lập tức sẽ bị người ta cảnh cáo. Ngay cả nghe lén cũng không có cách nào nghe lén.
- Ra ngoài, một người không dễ lăn lộn!
Từ Lạc càng thêm cảm thấy, loại địa phương như Lão Kim Câu căn bản không phải một người đến. Không nói nguy hiểm, quan trọng là một người kiến thức có hạn, rất nhiều thứ đều không hiểu. Sau này nếu lại đến cũng giống như những người khác, cần đi theo cao nhân tiền bối.
Hả?
Đang buồn bực thì đột nhiên thấy một người quen không tính là người quen.
Là một tên mập mạp.
Chính xác mà nói ngươi này là hòa thượng béo cao lớn vạm vỡ.
Hòa thượng mặc một bộ tăng bào, lồng ngực mở ra, lộ ra lông ngực.
Chính là Bất Tứ hòa thượng.
- Tiểu mập mạp, trùng hợp quá!
Lúc này.
Bất Tứ hòa thượng đứng trên một cây to che trời, đang gặm heo nướng và nhìn quanh. Chợt nghe thấy âm thanh lập tức dọa nhảy dựng lên. Đồng thời quay người, hộ thể pháp cương trên người lập tức diễn hóa ra.
- Không biết đạo hữu có gì chỉ giáo?
Bất Tứ hòa thượng nhìn chằm chằm vào nam tử áo đen đối diện đột ngột xuất hiện, heo nướng trong tay cũng biến mất không thấy đâu nữa, đổi thành thứ khác xuất hiện là một bình bát màu xích kim.
- Làm sao vậy.
Từ Lạc mỉm cười nhìn hắn:
- Nhanh như vậy ngươi không nhận ra ta?
- Sao đạo hữu lại nói vậy?
Bất Tứ hòa thượng cẩn thận hỏi:
- Chúng ta quen biết nhau sao?
- Đương nhiên.
- A?
Bất Tứ hòa thượng cẩn thận quan sát, bản thân không biết nam tử trước mắt này, cảm ứng khí tức của đối phương lại không cảm ứng được gì:
- Không biết ngươi là ai?
- Quên rồi? Mấy ngày trước chúng ta còn đi cùng nhau trong Bổng Chùy lão lâm, cùng nhau tiến vào kết giới, đúng rồi, lần đầu gặp mặt ngươi còn tặng ta heo sữa nướng.
Cùng đi vào Bổng Chùy lão lâm, tiến vào kết giới thần bí?
Còn từng tặng heo sữa nướng?
Lộp bộp.
Bất Tứ hòa thượng lập tức nhớ tới một người, sắc mặt sợ đến biến đổi, khó có thể tin được chỉ vào Từ Lạc:
- Ma, Ma! Ma Tử! Ngươi là tên Ma Tử kia!
Còn chưa dứt lời, Bất Tứ hòa thượng trực tiếp nhảy lên, lật bàn tay một cái, lấy ra Huyết Phù Cà Sa khoác lên người, dáng vẻ sợ hãi, mặt đầy kinh hãi. Nhưng hắn không nghĩ tới Từ Lạc lại đến tìm mình.
- Ma Tử đạo hữu! Ngươi... Ngươi đang... Hắn ta!
- Không làm gì cả, chỉ muốn tìm ngươi trò chuyện.
Trò chuyện?
Trong lòng Bất Tứ hòa thượng cười lạnh, ta tin ngươi mới là có quỷ!
- Đừng sợ, ta thật sự chỉ muốn tìm ngươi trò chuyện mà thôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận