Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 736 - Môn khách thế gia (3)



Chương 736 - Môn khách thế gia (3)




Bởi hắn đã mở ra nhiều khiếu huyệt lắm, còn có mười khiếu cung, gân xương da lục phủ ngũ tạng dựng lên Thiên Ma Pháp Thân đã quá mức cường hãn.
Nói cách khác, tu luyện tới thời điểm hiện tại, Từ Lạc thành quỷ tham ăn rồi, Thiên Ma mập mạp này ăn không đủ no, mấy đan dược kia đã không thể giải quyết vấn đề no ấm.
Theo lời của tu chân giới, tu vi đã đến bình cảnh.
Vấn đề là, Thiên Ma mập mạp của Từ Lạc ăn không biết no, tức là… Hắn còn chưa chạm tới Trúc Cơ.
Làm sao bây giờ? Cũng không khó, nếu âm hồn đã không thể giải quyết ấm no, vậy thì đi ăn âm quỷ, đổi Hoàng Kim Đại Bổng Chuỳ lấy đại dược trân phẩm.
- Moẹ nó! Cái tên Âm Nha súc sinh lông lá kia lừa lão tử thảm rồi!
Cái Thiên Ma Pháp Thân, lợi hại thì lợi hại đấy, pháp thân như núi, sức mạnh vô biên, Kim Cương Bất Hoại. Pháp lực mênh mông như biển, vô cùng vô tận.
Nhưng tu luyện quá tốn sức. Đánh chết Từ Lạc cũng không nghĩ tới, bản thân có một thế giới tận thế với âm hồn bay đầy trời, giờ lại gặp phải vấn đề không đủ dùng.

Thế giới tận thế, mặt trời xanh lục vẫn lơ lửng ở chân trời như bình thường.
Mấy ngày nay, Từ Lạc hoá thân thành Khu Ma Sư, bôn tẩu khắp đại giới Đại Xuyên, quét sạch từng hồn sào quỷ huyệt. Có quỷ thì ăn quỷ, không có thì hấp một đống hồn. Tuy nói âm hồn đã không đủ nhét khẽ răng, nhưng dù sao muỗi nhỏ cũng là thịt, đến nước này rồi thì sao kén cá chọn canh được.
Âm Thần đã bước vào Hiển Thánh, thừa dịp này, Từ Lạc luyện một lèo ra mười tám trận kỳ.
Không biết có phải do dung luyện Ngũ Tinh Truyền Thừa, hoặc theo tu vi Thần Đạo tăng lên, Âm Thần ngày càng cường đại, dư sức khống chế năm mươi tư trận kỳ.
Thế là, hắn lại luyện thêm chín trận kỳ nữa, tổng cộng sáu mươi ba Bạch Cốt Trận Kỳ.
Cái thứ này, có thêm một cái, tăng thêm một phần sức mạnh. Lúc chém giết, tế sáu mươi ba Bạch Cốt Trận Kỳ ra, dù đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ hai ba trăm năm, đánh không lại, vẫn có thể mài chết đối phương.
Tu hành không kể tháng năm.
Gần nửa năm trôi qua thật nhanh, sáng sớm, ánh nắng ấm áp buông xuống Phỉ Thuý Sơn, Kim Bích môn phiệt, Nam Phong thế gia. Từ Lạc ngồi ở cửa động phủ, pha bình trà thơm, nằm lười trên ghế bành phơi nắng.
Trước động phủ là một biệt viện, trong đó có trồng chút hoa cỏ, còn có một con hạc trắng hắn nuôi, trong ao có tầm mười con Linh Ngư bơi lội.
- Đạo hữu! Phong Thú đạo hữu!
Một lão đầu đột nhiên xuất hiện ở cửa động. Người này lôi thôi lếch thếch, mặc một bộ trường bào sặc sỡ, mặt mũi đầy nếp nhăn.
- Phong Thú đạo hữu.
Lão đầu cười híp mắt, đi tới:
- Sáng sớm ngày ra, ngươi nằm ở đây làm gì?
- Ngươi thường nói âm khí trên người ta nặng quá, nên giờ ta nằm tắm nắng, xua bớt âm khí đấy.
Lão đầu này là hàng xóm ở sát vách, cũng không biết tên là gì, tất cả mọi người đều gọi hắn là lão hầu tử. Lão hầu tử làm môn khách của Nam Phong thế gia, nghe nói đã ở đây năm sáu mươi năm, coi như là công cụ luyên đan hình người lão luyện rồi.
- Đúng đúng, âm khí trên người ngươi nặng như thế, quả thực nên phơi nắng.
Lão hầu tử nhếch mép cười, phất tay lấy ra một cái chiếu, ngồi xếp bằng ở bên cạnh, lại tháo hồ lô rượu ở bên hông xuống, ngửa đầu tu ừng ực:
- Nhưng để xua âm khí, không thể dựa vào phơi nắng được.
- Ồ, ngươi có cách gì à?
- Đương nhiên, âm khí nặng, chủ yếu là vì hoả khí lớn, hay… Tới Thiên Cẩu Vịnh với ta một chuyến, hai chúng ta đi giải nhiệt?
- A?
Từ Lạc cười nhạo, không đáp.
Lão hầu tử là người không đứng đắn, thích ăn chơi cá cược và gái, thường đi tới Thiên Cẩu Vịnh giải nhiệt, bao nhiêu tiền kiếm được khi làm môn khách ở Nam Phong thế gia thì đổ bấy nhiêu vào đám kỹ nữ ở Thiên Cẩu Vịnh.
Tu luyện? Không tinh tiến. Tu vi hiện nay của lão là Pháp Thân đại viên mãn, cách Trúc Cơ một bước. Mấy chục năm không thể vượt qua, hiện tại hắn đã sớm từ bỏ. Theo lời lão hầu tử, cả đời này hắn khó có khả năng Trúc Cơ, chút tiền đó, đi tìm mấy kỹ nữ vui vẻ thì hơn.
- Hình như Thập Tam Trọng Lâu có mấy kỹ nữ mới, thế nào? Hai huynh đệ chúng ta đi chơi? Mở mang tầm mắt, thuận tiện thêm chút kiến thức?
Nhắc đến kỹ nữ Thập Tam Trọng Lâu, lập tức tinh thần của lão hầu tử tỉnh táo hẳn:
- Ta nghe nói, mấy kỹ nữ mới tới, đều được tú bà cầm tay chỉ dạy, chắc chắn sẽ rất tuyệt. À đấy, tú bà ở Thập Tam Trọng Lâu xuất thân từ Thiên Diệu Cung.
Từ Lạc nhấc mí mắt, lườm lão hầu tử, bưng trà thơm, uống một ngụm rồi lại nằm xuống:
- Lão hầu tử, ta là người đứng đắn.
- Mẹ nó! Ngươi đứng đắn à? Dẹp moẹ đi! Lần trước ở Thập Tam Trọng Lâu, tiểu tử ngươi trái ôm phải ấp, ngay cả tú bà ngươi cũng muốn sờ. Ngươi đứng đắn vậy hả?
Lão hầu tử tiếp tục khinh bỉ:
- Đừng tưởng lão tử không biết, ở Tiểu Hồ Sơn lần trước, ngươi quen đường, nơi nào cũng biết, chơi còn ác hơn lão tử, xem ra bình thường cũng hay đến! Nhìn ngươi trung thực vậy thôi, không chừng lại là một tên đại dâm ma tuyệt thế gì đó!



Bạn cần đăng nhập để bình luận