Chạy Mau ! Ma Đầu Kia Tới !

Chương 543 - Cự Môn tinh cung (2)



Chương 543 - Cự Môn tinh cung (2)




Lần này Từ Lạc hiểu được, nhưng chấn động trong lòng càng thêm mãnh liệt:
- Nói cách khác tòa phế tích này vốn không phải vật chất, cũng không phải vật thật, mà là một loại cảnh tượng tinh thần?
- Có lẽ đúng vậy, ta không học qua tri thức này, nên không hiểu.
- Chẳng trách...
Từ Lạc không hỏi tiếp.
Dương Nhược Lâm sinh ra sau khi thế giới tận thế, không được học hành chín năm, nói một cách thông tục là không có văn hóa gì.
Từ Lạc thì khác, hắn là phần tử tri thức được giáo dục cao đẳng.
Nói thật.
Đây không phải chuyện tốt gì.
Ít nhất.
Từ Lạc cảm thấy tri thức khoa học trước đây không những không thể khiến hắn mở mang tầm mắt. Ngược lại rất nhiều lúc còn sẽ chui vào ngõ cụt, tiếp nhận sự vật mới không dễ dàng, bởi vì không hợp với tam quan.
Những người trẻ tuổi sinh ra trong thế giới tận thế như Dương Nhược Lâm rất tự nhiên có thể chấp nhận tất cả mọi chuyện, cho dù thái quá cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
Từ Lạc thì khác, rất nhiều chuyện trong thế giới tận thế hắn ta đều cảm thấy không khoa học. Cho dù chân đạp hai thế giới, thậm chí ngay cả chuyện khó hiểu hơn tại thế giới Tiên Ma, hắn cũng từng thấy. Thế nhưng hắn ta tiến vào cái gọi là thế giới Thần đạo. Vẫn khiến hắn có loại cảm giác tam quan nổ tung như cũ. Dù cho nhiều năm qua, hắn vẫn không thể thích ứng được.
Tri thức học được từ kiếp trước đã ảnh hưởng sâu sắc đến nhận thức của hắn, thế cho nên hắn sống lại một đời, đến nay vẫn không thể hoàn toàn thoát khỏi.
Trên phế tích.
Từ Lạc theo Dương Nhược Lâm cùng tiến vào tinh cung.
Đây là một vùng phế tích.
Các loại tạp vật xếp chung một chỗ, trên tường xung quanh cũng có từng đạo phù văn huyền diệu, còn có từng bức bích họa.
Khác với Liêm Trinh tinh cung.
Trên bích họa của Liêm Trinh tinh cung, đại đa số đều là tiên tử phi thăng mặc trang phục Đôn Hoàng, tiên khí phiêu phiêu.
Mà bích họa bên trong Cự Môn tinh cung càng nhiều là mãnh nam khôi ngô ngực trần, uy vũ hùng tráng, mặt mũi tràn đầy uy nghiêm.
Dưới sự dò xét của bọn họ, Dương Nhược Lâm giải thích bảy ngôi sao có khác biệt riêng. Liêm Trinh tinh cung có nhiều nữ tu sĩ, mà Cự Môn tinh cung hoàn toàn ngược lại. Đa số là nam tu sĩ, có thể liên quan đến pháp môn Thần đạo của hai tinh cung. Dù sao, pháp môn của Liêm Trinh tinh cung đi lộ tuyến nhẹ nhàng bén nhọn, mà pháp môn của Cự Môn tinh cung đi lộ tuyến lực lượng hung mãnh.
Dọc theo đường đi, Dương Nhược Lâm đi đi dừng dừng, như đang quan sát hoa văn trên vách tường.
- Ngươi có thể xem hiểu những thứ này?
- Nhìn không hiểu lắm, nhưng có thể đoán ra đại khái.
- Là gì?
- Có chút là biểu thị, có chút là minh tưởng, còn có chút dẫn dắt và khai ngộ... Gần như đều là bức họa Thần văn trợ giúp tu hành Thần đạo.
Cái gì cái gì biểu thị.
Cái gì gọi là minh tưởng.
Cái gì dẫn dắt...
Lộn xộn, Từ Lạc nghe không hiểu, lại một lần nữa cảm thấy chịu thiệt vì không có văn hóa.
Nhưng mà.
Hiện tại hắn cũng không có tâm tư đi nghĩ ngợi, tới đây chỉ có một mục đích, đó chính là truyền thừa của Cự Môn tinh cung, hỏi:
- Chẳng biết truyền thừa ở nơi nào, ngươi biết không?
- Bảy tòa tinh cung này đều có mái vòm, mái vòm có Liêm Trinh truyền thừa. Ta nghĩ Cự Môn tinh cung cũng không ngoại lệ. Đáng tiếc tòa Cự Môn tinh cung này đã thành phế tích, không biết mái vòm có còn ở đây hay không.
Hai người tìm kiếm mái vòm trong tinh cung.
Càng tìm càng cảm thấy có chút cổ quái.
Không chỉ có Từ Lạc cảm thấy quỷ dị, Dương Nhược Lâm cũng cảm thấy cực kỳ khả nghi.
Bởi vì phế tích tạp vật trong tinh cung giống như bị người ta lật tung lên. Đặc biệt là một số đồ vật hỗn tạp bị vất sang hai bên cửa. Vừa nhìn đã biết có người ném vật ngăn cửa ra ngoài.
Trên những tạp vật khác đều phủ một tầng cát bụi dày.
Trong đống phế tích kia lại không có hạt bụi nào.
Đây là tình huống gì?
Từ Lạc ngạc nhiên nghi ngờ hỏi:
- Còn có người khác? Chẳng lẽ giống thần nữ, trong Cự Môn tinh cung cũng có tiền bối Thần đạo còn sót lại?
Dương Nhược Lâm lắc đầu, ra hiệu cho mình cũng không rõ.
Đột nhiên!
Phía trước truyền đến một tiếng vang.
Hai người nhìn nhau, đều cảm thấy kinh hãi không thôi.
Trong Cự Môn tinh cung thật sự sẽ không phải có cao nhân Thần đạo tàn dư ở thế giới này chứ?
Cho dù là Từ Lạc hay Dương Nhược Lâm, hai người đều không rõ ràng.
Mang theo tâm tình thấp thỏm bất an, cẩn thận từng li từng tí tiến về phía trước, tìm kiếm âm thanh.
Nhanh thôi!
Âm thanh càng ngày càng gần.
Từ Lạc cảm thấy căng thẳng.
Mặc dù sau khi kế thừa Liêm Trinh chi tâm, hắn đã có thể tế ra Bắc Đẩu Thiên Cương Liêm Trinh Thần Tướng hoàn toàn thể, nhưng chỉ hơn không kém.
Dù sao tu ra Âm Thần không lâu, hắn còn chưa mò ra cách tu hành của cảnh giới này
Quan trọng nhất là.
Pháp Thân mà hắn ta dựa vào lại ở thế giới hiện thực, bao gồm ba mươi sáu lá trận kỳ, và cả bạch cốt đại kiếm cũng không ở bên cạnh, trong lòng cũng có lo lắng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận